Chương 455: Chính tớ đã bảo người để lộ ra
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1362 chữ
- 2022-02-18 04:40:05
Cũng tốt?
Khóe miệng Thịnh Lam hơi giật giật, rốt cuộc Thẩm Thiên Trường lại đang nghĩ gì vậy?
Còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Thẩm Thi8ên Trường đã ra khỏi phòng làm việc rồi.
Trần Tử Nhiễm nâng chén trà lên, đang định đưa lên miệng uống.
Có hai lần.
Lần đầu tiên khi phát hiện ra Thẩm Miểu nhìn lén hầu gái tắm rửa, Thẩm Thiên Trường mới mười tuổi.
Trong số những người tố cáo, có người bị xâm hại khi chỉ còn là một bé gái.
Thẩm Thiên Trường là con gái nuôi hoàn toàn không cùng huyết thống với nhà họ Thẩm, ở nhà họ Thẩm mười mấy năm, cách tên ác quỷ Thẩm Miểu gần như thế, cô thực sự không thể không hoài nghi được.
Thẩm Thiên Trường không đáp lại, Trần Tử Nhiễm cũng trầm mặc.
Cô cố gắng điều chỉnh cảm xúc, cuối cùng vẫn hỏi ra câu hỏi mà cô đã muốn hỏi ngay từ khi biết tin này:
Thẩm Thiên Trường, tớ hỏi cậu, lúc cậu ở nhà họ Thẩm, trong số những người từng bắt nạt cậu có Thẩm Miểu không?
Thẩm Thiên Trường hơi sửng sốt, thì ra Trần Tử Nhiễm gọi cô vào riêng đây là để hỏi về chuyện này.
Mặc dù bình thường Trần Tử Nhiễm không so đo tính toán, nhưng trên thực tế nội tâm cô mẫn cảm hơn bất cứ ai, ngay từ khi tin tức về Thẩm Miểu lộ ra, người đầu tiên mà cô nghĩ đến là Thẩm Thiên Trường.
Sau khi vào phòng, Thẩm Miểu mới chạm vào ngực Thẩm Thiên Trường thì bàn tay ông ta đã bị nắm chặt lấy, bởi vì không hề phòng bị nên ông ta bị Thẩm Thiên Trường vặn ngược tay đánh ngã xuống đất.
Bởi vì lúc ấy Thẩm Thiên Trường đã là đai đen Taekwondo rồi.
Thẩm Thiên Trường ghìm tay Thẩm Miểu sau lưng, giẫm lên người ông ta thật mạnh, Thẩm Miểu vừa giãy giụa vừa dùng những từ ngữ bẩn thỉu khó nghe để mắng Thẩm Thiên Trường.
Nhưng lúc ấy cô quá nhỏ, không hiểu chuyện đó có nghĩa là gì.
Bàn tay của Trần Tử Nhiễm run run, nước trà gần như sắp bắn ra ngoài.
Khóe miệng Thẩm Thiên Trường hiện lên một nụ cười nhẹ nhàng:
Nhưng đều thất bại.
Thịnh Lam vội vàng đứng lên hô to ra phía cửa:
Thẩm Thiên Trường, cô điều tra giúp tôi, tôi cung c3ấp thông tin cho cô, coi như chúng ta huề nhau.
Thẩm Thiên Trường không trả lời.
Thịnh Lam lại ngồi xuống ghế, mới lấy điện thoại r9a đọc mail thì một tin tức đã tự nhảy ra.
Vì phòng ngừa ông ta lén lút xông vào nữa, Thẩm Thiên Trường đã mua thêm ba ổ khóa cho phòng mình.
Trong một khoảng thời gian rất dài sau đó, có lẽ vì vẫn chưa hết sợ hãi nên Thẩm Miểu không thực hiện hành vi như đêm đó nữa.
Cứ thế đến kỳ nghỉ hè ba năm sau, Thẩm Nhiên và Triệu Hàm đưa Thẩm Thiên Việt và Thẩm Thiên Ca ra nước ngoài.
Trên mặt Thẩm Thiên Trường hiện lên nét nghi hoặc, thế nhưng cô vẫn đồng ý.
Hai mươi phút sau, Thẩm Thiên Trường lái xe đến tòa cao ốc Thiên Diệp.
Cô vào thang máy rồi ấn lên tầng bảy, nhân viên phục vụ dẫn cô tới phòng mà Trần Tử Nhiễm chọn.
Trần Tử Nhiễm không nhìn cô, mà là ghé đầu rót cho cô một chén trà:
Đội trưởng bảo vệ Đại học A trên tin tức có phải là bố của Thẩm Thiên Vũ không?
Thẩm Thiên Trường hơi sửng sốt, suýt chút nữa thì cô quên mất, Tống Ngưng Y nói rằng sẽ đăng tin vào lúc hai giờ chiều.
Đúng thế.
Đội trưởng bảo vệ Thẩm Miểu bị tố cáo đã xâm hại tình dục mấy chục nữ sinh trong mấy năm qua.
Chuyện ông ta bị tố cáo xâm hại tình dục có phải cũng là sự thật không?
Thẩm Thiên Trường nhìn cô:
Là thật.
Thẩm Thiên Trường còn tưởng rằng Trần Tử Nhiễm muốn dẫn cô đi gặp ai, không ngờ lại chỉ có một mình cô ấy.
Thẩm Thiên Trường đi tới trước mặt Trần Tử Nhiễm, kéo ghế ra ngồi xuống.
Sao vậy?
Ở đầu bên kia, Trần Tử Nhiễm hít một hơi thật sau:
Đợi cậu về rồi nói.
Ừm.
Phải rồi, tạm thời cậu đừng về công ty, tới thẳng quán trà ở tầng bảy, tớ chờ cậu ở đó.
Mãi cho đến khi cô mười ba tuổi, trong một buổi tối nọ nhà họ Thẩm bỗng mất điện, Thẩm Thiên Trường bừng tỉnh khỏi giấc mộng và phát hiện ra có một người đứng trong phòng. Cô sợ hết hồn, định vươn tay ra bật đèn nhưng đèn chẳng hề sáng, Thẩm Thiên Trường đang định hét lên thì bóng người đó bỗng bước tới bịt miệng cô lại.
Lúc ấy Thẩm Thiên Trường mới nhận ra người bịt miệng cô là Thẩm Miểu, là người trông
hiền hòa nhất
trong nhà họ Thẩm, là
chú Hai
đã dúi tiền tiêu vặt cho cô nhân lúc Vương Tiểu Lan không chú ý.
Còn chưa hết khiếp sợ thì cô đã cảm thấy có một bàn tay vuốt ve sau lưng mình. Thẩm Thiên Trường vô thức há miệng ra cắn mạnh vào bàn tay Thẩm Miểu. Cô giơ tay lên bẻ ngón tay của Thẩm Miểu ra sau. Sức cô vốn lớn hơn bạn bè cùng trang lứa, cô bẻ như vậy khiến Thẩm Miểu suýt thì gãy cả ngón tay, đau đến mức ông ta lập tức buông Thẩm Thiên Trường ra.
[Shock! Đội trưởng bảo vệ của Đại học A dính líu đến án xâm hại tình dục, nhiều người bị hại đã đồ6ng loạt tố cáo.]
Trong mấy năm nay những tin tức như thế này nhiều vô số kể, đến cuối cùng đều là sấm to mưa nhỏ, Thịnh Lam cũng chẳng có hứ5ng thú kích mở, trực tiếp ấn tắt đi.
Thẩm Thiên Trường vừa ra khỏi Tập đoàn Thịnh Thiên thì Trần Tử Nhiễm bỗng gọi điện tới.
Hôm đó Vương Tiểu Lan đưa Thẩm Thiên Vũ về nhà ngoại.
Thẩm Thiên Trường mới tắm ra thì nhìn thấy Thẩm Miểu đứng ở cửa phòng mình.
Cô quay đầu định chạy thì Thẩm Miểu túm lấy tóc cô lôi vào phòng.
Trần Tử Nhiễm không ngờ Thẩm Thiên Trường lại trả lời mà không hề do dự chút nào như thế, cô hơi mấy máy môi, nhưng đến cuối cùng vẫn không nói gì cả.
Thẩm Thiên Trường bình tĩnh lên tiếng:
Tiểu Nhiễm, tin tức về Thẩm Miểu là do tớ bảo người ta để lộ ra.
Trái tim của Trần Tử Nhiễm hơi run lên.
Thẩm Miểu hốt hoảng bỏ chạy trong bóng đêm.
Hôm sau, nếu không nhìn thấy băng vải cầm máu trên bàn tay Thẩm Miểu, thậm chí Thẩm Thiên Trường còn hoài nghi đó chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.
Thế nhưng vẻ mặt của Thẩm Miểu vẫn bình tĩnh như chưa từng xảy ra chuyện gì, trước khi Thẩm Thiên Trường đi học, ông ta lại lén lút đưa tiền tiêu vặt cho cô, chỉ có điều trên đường đến trường, Thẩm Thiên Trường đã xé nát chỗ tiền ấy và ném vào thùng rác.
Thẩm Thiên Trường vừa lái xe ra khỏi ga ra vừa bắt máy và ấn nút mở loa ngoài:
A lô, Tiểu Nhiễm.
Thẩm Thiên Trường, bây giờ cậu đang ở đâu?
Tớ mới ra khỏi Thịnh Thiên.
Thẩm Thiên Trường cầm lấy máy quay mà cô mượn bạn và đang được đặt trên bàn, quay lại cả quá trình, sau đó dùng cách uy hiếp ấy để bảo vệ bản thân.
Bởi vì trong tay Thẩm Thiên Trường có chứng cứ, thế nên Thẩm Miểu không dám làm bừa nữa.
Mặc dù Thẩm Thiên Trường biết có lẽ Thẩm Miểu đã muốn giết chết cô vô số lần, nhưng ông ta lại cố kỵ chứng cứ mà cô đang nắm giữ.
Thẩm Thiên Trường vẫn yên lặng chờ đợi, chờ đợi thời cơ như ngày hôm nay để đẩy Thẩm Miểu vào địa ngục vĩnh viễn.
Choang…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.