• 1,113

Chương 516: Đây là việc gia đình tôi


Thẩm Thiên Trường gật đầu, cô quay đầu nhìn Giám đốc tài chính Lâm Vân:
Giám đốc Lâm, nếu hôm nay Tài chính Nghiệp Thừa 8tới, bộ phận tài vụ của cô cần bao nhiêu thời gian để phân phối?


Lâm Vân nhìn bảng số liệu trong tay:
Hai tiến3g, để chắc chắn hơn thì tốt nhất phải nhận được tiền trước ba giờ chiều.


Thẩm Thiên Trường gật đầu, cô xem qua 9số liệu mua theo giá lên đang định tiến hành. Hành động ngày hôm nay của Tài chính Thiên Nhiên sẽ bắt đầu từ khi nhận đư6ợc tiền, kéo dài suốt phiên giao dịch đêm.
Trần Tử Nhiễm cũng không hiểu nguyên do:
Rốt cuộc Diệp Linh Khê đang làm cái gì thế hả?


Không biết, hình như Tiểu Tuyết cũng bị kéo vào chuyện này, tớ vừa gửi tin nhắn cho cô ấy rồi, đợi cô ấy trả lời rồi tính tiếp.


Tiểu Tuyết?


Dựa vào đâu cớ chứ! Đã ký hợp đồng rồi, nói thất hứa là thất hứa như vậy sao?
Trần Tử Nhiễm quát.
Hiện giờ Tài chính Thiên Nhiên đã quăng lưới ra ngoài rồi, chỉ còn chờ khoản tiền này nữa là sẽ thu lưới. Nếu không có khoản tiền này, bọn họ chẳng những bỏ lỡ cơ hội tốt này mà số hàng đã mua với giá thấp lúc trước cũng sẽ gặp rủi ro lỡ hẹn vì không giao được tiền.

Tôi cũng nói với bọn họ như vậy, bọn họ nói là không định nuốt lời, chỉ tạm thời gác lại, chờ qua khoảng thời gian khó khăn này của bọn họ…


Ừm.

Trần Tử Nhiễm gãi đầu:
Vì sao tớ lại có dự cảm chẳng lành thế này nhỉ?

Thẩm Thiên Trường không nói là có tán thành hay không:
Để xem lát nữa Tiểu Tuyết trả lời thế nào đã.


Tôi có nói là sẽ thất hứa sao?
Diệp Linh Khê lớn tiếng nói.

Diệp Linh Khê này nói là làm, số tiền đã giao kèo với nhau tôi sẽ gửi không thiếu một đồng, nhưng sẽ được gửi tới từ tài khoản của công ty Đại Thừa do tôi đứng tên. Bây giờ cô cử một người tới đây, chúng ta sẽ làm lại hợp đồng.

Thẩm Thiên Trường hơi nhíu mày lại:
Công ty do cô đứng tên? Cô có chắc là số tiền đó sạch sẽ không hả? Đừng có làm liên lụy đến Tài chính Thiên Nhiên của tôi.

Thẩm Thiên Trường nghiêng đầu nói với Tống Ngưng Y:
Cô đi xác nhận l5ại thời gian chuyển tiền với Nghiệp Thừa đi.

Tống Ngưng Y gật đầu rồi đứng lên ra ngoài.
Một lát sau, Tống Ngưng Y lại vào phòng họp, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.
Tống Ngưng Y nhìn Thẩm Thiên Trường rồi gật đầu tán thành.
Thẩm Thiên Trường nhìn bọn họ với vẻ mặt cạn lời. Bọn họ tưởng số tiền này dễ lấy lắm đấy, có biết thưởng cho Lục Chi Cửu mệt thế nào không!
Cô lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Linh Khê.
[Tiểu Tuyết, giữa cô và Diệp Linh Khê có chuyện gì vậy hả?]
Hiện giờ Thẩm Thiên Trường không hiểu rõ vấn đề cho lắm. Từ trước đến nay cô không phải một người thích hóng hớt chuyện này chuyện kia, chưa từng hỏi tới khúc mắc tình cảm giữa Diệp Linh Khê, Giang Mộ Tuyết và Tần Phong, nhưng cô không ngờ Tài chính Thiên Nhiên lại bị cuốn vào chuyện đó.
Giang Mộ Tuyết không trả lời ngay. Thẩm Thiên Trường đặt điện thoại xuống, cô quay đầu dặn dò Tống Ngưng Y, Tống Ngưng Y gọi thêm Hà Tịch đi tìm Diệp Linh Khê ký hợp đồng.
Vốn dĩ Diệp Linh Khê đã mất ngủ cả đêm qua vì tức Giang Mộ Tuyết, bây giờ Thẩm Thiên Trường lại đá đểu chuyện cô ta bị tước quyền ở Nghiệp Thừa, cơn tức trong lòng lập tức bùng lên:
Thẩm Thiên Trường, tôi mong cô hãy chú ý lời nói của cô! Nói chuyện với tôi như thế chẳng có lợi gì với cô hết!

Trước kia cô ta đã nghe nói Thẩm Thiên Trường có mối quan hệ khá tốt với Giang Mộ Tuyết, quả nhiên là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, lần đầu tiên Diệp Linh Khê phát hiện ra Thẩm Thiên Trường cũng đáng ghét như vậy.

Bên thất hứa là Nghiệp Thừa, cô cảm thấy tôi có thể có thái độ tốt với cô được không? Hôm nay Tài chính Thiên Nhiên bị tổn thất bao nhiêu vì không nhận được tiền, sau này tôi sẽ đòi lại Nghiệp Thừa bấy nhiêu, các cô cứ chờ mà nhận đơn kiện đi!

Bọn họ vừa dứt lời thì chuông điện thoại của Thẩm Thiên Trường vang lên, là Thịnh Lam gọi tới.

Cô hơi chậm đấy.
Thẩm Thiên Trường bắt máy rồi nói.
Theo giao hẹn lúc trước thì đúng ra Thịnh Lam phải báo lại tin tức cho cô từ hôm qua, liên quan đến chuyện Lục Chi Vũ bị hại mà chỉ kéo dài một ngày thôi là cô cũng cảm thấy dằn vặt.

Cô đừng chê tôi chậm, con người tôi khác với Hứa sen trắng, chẳng bao giờ cắn rứt lương tâm khi đối phó với người khác. Tôi ghét cô ta, nhưng tuyệt đối sẽ không tùy tiện vu oan cho người khác, cô muốn tôi điều tra về chuyện liên quan đến cô ta thì tất nhiên là tôi phải mất thêm ít thời gian để xác nhận rồi.

Thẩm Thiên Trường cạn lời, Thịnh Lam lại nhân cơ hội dát vàng lên mặt đây mà.

Được rồi, tôi biết cô Thịnh có ‘phẩm hạnh cao thượng’ rồi, thế bây giờ cô nói được chưa?

Diệp Linh Khê kìm nén cơn tức trong lòng:
Nếu nguồn gốc không sạch sẽ thì cô có thể đi hỏi bạn cô Giang Mộ Tuyết, tôi chờ người của cô tới trước giờ cơm trưa, có tới hay không thì tùy cô!

Diệp Linh Khê tắt máy. Trong những năm qua cô ta đã theo không ít dự án ở Tần Chính, chỉ có Tài chính Thiên Nhiên là khiến cô ta cảm thấy khó chịu, đứng ngồi không yên.
Sau khi gọi điện với Diệp Linh Khê xong, Thẩm Thiên Trường trầm tư một lát rồi gửi tin nhắn cho Giang Mộ Tuyết.
Thẩm Thiên Trường lắc đầu:
Hội đồng quản trị bên đó đã quyết định rồi, bây giờ chúng ta qua đó cũng vô dụng.

Trần Tử Nhiễm trợn to đôi mắt:
Vậy thì phải làm sao đây? Nếu hôm nay không nhận được tiền thì rất có thể chúng ta sẽ tổn thất lợi nhuận của cả nửa năm đấy.


Hôm qua tớ đã nói với Lục Chi Cửu rồi, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn thì anh ấy sẽ rút vốn từ Tập đoàn Lục Đạt cho chúng ta dùng.


Vớ vẩn, cố tình lấy cái lý do ấy để từ chối, coi chúng ta là đồ ngốc à?
Cảm xúc của Trần Tử Nhiễm càng kích động hơn.
Từ nãy đến giờ Thẩm Thiên Trường đều không nói gì, cô kéo Trần Tử Nhiễm ngồi xuống rồi mới quay đầu nói với những người khác trong phòng họp:
Cuộc họp hôm nay tạm thời dừng lại ở đây, mọi người giải tán trước đi.

Đợi đến khi trong phòng họp chỉ còn lại hai người, Trần Tử Nhiễm vẫn chưa hết bực:
Thiên Trường, hay là bây giờ chúng ta tới Nghiệp Thừa hỏi cho lẽ?

Trần Tử Nhiễm
a
một tiếng:
Tiền trong Tập đoàn Lục Đạt dễ chuyển đi như thế á? Một số tiền lớn như thế mà bọn họ không cần họp Hội đồng quản trị sao?

Thẩm Thiên Trường cười khẽ:
Tớ nói với Lục Chi Cửu là sẽ báo cho anh ấy biết trước giờ chốt phiên chiều này, anh ấy đã đồng ý rồi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu.

Trần Tử Nhiễm thở phào một hơi, cô bất mãn nói với Thẩm Thiên Trường:
Ngay từ đầu tớ đã bảo cậu bán mình cho Lục Chi Cửu sớm đi thì cậu không tin, nếu nhà đầu tư của chúng ta là Tập đoàn Lục Đạt thì sẽ chẳng xảy ra mấy cái vụ việc bát nháo này đâu.

Cô ấy nhìn Thẩm Thiên Trường, giọng nói hơi run rẩy:
Tổng Giám đốc Thẩm, bên Nghiệp Thừa nói rằng dự án đầu tư cho chúng ta bị gác lại.

Trần Tử Nhiễm kích động đứng bật dậy:
Cái gì?! Đùa gì thế hả?!

Tống Ngưng Y trầm giọng nói:
Bọn họ nói là trong cuộc họp Hội đồng quản trị sáng hôm qua, Chủ tịch Diệp Vĩnh Phú đã gác dự án của chúng ta lại.


Nghiệp Thừa các cô có ý đây hả? Thất hứa mà không thèm nói một câu nào hay sao?

Diệp Linh Khê hít sâu một hơi:
Ai nói tôi định thất hứa?

Thẩm Thiên Trường cười lạnh một tiếng, giọng nói ngập tràn sự mỉa mai:
Sao thế hả? Cô đã bị tước đoạt thực quyền đến mức ấy rồi cơ à? Quyền lợi nhỏ đến mức không biết dự án của Tài chính Thiên Nhiên đã bị gác lại?

Nghe lời khen của Thẩm Thiên Trường, tâm trạng của Thịnh Lam cũng tốt hơn đôi chút.


Tôi nói cũng được thôi, nhưng tôi nhất định phải biết lý do cô điều tra cô ta.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.