• 1,113

Chương 367: Anh sẽ không bao giờ phản bội em


Thịnh Lam không nói gì.


Cô sẽ biết nhanh thôi.


Không chỉ Thịnh Lam mà tất cả mọi người đều sẽ nhanh chóng biết được lý do thôi.
Dứt lời, Thẩm Thiên Trường xoay người định rời khỏi đây.

Tôi để cô quay lại, một mặt là để phối hợp với hoạt động của Tài chính Thiên Nhiên, mặt khác là để tiện cho cô điều tra về Hứa Khanh Nguyệt. Nếu cô vẫn còn dư thừa sức lực thì cũng đừng đặt sự chú ý vào những chuyện không đâu, rảnh rỗi đi tìm anh nào yêu đương không thích hơn à?
Dứt lời, Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng làm việc.
Một lúc lâu sau Thịnh Lam mới phản ứng lại, cô ta nghiến răng mắng một câu:
Dở hơi!

Dựa vào đâu mà Thẩm Thiên Trường này lại dùng cái giọng điệu chỉ đạo ấy nói chuyện với cô ta?!

Sáng nay tôi nhận được thông báo của tòa án, phía Thẩm Thiên Việt đã yêu cầu kháng cáo rồi, tiếp theo sẽ phải xét xử lần hai.

Sau lần xét xử đầu tiên, Thẩm Thiên Ca bị phán mười năm tù giam, lúc nghe bản tuyên án, Thẩm Thiên Ca đã ngất xỉu ngay tại chỗ.
Đương nhiên nhà họ Thẩm sẽ không chịu chấp nhận kết quả này, bọn họ yêu cầu kháng cáo ngay tối hôm đó.

Tập đoàn Lục Đạt.
Ôn Tử Diễn đã về nước gần một tuần, sau khi hoàn thành một vụ kiện, rốt cuộc anh cũng được gặp Lục Chi Cửu.
Ôn Tử Diễn nhíu mày:
Simon thì cũng thôi, nhưng mà cậu là thế nào đây? Nói kết hôn là kết hôn, định buông bỏ hoàn toàn đấy à? Không báo thù sao?

Lục Chi Cửu đang lướt máy tính bảng, Ôn Tử Diễn vừa dứt lời, bàn tay anh cũng hơi khựng lại.
Tần Phong bình tĩnh nhìn cốc nước, khóe miệng hơi nhếch lên:
Hai chuyện này xung đột với nhau à?

Nhìn vẻ mặt kiêu ngạo này của Thẩm Thiên Trường, Thịnh Lam lập tức cảm thấy chán ngắt.

Bí mật thương mại của Tập đoàn Lục Đạt là do Thẩm Thiên Ca lấy trộm thật sao?

Thực ra cả quá trình xét xử ngày hôm qua đều rất tẻ nhạt, chủ yếu là bởi vì bằng chứng mà Tập đoàn Lục Đạt đưa ra quá hoàn mỹ, sau khi kết thúc thì trong đầu Thịnh Lam chỉ còn lại tiếng gào thét của Thẩm Thiên Ca, cô ta còn cảm thấy thất vọng hơn cả biến cố trong lần đi nghe xét xử với Thẩm Thiên Trường.
Tần Phong cười thản nhiên, hỏi như đang cố tình:
Sao tôi lại nhớ là lúc trước cậu nói chỉ cần hai tuần là được?

Nếu tiến vào quá trình xét xử lần hai, nhanh nhất cũng phải mấy mười ngày thì tòa mới tuyên án.
Sắc mặt của Ôn Tử Diễn lập tức trở nên mất tự nhiên:
Tôi không ở trong nước quá lâu, quên mất một vài quá trình kiện tụng, nhưng có một điều tôi không hiểu.
Ôn Tử Diễn nhìn Lục Chi Cửu:
Một vụ án bí mật thương mại dính đến số tiền năm trăm triệu tệ mà thù lao lại chỉ có năm triệu tệ, các cậu làm thế này thì khoa trương quá rồi còn gì?

Lúc mới biết tình tiết vụ án cụ thể, Ôn Tử Diễn còn tưởng mình nhìn lầm. Mặc dù chứng cứ rất đầy đủ, nhưng làm thế này thì lộ liễu quá, căn bản không giống tác phong của Lục Chi Cửu.
Rốt cuộc Lục Chi Cửu cũng ngẩng đầu lên nhìn anh:
Nếu không như thế thì làm sao thể hiện được thực lực của luật sư Ôn đây?

Ôn Tử Diễn sởn hết gai ốc, quả nhiên chỉ là cố tình chơi khăm anh mà thôi.
Lúc này trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc trên tầng cao nhất chỉ có Lục Chi Cửu, Tần Phong và Ôn Tử Diễn.
Ôn Tử Diễn lấy thuốc lá ra khỏi túi rồi đưa cho Lục Chi Cửu trước. Lục Chi Cửu chỉ thản nhiên nhìn anh chứ không nhận lấy, đưa cho Tần Phong thì Tần Phong cũng từ chối.
Ôn Tử Diễn cảm thấy như vừa tự rước lấy nhục, được, một mình anh hút.

Cô tự tin thậ6t đấy.

Thẩm Thiên Trường quay đầu nhìn cô:
Chẳng lẽ tôi không nên tự tin à?

Chuyện mà Lục Chi Cửu muốn làm, cô có lý do gì để ho5ài nghi.

Các cậu cung cấp một chuỗi các chứng cứ không có lấy một lỗ hổng nào như thế mà còn nói là thể hiện thực lực của tôi?


Triệu Hàm là Chánh án Viện Kiểm sát thành phố Vân, cho dù không thể thay đổi được việc Thẩm Thiên Ca bị xử phạt thì vẫn có thể động tay chân vào mức độ hình phạt. Thế nên đến cuối cùng Thẩm Thiên Ca bị phán bao nhiêu năm mới là phần để thể hiện thực lực của luật sư Ôn, nếu chỉ bị tù một, hai năm mang tính tượng trưng thì thú vị đây.
Tần Phong nói thản nhiên, trong mắt có mang theo vẻ trêu chọc.
Ôn Tử Diễn lườm Tần Phong một cái:
Đừng có dùng cụm từ một hai năm này để sỉ nhục tôi.

Đang định lấy bật lửa ra thì Lục Chi Cửu lại lên tiếng nói:
Vào toilet mà hút.

Ôn Tử Diễn liếc nhìn Lục Chi Cửu, anh đang ngồi vắt hai chân trên ghế xô pha, cúi đầu nhìn chiếc máy tính bảng trong tay, tư thái ưu nhã cao quý.
Ôn Tử Diễn ngầm trợn trắng mắt, tay thì vẫn châm điếu thuốc, vừa hít một hơi thì Tần Phong bỗng đứng lên đi tới trước mặt anh bóp tắt điếu thuốc.
Tần Phong và Lục Chi Cửu liếc nhìn nhau, cả hai đều nở nụ cười.
Ôn Tử Diễn dập tắt điếu thuốc, hỏi Tần Phong:
Phải rồi, đám cưới của cậu là vào ngày nào?

Tần Phong cầm cốc nước trên bàn:
Mùng hai tháng sau.


Phải rồi, cô không định tìm hiểu tình hình về Thẩm Thiên Ca à?

Hôm3 qua Thịnh Lam có tới phiên tòa xét xử Thẩm Thiên Ca nhưng không nhìn thấy Thẩm Thiên Trường đâu, gọi điện thoại thì mới biết cô nàng này đang ngủ 9say sưa ở nhà.

Kết cục hoàn toàn có thể đoán trước được, có gì mà phải tìm hiểu.
Thẩm Thiên Trường nói thản nhiên.
Nhưng cho dù những chứng cứ mà Tập đoàn Lục Đạt đưa ra rất hoàn chỉnh, Thịnh Lam vẫn không mấy tin rằng Thẩm Thiên Ca lấy trộm bí mật thương mại của Tập đoàn Lục Đạt. Chỉ vì thù lao năm triệu tệ mà đi lấy trộm bí mật liên quan đến số tiền lên đến năm trăm triệu tệ, nghĩ kiểu gì cũng không phải là một vụ làm ăn có lời.

Có phải thật không thì đã có pháp luật phán quyết một cách công bằng, không phải sao?

Nghe Thẩm Thiên Trường nói vậy, không biết vì sao Thịnh Lam lại cảm nhận được sự trào phúng.
Ôn Tử Diễn bắt đầu nổi cáu:
Các cậu hơi quá đáng rồi đấy nhé, tôi lặn lội ngàn dặm về đây làm người hầu cho các cậu, ngay cả một miếng cơm nóng cũng chưa được ăn, bây giờ đến một điếu thuốc cũng không được hút à?

Lục Chi Cửu vẫn cứ lạnh lùng, Tần Phong vẫn tiếp tục trầm mặc.
Thế là Ôn Tử Diễn lại lấy một điếu thuốc ra châm lửa, nhả ra hai làn khói rồi mới chậm rãi lên tiếng.
Ôn Tử Diễn ngẫm nghĩ giây lát rồi như chợt hiểu ra ý của Tần Phong:
Chậc chậc chậc, cậu ác thật đấy.



Luật sư Ôn quá khen rồi.
Tần Phong đáp.


Hiện tại vụ án này cũng gần xong xuôi rồi, vừa hay hôm nay ba người chúng ta đều ở đây, tối nay tụ tập một chút chứ hả?
Từ lúc về nước đến giờ Ôn Tử Diễn vẫn chưa đi xả stress lần nào.

Nhưng Lục Chi Cửu lại đứng lên:
Tôi không rảnh.


Tần Phong đang định nói mình cũng không rảnh thì Ôn Tử Diễn lại cướp lời:
Tôi biết cậu muốn về nhà với vợ, hay là thế này, cậu dẫn vợ cậu đi, Tần Phong cũng dẫn vợ tới, thế được chưa? Vừa hay tôi cũng chưa gặp họ bao giờ, dẫn tới cho tôi gặp xem sao.


Lục Chi Cửu nhíu mày:
Vì sao tôi phải dẫn tới cho cậu gặp?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.