• 1,113

Chương 430: Bản thiếu gia không chơi nữa


Lần này Hạ Hiểu Thi chết máy thật rồi…

Cố Ngôn Quyết!!

Cố Ngôn Quyết đấy!!!
Bây giờ thấy Phùng Tiêu cầm gián trong tay, anh cảm thấy mình muốn tắt thở, suýt thì nôn cả ra.
Ôn Tử Diễn đứng bên cạnh xem kịch vui, thấy Cố Ngôn Quyết tái xanh mặt mũi lại, anh không khỏi nhìn Cố Ngôn Quyết với vẻ mặt khinh bỉ, một người sợ gián mà cũng dám chế giễu anh là mù đường.

Rốt cuộc là ai nghĩ ra cái thứ buồn nôn này, cố tình nhằm vào tôi đúng không?
Cố Ngôn Quyết nổi giận gào lên.

Cậu Cố, tôi làm fan hâm mộ của anh lâu như thế, cũng coi như hiểu biết sở thích của anh, bây giờ trong tay tôi còn một vài thứ hay ho, anh có muốn thử một lượt không?

Cố Ngôn Quyết bực bội giật nơ, thôi bỏ đi, có phải anh kết hôn đâu, cần gì phải liều mạng như thế. Nhìn đống gián trên mặt đất, quả thực là Cố Ngôn Quyết không dám nhìn thêm nữa, anh thề hôm nay cho dù là Lục Chi Cửu kết hôn thì anh cũng không liều mạng như thế.

Các cậu chơi tiếp đi, bản thiếu gia không chơi nữa.


Anh Tần, chúng tôi cũng không phải cố tình làm khó anh, cũng tại vừa rồi anh Cố thấy Hiểu Thi nhà chúng tôi không đủ định lực, ý đồ lấy sắc đẹp mê hoặc cô ấy để xông vào, thật sự là cái cách ấy không được, thế nên chúng tôi mới phải cho anh ấy biết hậu quả.

Trần Tử Nhiễm nói đường đường chính chính.

Được, vậy thì cứ theo cách thức mà cô nói đi.
Tần Phong phối hợp đáp lời.
A a a a a!!!!
Cô là 8phù dâu trong hôn lễ của Giang Mộ Tuyết và Tần Phong, sau đó phù rể là idol đỉnh cao Cố Ngôn Quyết, ai đó hãy nói với cô đây kh3ông phải mơ đi!!!
Cố Ngôn Quyết tiếp tục cười dụ dỗ:
Tiểu tiên nữ, cô xem đi, tôi đưa hết lì xì cho cô rồi, đổi lại th9ì cô có thể mở cửa ra cho tôi được không?

Anh không hề biết rằng Trần Tử Nhiễm vốn đã cố tình nhằm vào anh rồi. Vốn tưởng rằng anh và Nhan Thuấn Hoa có hôn ước với nhau, hai người họ sẽ trở thành một cặp đẹp đôi, ai ngờ sau khi nghe ngóng từ nhiều phía, Trần Tử Nhiễm mới biết Cố Ngôn Quyết không chỉ không thích Nhan Thuấn Hoa, mà còn
bắt nạt
cô ấy từ nhỏ đến lớn. Gần đây còn quá đáng hơn, Nhan Thuấn Hoa nương nhờ vào độ hot của
Chiêu Hoa Kỷ Sự
để nhận mấy tiết mục truyền hình thu hút, ai ngờ Cố Ngôn Quyết cũng tới tham gia, trong tiết mục thì ăn nói lạnh lùng với Nhan Thuấn Hoa, như thể Nhan Thuấn Hoa nợ tiền anh vậy.
Trần Tử Nhiễm càng xem càng thấy khó chịu!
Thế nên cô thả gián ra dọa Cố Ngôn Quyết cũng là bởi muốn nhận cơ hội này trả thù.
Cố Ngôn Quyết nhếch miệng cười đắc ý, đang định vươn tay ra vặn tay nắm cửa thì nào ngờ cánh cửa lại mở hé ra trước. Ôn Tử Diễn thấy cửa mở ra, anh định tông cửa xông vào, thế nhưng Giang Mộc Trạch lại chặn anh lại.
Chưa đầy nửa phút sau, Cố Ngôn Quyết thét lên hoảng sợ.

Má!!! Có gián, có gián!!

Nghe Cố Ngôn Quyết nói vậy, Phùng Tiêu nhìn xuống mặt đất, rốt cuộc cũng nhìn thấy bầy
gián giả
.
Anh nhặt một con gián lên, nhìn Cố Ngôn Quyết với vẻ mặt bó tay:
Cậu Cố, đây chỉ là gián giả thôi.

Từ nhỏ Cố Ngôn Quyết cứ nhìn thấy gián là run rẩy, cho dù là sống hay chết.
Dứt lời Cố Ngôn Quyết xoay người ra khỏi phòng, anh thề là sẽ không làm phù rể cho bất cứ ai nữa!
Sau khi Cố Ngôn Quyết đi, ba người còn lại nhìn nhau.

Nói đi, phải thế nào các cô mới chịu mở cửa để tôi đưa Tiểu Tuyết đi.

Cố Ngôn Quyết vừa thét to vừa lùi về sau, trùng hợp giẫm vào chân Phùng Tiêu, Phùng Tiêu nhe răng trợn mắt.

Cậu Cố của tôi, đây là khách sạn năm sao, sao lại có gián được?

Cố Ngôn Quyết đã lùi về sau vài mét:
Ai mà biết vì sao lại có gián, một bầy gián bò qua khe cửa, sắp bò lên người tôi luôn rồi! Các cậu đi xem rồi giết chết hết đi!


Để vào phòng thì cũng đơn giản thôi, chỉ cần anh trả lời mấy câu hỏi của bọn tôi là sẽ vào được.


Được, cô hỏi đi.

Trần Tử Nhiễm hắng giọng một cái:
Xin hỏi anh Tần, lần đầu tiên anh quen cô Giang là ở đâu, vào lúc nào?


Xin lỗi cậu Cố, nếu vừa rồi cậu không định xông vào thì tôi sẽ không thả gián ra đâu.
Đằng sau cánh cửa vang lên giọng nói vui vẻ của Trần Tử Nhiễm.

Trần Tử Nhiễm, cô đừng mong lấy được chữ ký của tôi nữa!

Đúng là trên đời này chuyện gì cũng xảy ra được, lần đầu tiên Cố Ngôn Quyết bị fan hâm mộ của mình chơi như thế.
Tần Phong nở nụ cười:
Ở một nhà hàng nhỏ, lúc ấy tôi tụ tập với bạn, cô ấy đi xã giao công việc, cô ấy uống say nôn mửa, bất cẩn đụng vào tôi, thế là tôi đã đưa cô ấy về.


Ừm, tôi nhớ lúc đó khoảng mười một giờ đêm.

Tối hôm ấy Vương Gia Hủ và Phùng Tiêu cũng ở đó, hai bọn họ lập tức nhớ ra, sau đó hô lên đầy ẩn ý:
A Phong, cậu được đó nha!

Hạ Hiểu Thi nghe anh nói và nhìn vào mắt anh, khó mà ngăn cản được sức dụ ho6ặc của sắp đẹp.
Mấy giây sau, Hạ Hiểu Thi cắn môi gật đầu nhẹ, sau đó dịch sang bên cạnh mấy bước, rõ ràng là đang nhườ5ng đường cho bọn họ.
Vương Gia Hủ và Phùng Tiêu đứng sau nhìn nhau, đúng là idol, ló mặt ra là được!
Ôn Tử Diễn cũng cười:
Có câu gọi là gì ấy nhỉ, tiếp cận rồi hành động? Thằng này cũng biết ra tay đấy.

Tần Phong cười nhẹ, lúc ấy đúng là lòng trắc ẩn của anh đã giúp bọn họ có mối liên hệ đầu tiên.
Bên ngoài đang gào thét rầm rộ thì bên trong lại vang lên tiếng của Đoàn Văn Trúc:
Xin lỗi anh Tần, anh trả lời sai rồi! Lần đầu tiên hai người quen nhau là trong buổi phỏng vấn lần thứ ba của Tập đoàn Lục Đạt, anh là một trong số những người ra đề, Tiểu Tuyết là người đến phỏng vấn, anh hỏi Tiểu Tuyết một câu cực kỳ khó khăn, suýt thì cô ấy không trả lời được!

Tần Phong nhíu mày lại, hằng năm có rất nhiều người tới phỏng vấn ở Tập đoàn Lục Đạt, anh sẽ tùy ý lựa chọn một buổi phỏng vấn vòng cuối để tới ra đề, quả thực là không có ấn tượng về Giang Mộ Tuyết cho lắm.


Mười phong lì xì, sau đó chống đẩy mười cái, mau lên!


Tần Phong cũng không hỏi nhiều nữa, anh nghe lời đưa lì xì, sau đó cả bốn người cùng chống tay nằm xuống đất bắt đầu chống đẩy.


Câu hỏi thứ hai, xin hỏi lần đầu tiên của hai người là vào lúc nào?


Câu hỏi này vừa vang lên, Giang Mộ Tuyết trợn tròn mắt, đây có phải câu hỏi mà bọn họ đã thảo luận trước với nhau đâu?!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.