Chương 473: Con sẽ đích thân nhận tội!
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1555 chữ
- 2022-02-18 04:40:05
Thẩm Thiên Trường mặc áo khoác vào sảnh chính của bệnh viện, hỏi đến phòng bệnh của Lục Chi Vũ rồi vào thang máy lên khoa phụ8 sản trên tầng ba.
Theo số phòng mà y tá nói, cô đến khu vực bệnh viện VIP.
Lâm Uyển Hề lắc đầu:
Vẫn chưa biết, vừa rồi bác sĩ chuyên nghiệp nói phải đợi đến lúc thai nhi lớn hơn một chút nữa rồi mới kiểm tra gen và xác định được.
Thấy sắc mặt của Thẩm Thiên Trường rốt cuộc cũng thay đổi, Lãnh Diệu Chi mới lạnh lùng mở miệng nói một câu:
Bây giờ biết sợ rồi à? Hôm nay mọi người đã gọi cho con bao nhiêu cuộc điện thoại? Nếu bác sĩ Lâm không tới kịp thì con cảm thấy hiện tại con sẽ nhìn thấy cái gì? Công việc của con quan trọng đến thế sao? Nhà họ Lục không cần con góp gạch, nếu ngay cả chức trách cơ bản của một người vợ con cũng không làm được thì còn khối người có thể đảm nhiệm được cái thân phận này.
Nhìn vẻ mặt khó hiểu của cô, Lãnh Diệu Chi càng tức hơn:
Con có biết trong này có gì không mà con dám cho nó ăn? Tiểu Vũ tùy hứng, nằng nặc đòi ở Cẩm Viên, mọi người còn tưởng rằng con sẽ chăm sóc nó cẩn thận, kết quả chưa được bao lâu đã xuất huyết rồi, rốt cuộc con có để tâm đến sức khỏe của Tiểu Vũ không?!
Thẩm Thiên Trường tiếp tục trả lời:
Bởi vì lúc trước chị Tiểu Vũ nói rằng không muốn tăng cân trong thời gian mang thai, vậy nên con đã tìm chuyên gia dinh dưỡng khác cho chị ấy. Người đó là chuyên gia dinh dưỡng mà chị dâu của bạn con đã thuê trong thời gian mang thai, hiệu quả tốt nên đã giới thiệu cho con.
Anh đưa quả táo đã gọt xong cho Lục Chi Vũ.
Mẹ kiếp, Diệp Lăng Nam, sao anh lại gọt được một quả táo xấu như thế này vậy?!
Lục Chi Vũ nhìn quả táo dị dạng ấy và nói.
Có nghĩa là vừa rồi Lục Chi Vũ đang trò chuyện với họ.
Thẩm Thiên Trường đi đến trước mặt Lãnh Diệu Chi, gọi:
Mẹ.
Ai đứng ngoài cửa?
Lục Chi Vũ bỗng nói vọng ra ngoài phòng bệnh.
Thẩm Thiên Trường vội vàng đẩy cửa vào:
Chị Tiểu Vũ, là em.
Hôm nay vú Trần nói với mẹ đây là thức ăn từ chuyên gia dinh dưỡng mà con tìm cho nó?
Đúng thế.
Lục Chi Vũ nhún vai:
Không sao, xuất huyết một chút thôi, bác sĩ nói quan sát vài ngày là có thể ra viện được.
Thẩm Thiên Trường nhíu mày lại, đang yên đang lành, sao tự nhiên lại xuất huyết.
Cô dừng lại ngay cho tôi, cái gì gọi là không có Thẩm Thiên Trường thì còn có cô? Tôi ghét nhất là những kẻ nói chuyện lấp lửng không rõ ràng, không biết là muốn chia rẽ ai nữa.
Lục Chi Vũ khoanh tay nói một câu với vẻ mặt khinh thường.
Trên mặt Lâm Uyển Hề hiện lên sự lúng túng:
Chị Tiểu Vũ, chị hiểu lầm rồi, ý em không phải như thế…
Đám cưới của Lục Chi Vũ và Diệp Lăng Nam vốn là vào cuối tuần này.
Lục Chi Vũ lắc đầu:
Không thể hoãn được! Hoãn nữa là bụng của chị sẽ to lên mất! Có một số người chẳng ngại mất mặt, nhưng chị thì ngại!
Nói rồi cô còn liếc xéo Diệp Lăng Nam một cái.
Cho dù có điều tra ra thì cũng có tác dụng gì? Nếu đứa bé trong bụng Tiểu Vũ thực sự có vấn đề gì vì chuyện này, con có gánh được cái trách nhiệm này không?
Thẩm Thiên Trường cắn môi:
Con xin lỗi, tất cả đều là sơ sót của con, nếu đến lúc đó con của chị Tiểu Vũ có vấn đề gì, con sẽ đích thân nhận tội.
Thẩm Thiên Trường vào trong rồi mới phát hiện ra trên chiếc ghế xô pha cạnh giường bệnh còn có hai người nữa.
Là Lãnh Diệu Chi và Lâm Uyển Hề.
Đừng nói tục, không tốt cho việc giáo dục thai nhi.
Lần đầu tiên trong đời gọt táo, muốn anh phải gọt đẹp thế nào nữa?
Thẩm Thiên Trường mở hộp cơm đó ra, là bữa ăn dinh dưỡng được lên thực đơn riêng cho Lục Chi Vũ.
Thẩm Thiên Trường ngẩng đầu nhìn Lãnh Diệu Chi:
Con không hiểu ý của mẹ.
Lãnh Diệu Chi cười lạnh:
Nếu là bạn con giới thiệu, vậy con hỏi giúp mẹ xem rốt cuộc nó có rắp tâm gì?
Thẩm Thiên Trường nói với vẻ mặt nghiêm túc:
Mẹ, xin mẹ đừng nói bạn con như thế.
Thẩm Thiên Trường lại nhìn về phía Diệp Lăng Nam, quả táo trong tay anh bị gọt chỉ còn nửa quả nữa thôi.
Vậy có phải là sẽ phải hoãn đám cưới lại không?
Nhưng chắc chắn là không có vấn đề gì chứ?
Trên mặt Thẩm Thiên Trường vẫn còn sự lo lắng.
Bác sĩ nói nghỉ ngơi mấy ngày thì chắc là sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Diệp Lăng Nam mở miệng nói.
Lãnh Diệu Chi thản nhiên liếc cô một cái:
Tổng Giám đốc Thẩm một ngày trăm công ngàn việc, muốn gặp cô đúng là chẳng dễ dàng gì.
Thẩm Thiên Trường cụp mắt xuống không nói gì.
Từ phía xa xa, cô nghe thấy tiến3g nói của Lục Chi Vũ, cô bước tới cửa phòng bệnh, nhìn qua khe hở thì thấy Diệp Lăng Nam đang ngồi cạnh giường gọt táo, Lục 9Chi Vũ thì đang nói chuyện.
Nhìn thấy Lục Chi Vũ như vậy, rốt cuộc trong lòng Thẩm Thiên Trường cũng thở phào nhẹ nh6õm. Vừa rồi Lãnh Diệu Chi nói vậy làm cô sợ sẽ phải nghe thấy tin tức xấu gì. Lục Chi Vũ luôn ở Cẩm Viên, nếu có chuyện gì b5ất trắc xảy ra thì cũng là do người làm nữ chủ nhân như cô không chăm sóc tốt, cô hiểu rất rõ điểm này.
Vậy có nghĩa là phụ nữ có thai không thể ăn được.
Bình thường nếu ăn ít thì không sao, nhưng nếu dùng lâu ngày thì không chỉ có nguy cơ sẩy thai, mà còn có khả năng gây quái thai.
Thẩm Thiên Trường, tôi là mẹ của Lục Chi Vũ, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bất cứ kẻ nào làm tổn thương đến nó.
Thẩm Thiên Trường cầm hộp cơm đưa tới trước mặt Lâm Uyển Hề:
Bác sĩ Lâm, làm phiền cô nói cho tôi biết trong này có cái gì?
Ba người vào căn phòng bên cạnh.
Lãnh Diệu Chi cầm hộp cơm trên bàn đưa tới trước mặt Thẩm Thiên Trường:
Con giải thích xem chuyện này là sao?
Không ăn, tôi sợ ăn nó thì con tôi sinh ra cũng xấu như quả táo này mất.
Gân xanh trên trán Diệp Lăng Nam lại bắt đầu gồ lên:
Lục Chi Vũ!
Lâm Uyển Hề nhìn cô, khóe môi mang theo nụ cười như có như không:
Trong này có một loại thực vật gọi là Saro, sinh trưởng ở rừng mưa phía đông nam nước M, người bản địa thích nhai nát nó rồi đắp lên vết thương, có hiệu quả lưu thông máu rất tốt.
Lưu thông máu…
Kể từ khi về nước, tuy rằng Lãnh Diệu Chi không mấy yêu thích Thẩm Thiên Trường, thế nhưng cũng chưa từng nặng lời với cô, thậm chí còn muốn đón nhận cô, nhưng bà không ngờ Lục Chi Vũ lại suýt sẩy thai vì chuyên gia dinh dưỡng mà cô tìm tới, thậm chí còn có nguy cơ bị quái thai. Vốn dĩ trong lòng bà đã bất mãn lắm rồi, đã thế Thẩm Thiên Trường còn mất liên lạc từ sáng đến chiều, vì vậy bà càng nổi giận hơn.
Thẩm Thiên Trường bóp chặt hộp cơm trong tay:
Con nhất định sẽ điều tra chuyện này ra lẽ.
Lâm Uyển Hề ở bên cạnh lại nói đỡ cho cô:
Bác gái đừng trách cô Thẩm, dù sao cũng vì việc công nên cô ấy không ở thành phố Vân, hơn nữa chẳng phải còn có cháu đấy sao?
Lâm Uyển Hề vừa dứt lời, Thẩm Thiên Trường bỗng ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cô ta, không ngờ người phụ nữ này lại có mối quan hệ thân thiết với bố mẹ của Lục Chi Cửu như thế.
Nghe hết câu nói của Lâm Uyển Hề, Thẩm Thiên Trường không khỏi cảm thấy tê hết da đầu, rốt cuộc là ai ác độc đến mức ấy!
Lượng sử dụng của chị Tiểu Vũ hiện tại có ảnh hưởng đến thai nhi không?
Thẩm Thiên Trường, ra ngoài một lát, mẹ có chuyện hỏi con.
Lãnh Diệu Chi bỗng lên tiếng.
Thẩm Thiên Trường gật đầu, theo Lãnh Diệu Chi và Lâm Uyển Hề ra khỏi phòng bệnh.
Lục Chi Vũ không nhịn được ngắt lời cô ta:
Được rồi đừng nói nữa, bây giờ tôi đang phiền lòng lắm!
Thẩm Thiên Trường đi đến bên cạnh Lục Chi Vũ:
Chị Tiểu Vũ, bây giờ chị cảm thấy thế nào rồi?
Lãnh Diệu Chi lạnh lùng nhìn cô, không nói thêm gì nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.