Chương 366: Thù hận
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1424 chữ
- 2022-02-06 12:16:58
Nhưng hiển nhiên khả năng bán đứng công ty tập thể như thế là cực kỳ nhỏ bé.
Thẩm Thiên Trường trầm mặc rất lâu. <8br>
Vậy thì chỉ còn lại tầng mười một, Trần Tử Nhiễm có thể loại trừ đầu tiên, Ninh Trạch Tây và Tống Ngưng Y, là một 3trong hai người bọn họ sao?
Trái tim Thẩm Thiên Trường bỗng co thắt lại, dù là ai thì cô cũng không muốn nhìn thấ9y điều đó.
Nhưng bản báo cáo hằng tháng của chúng ta…
Bổ sung vào từ chỗ khác.
Chỗ khác?
Thẩm Thiên Trường nhìn cô ta không nói gì.
Thấy cô ngầm thừa nhận, Thịnh Lam cũng nở nụ cười, chỉ cần là chuyện tổn hại đến Viễn Thông thì cô ta luôn rất vui vẻ đứng xem.
Tạm thời tôi có thể lùi thời gian cung cấp cho các đại lý ủy quyền khác, cố gắng cung cấp cho bên cô trước.
Nguyên vật liệu sản xuất thử?
Thẩm Thiên Trường nhíu mày.
Đúng thế.
Nguyên vật liệu sản xuất thử và sản phẩm đạt tiêu chuẩn khác nhau thế nào?
Lần này tung ra sản phẩm mới, Dầu khí Thịnh Thiên đưa ra rất rất nhiều ưu đãi cho các đại lý ủy quyền, quan trọng nhất trong số đó là cách thức thanh toán, giá cả trên thị trường tăng lên thì giá thanh toán vẫn tính theo giá lúc đầu, giá thị trường giảm đi thì giá thanh toán sẽ tính theo giá đã giảm. Cách thức thanh toán thế này chẳng khác nào mang tiền cho đại lý ủy quyền, đây cũng là lý do vì sao Thẩm Thiên Trường nhất định phải trở thành đại lý ủy quyền của Thịnh Thiên.
Nhưng cách thức thanh toán như thế này sẽ không kéo dài quá lâu, Dầu khí Thịnh Thiên chỉ muốn dùng cách này để tranh đoạt thị trường, một khi đạt tới mục tiêu thì sẽ quay trở lại với cách thức thanh toán truyền thống.
Sở dĩ Dầu khí Thịnh Thiên muốn thành lập mảng nguyên vật liệu sản xuất thử này là bởi vì nguyên liệu cần sử dụng trong công nghệ truyền thống không phải tài nguyên tích trữ trong nước, đại đa số đều phải nhập khẩu, thế nên chi phí cũng cao hơn. Mà nguyên vật liệu sản xuất thử của Dầu khí Thịnh Thiên lại là tài nguyên có sẵn trong nước, mặc dù lúc sản xuất sẽ gây ô nhiễm nghiêm trọng hơn, nhưng trước mắt hạng mục như thế này vẫn được chính phủ ủng hộ hết mình.
Thịnh Lam cũng cảm thấy kỳ lạ:
Sao cô lại sốt sắng như thế?
Thẩm Thiên Trường nói thản nhiên:
Ồ, thì lần trước có người cố tình phá hỏng tuần trăng mật của tôi, tôi nghĩ có qua thì cũng phải có lại, đi đoạt một hai khách hàng, nếu không người ta lại nghĩ tôi dễ bắt nạt.
Khóe miệng Thịnh Lam hơi giật giật:
Đoạt khách hàng của ai? Viễn Thông?
Cũng đúng, Thẩm Thiên Trường đã nói rồi, so với việc làm bạn thì hai chữ lợi ích phù hợp với bọn họ hơn.
Dựa theo bảng báo cáo mà tôi nhận được sáng nay thì tuần sau có thể đưa ra thị trường.
Nếu tuần này tôi cần bán sản phẩm mới của các cô thì có thể nghĩ cách cung cấp một phần trước cho chúng tôi không?
Tiếp theo Tổng Giám đốc Thẩm định làm gì?
Để không đánh rắn động cỏ, thao tác phòng ngừa rủ6i ro vẫn phải tiếp tục, tôi sẽ điều chỉnh sơ qua phương án thao tác, mau chóng tìm ra người đã tiết lộ giá cá.
T5hực ra không hề khó khăn để Thẩm Thiên Trường xác định ai đã làm chuyện này, khó khăn thực sự là việc ngửa bài sau khi đã xác định được người đó.
Thấy Thẩm Thiên Trường đúng giờ xuất hiện trước cửa phòng làm việc của mình, Thịnh Lam nhìn cô:
Cô đừng nói với tôi rằng chính cô đã thổi gió bên tai Lục Chi Cửu, để anh ấy cho tôi về Thịnh Thiên đấy nhé.
Thẩm Thiên Trường nhướng mày, biểu cảm như đang nói
cô đoán đúng rồi đấy
.
Thịnh Lam bó tay thật sự, mặc dù cô ta rất muốn về Dầu khí Thịnh Thiên, nhưng cảm giác như mắc nợ Thẩm Thiên Trường thế này khiến cô ta hơi khó chịu.
Trở lại tầng mười một, Thẩm Thiên Trường thông báo sẽ thay đổi phương án thao tác, Trần Tử Nhiễm kêu rên một tràng, bởi vì cô vừa mới quen với hình thức thao tác hiện tại thì đã thay đổi rồi.
Ninh Trạch Tây không nói gì cả, chỉ nhìn vẻ mặt ỉu xìu của Trần Tử Nhiễm, khóe miệng không khỏi cong lên.
Ăn cơm trưa xong, Thẩm Thiên Trường đứng lên xuất phát tới Dầu khí Thịnh Thiên.
Khóe môi Thịnh Lam cong lên thành nụ cười:
Không có gì khác nhau, chẳng phải chồng cô đã đọc báo cáo kiểm tra nguyên vật liệu sản xuất thử rồi mới ký hợp đồng đầu tư sao?
Thẩm Thiên Trường nhớ tới ngày Lục Chi Cửu ký hợp đồng đầu tư, hôm đó cô cũng có mặt.
Số lượng có bao nhiêu?
Sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên cần bao lâu nữa mới chính thức đưa ra thị trường được?
Thịnh Lam ngạc nhiên nhìn cô:
Cô tới đây tìm tôi là để bàn về công việc thật đấy à?
Chẳng lẽ cô cho rằng tôi tới để hỏi thăm cô hay sao?
Hà Tịch nhìn cô với vẻ ngạc nhiên.
Mới sáng nay.
Thẩm Thiên Trường cười nói.
Ra khỏi bộ phận hợp đồng giao ngay, Thẩm Thiên Trường gọi điện cho Thịnh Lam nói rằng chiều nay cô sẽ tới, sau đó mới ấn thang máy lên tầng mười một.
Thịnh Lam nhíu mày lắc đầu:
Không được, nơi sản xuất sản phẩm hóa công đều ở Tây Bắc, cho dù hiện tại trong kho có hàng sẵn thì cũng mất vài ngày để vận chuyển tới đây.
Thường thì khách hàng tiêu thụ đều có thể chờ được, nhưng hiện tại trong kho có hàng không?
Thịnh Lam lấy một bản báo cáo ra khỏi ngăn kéo:
Trong nhà kho ở thành phố Quảng có một ít, là nguyên vật liệu sản xuất thử được sản xuất lúc trước.
Đúng thế, chiều nay tôi định tới Dầu khí Thịnh Thiên một chuyến, xem thử sản phẩm mới bên đó có thể đưa ra sớm hơn được không.
Có cần Triệu Duệ đi với cô không? Bên Thịnh Thiên không còn là do Thịnh Lam phụ trách nữa rồi.
Hà Tịch tưởng rằng Thẩm Thiên Trường không biết chuyện Thịnh Lam đã nghỉ việc, vì thế lên tiếng nhắc nhở.
Không cần, Thịnh Lam quay lại rồi.
Nguyên liệu giá rẻ đồng nghĩa với việc chi phí giảm xuống, giá cả thành phẩm cũng sẽ thấp hơn. Cho dù chất lượng sản phẩm kém hơn công nghệ truyền thống một chút, nhưng chỉ cần mức chênh lệch giá cả đạt tới một con số nhất định thì các khách hàng tiêu thụ cũng sẽ dao động, dù sao thành phẩm chỉ hơi kém về mặt chất lượng chứ không phải rác rưởi vô dụng, cho dù tốt xấu lẫn lộn thì cũng có thể giảm chi phí sản xuất đến một mức nhất định.
Thẩm Thiên Trường đã có thể dự đoán được rằng trong vài năm tới đây, các loại máy móc thành phẩm ấy sẽ tác động đến thị trường mạnh đến mức nào, Viễn Thông lại là xí nghiệp đi đầu trong ngành, sao lại không tính đến trường hợp này cho được.
Nhưng Viễn Thông làm còn triệt để hơn, bọn họ tự đầu tư theo hướng thiết bị về dầu khí, chuyện mà Viễn Thông muốn làm là ôm hết cả sản xuất và mậu dịch, có thể nói là dã tâm rất lớn.
Nhưng bởi vì bước vào mảng dầu khí muộn hơn Thịnh Thiên nên dự tính phải đến nửa cuối năm sau Viễn Thông mới chính thức đầu tư được, vì vậy Thẩm Thiên Trường nhất định phải hoàn thành mục tiêu mà cô đã đặt ra trước đó.
Vậy thì cám ơn cô.
Thẩm Thiên Trường hài lòng đứng lên khỏi ghế.
Thịnh Lam xì một tiếng, nghĩ thầm cô nàng này đúng là chỉ cám ơn lấy lệ thế đấy.
Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc Năng lượng Viễn Thông có ý nghĩa như thế nào với cô?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.