• 1,113

Chương 517: Âm mưu



Ừm.



Tớ không muốn đi.

Thịnh Lam lắc đầu:
Không phải, chồng của cô Phạm này có mối quan hệ không tệ với anh trai cô ta, nhưng vào hôm cô Phạm tổ chức tiệc ba tháng cho con, không biết vì sao anh trai cô ta lại không đi, cuối cùng cô ta đã đến dự tiệc và tặng quà.

Thẩm Thiên Trường nghĩ lại, lần đầu tiên cô gặp Hứa Khanh Nguyệt là ở cửa hàng mẹ và bé, có phải cô ta cũng đi chọn quà cho bữa tiệc ba tháng tuổi không?
Thẩm Thiên Trường nhướng mày lên.
Trần Tử Nhiễm tỏ vẻ tức giận:
Chưa được sự đồng ý củ8a tớ mà cô ta đã đưa tớ về nhà cô ta rồi, cậu không biết hôm sau về nhà tớ bị bố mẹ mắng té tát thế nào đâu!

Trần Tử Nhiễm bỗng ngắt lời cô ta:
Cô nói không đúng, chuyên gia dinh dưỡng là do chị dâu họ tôi giới thiệu cho tôi, sau đó tôi mới giới thiệu cho Thẩm Thiên Trường, làm sao Hứa Khanh Nguyệt biết tôi nhất định sẽ giới thiệu chuyên gia dinh dưỡng cho Thẩm Thiên Trường?

Thịnh Lam ngước mắt nhìn cô ấy:
Tôi cũng muốn hỏi cô vụ này đây. Đừng coi thường Hứa Khanh Nguyệt, âm mưu và thủ đoạn của cô ta ăn đứt người bình thường, cô không biết tôi đã thua cô ta bao nhiêu lần đâu. Năm ngoái, trong cuộc họp hằng năm của Tập đoàn Thịnh Thiên, cô ta cố tình khích bác để tôi nổi giận ra tay, cuối cùng cô ta chẳng mất một cọng tóc nào, còn tôi thì bị bố tôi cấm túc hơn một tháng.

Thẩm Thiên Trường nhìn Thịnh Lam:
Bởi vì người đó có chút tình cảm với cô ta.

Trên mặt Thịnh Lam lập tức hiện lên nét khó chịu:
Đừng có nói lung tung nhé, ai có tình cảm với cô ta, giữa tôi và cô ta chỉ có hận thù thôi!

Trần Tử Nhiễm ngạc nhiên:
Cái gì?! Cô ta có thể tra ra man6h mối ấy hả?

Trong lòng Trần Tử Nhiễm cảm thấy mất thăng bằng, sao Thịnh Lam có thể điều tra ra thứ mà cô không tra được cơ chứ5?

Chị Tiểu Vũ là ai?
Thịnh Lam hỏi.

À, cô không biết đâu, là chị ruột của Lục Chi Cửu.


Nếu cậu thực sự không muốn đi thì cứ ở công ty chờ tớ về.

Dứt lời, Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng làm việc.
Thịnh Lam lấy một bức ảnh từ trong túi đựng hồ sơ trên bàn ra:
Trong mấy người mà cô gửi cho tôi, cô Phạm này từng tổ chức tiệc tròn ba tháng tuổi cho con mình.


Cô ta quen biết với Hứa Khanh Nguyệt à?
Thẩm Thiên Trường hỏi.
Trần Tử Nhiễm nhíu mày:
Rốt cuộc hai người đang làm gì vậy? Đừng chơi trò đoán chữ nữa có được không!

Thẩm Thiên Trường lập tức nói với Thịnh Lam:
Nói những gì cô điều tra được trước đi.

Thịnh Lam lắc đầu cười lạnh:
Cô nhìn đi, vòng vèo nhiều như thế, mục đích cuối cùng chính là để thoát tội sau khi sự việc xảy ra.


Nhưng cô ta đâu quen biết gì với chị Tiểu Vũ, vì sao cô ta lại bỏ thuốc hại chị ấy?
Trần Tử Nhiễm hỏi.
Biểu cảm của Thịnh Lam trở nên hơi kỳ lạ:
Lục Chi Cửu có chị gái cơ á?!

Trần Tử Nhiễm trợn trắng mắt:
Có gì mà phải ngạc nhiên, Lục Chi Cửu có phải nhảy ra từ một viên đá đâu, có anh chị em thì lạ lắm à?!

Hành động của cô ấy khiến Thịnh Lam hơi ngẩn ngơ:
Cô ta muốn hại cô á?

Trần Tử Nhiễm sửng sốt, cô quay đầu nhìn Thẩm Thiên Trường:
Cậu chưa nói với cô ta à?

Trần Tử Nhiễm dằn cơn tức xuống, tiếp tục nghe Thịnh Lam nói.

Có một thời gian, Hứa Khanh Nguyệt thường xuyên liên lạc với chuyên gia dinh dưỡng này, nhân viên ở một quán cà phê làm chứng là bọn họ đã gặp nhau ở quán cà phê này rất nhiều lần. Nhưng bởi vì video từ camera trong quán cà phê ấy chỉ lưu giữ tối đa một tháng nên tôi không lấy được video…

Vừa nói cô vừa nhìn Thịnh Lam:
Cô mới là kẻ thù của cô ta cơ mà, vì sao cô ta lại muốn hại chúng tôi!

Thẩm Thiên Trường thản nhiên nói:
Tiểu Nhiễm, lát nữa tớ sẽ giải thích với cậu.

Thấy Thẩm Thiên Trường phải tới tận đây, thậm chí còn dẫn cả Trần Tử Nhiễm đi theo, cô ta lập tức nhận thấy mức độ nghiêm trọng của sự việc lần này.
Vừa vào phòng là Trần Tử Nhiễm lập tức lao tới trước mặt cô ta:
Nói mau, cô điều tra ra cái gì rồi? Rốt cuộc là con tiện nhân nào muốn hại tôi!

Dứt lời, cô ngả ra3 đằng sau, dáng vẻ như thể ai kéo cũng không đi.
Thẩm Thiên Trường nhìn cô ấy:
Hôm trước tớ đã bảo cô ta điều tra thứ mà cậu gử9i cho tớ, bây giờ trong tay cô ta đang nắm giữ manh mối quan trong.

Thẩm Thiên Trường đi tới cạnh xô pha ngồi xuống:
Chưa.

Trần Tử Nhiễm nhíu mày, cô tới ngồi cạnh Thẩm Thiên Trường:
Không nói gì mà cậu dám để cô ta đi điều tra à?


Vậy nên tôi hoài nghi trong bữa tiệc trăm ngày ấy, cô ta đã nương vào cô Phạm để làm quen với người mà cô gọi là chuyên gia dinh dưỡng. Thế là tôi điều tra theo manh mối này, quả nhiên tra ra dấu vết. Cô Phạm nói rằng sau bữa tiệc ấy, Hứa Khanh Nguyệt từng nói với cô ấy là trong gia đình cô ta có người sắp sinh, mong cô ấy giới thiệu một chuyên gia dinh dưỡng cho mình, thế là cô Phạm đã đề cử chuyên gia dinh dưỡng của mình cho cô ta.

Trần Tử Nhiễm nghe mà sửng sốt:
Vậy nên ý hai người là Hứa Khanh Nguyệt đã hại chúng ta?!

Thịnh Lam cũng tới đi tới bên cạnh bộ bàn ghế tiếp khách:
Cô ta làm rất kín đáo, khi bắt tay điều tra từ mấy chuyên gia dinh dưỡng mà cô gửi cho tôi, lúc mới đầu tôi cũng không tra ra được gì.

Thịnh Lam dừng lại một chút, trên mặt hiện lên sự tự tin:
Nhưng một thời gian trước tôi trùng hợp điều tra về cô ta, vậy nên những gì cô ta đã làm gần đây tôi đều biết rất rõ.

Trần Tử Nhiễm lập tức đứng bật dậy khỏi ghế:
Đợi tớ với, tớ cũng đi!

Thế là bọn họ cùng ra khỏi công ty, lái xe tới Dầu khí Thịnh Thiên.
Thực ra lúc đầu Trần Tử Nhiễm cũng rất ngạc nhiên khi biết Lục Chi Cửu có chị gái, bởi vì tuy rằng nhà họ Lục là tập đoàn hàng đầu trong thành phố Vân, nhưng hầu hết người của Lục Thị đều đã sang nước M. Mọi người không hiểu biết kỹ càng về nhà họ Lục, ngay cả Lục Chi Cửu cũng mới lọt vào tầm mắt mọi người mấy năm trước chỉ vì một bức ảnh bị chụp lén ở sân bay.
Những thông tin ít ỏi cộng thêm sự ảo tưởng của đám fan cuồng khiến Lục Chi Cửu như bị thần thánh hóa, ít nhất thì Trần Tử Nhiễm cảm thấy như thế. Tuy rằng cô thừa nhận là mình vẫn còn hơi sợ anh, nhưng bình thường nhìn cách anh và Thẩm Thiên Trường ở bên nhau, cô cảm thấy Lục Chi Cửu vẫn là một người đàn ông bình thường.
Nửa tiếng sau, xe của Thẩm Thiên Trường đứng trước tòa cao ốc của Dầu khí Thịnh Thiên.
Sau khi xuống xe, bọn họ tới thẳng phòng làm việc của Thịnh Lam.
Trần Tử Nhiễm ngẫm nghĩ một lát:
Đợi tôi gọi điện cho chị dâu tôi xem sao.

Không bao lâu sau, Trần Tử Nhiễm tắt máy, sắc mặt cũng trở nên khó coi:
Chị dâu họ tôi quen biết với cô Phạm, mối quan hệ giữa bọn họ khá tốt.

Thấy Trần Tử Nhiễm hơi nổi cáu, Thịnh Lam không khỏi cạn lời:
Tôi chỉ hỏi một câu thôi mà, cô có nhất thiết phải tưởng tượng ra nhiều như thế hay không?


Trần Tử Nhiễm nghẹn lời:
Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi tưởng tượng? Cô tưởng tượng thì có, ít nhất tôi không có ý đó với Lục Chi Cửu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.