• 1,113

Chương 521: Rốt cuộc đã sai sót ở đâu


Xuống dưới tầng và ăn sáng xong, cô gửi cho Lục Chi Cửu một tin nhắn: [Em mới ăn sáng xong, lần đầu tiên nhớ anh.]

Sau đó cô mới8 lái xe đi.

Đến công ty vẫn chưa thấy Trần Tử Nhiễm đâu, nhưng Tống Ngưng Y thì đã ở đây rồi.

Cậu chưa ăn sáng à?

Trần Tử Nhiễm tỏ5 vẻ đắc ý:
Đây là ‘bữa sáng tình yêu’ mà Bùi Tuấn Kiệt tặng tớ!





Ủy viên Triệu, tôi mới là người đạt số phiếu cao nhất, vì sao Phó Giám đốc Sở lại là Đới Quang Lâm?
Thẩm Nhiên gần như nhào tới bàn của ủy viên Triệu, hung hăng nhìn chằm chằm vào ông ta.
Ủy viên trưởng họ Triệu này cũng là một trong những người mà Thẩm Nhiên đã lo lót trước, lúc này ông ta chỉ có thể nhìn Thẩm Nhiên bằng ánh mắt bất đắc dĩ:
Hiệu trưởng Thẩm, không phải tôi không giúp ông, đúng là ông đã đạt được nhiều phiếu bầu nhất, nhưng kết quả mà cấp trên phê duyệt lại là như thế này, tôi cũng chẳng có cách nào cả!

Thẩm Nhiên đã lăn lộn trong chốn quan trường lâu năm, mặc dù ông ta đã phẫn nộ lắm rồi, nhưng vẫn biết là phải kìm nén cảm xúc, chuyện quan trọng nhất lúc này là tìm ra vấn đề.
Cùng lúc ấy, tại Sở Giáo dục.
Cuộc bầu cử chức vụ quan trọng của Sở Giáo dục tỉnh năm nay được tiến hành ở thành phố Vân.
Thẩm Nhiên là người tới đây sớm nhất. Vì cuộc bầu cử lần này, ông ta đã đặt riêng một bộ vest mới. Mặc dù lần này có mười mấy người ứng cử, nhưng ông ta đã nắm chắc đại đa số phiếu bầu, vậy nên trông mặt mày vô cùng rạng rỡ.
Giờ đây, cái chức Phó Giám đốc như một mũi tiêm có tác dụng mạnh, làm thỏa mãn khát vọng trong lòng ông ta.
Không bao lâu sau, ủy viên ban chấp hành Sở Giáo dục bước tới, mang theo quyết định bỏ nhiệm mà cấp trên vừa phê duyệt.
Ủy viên bước lên vị trí chủ trì, tuyên bố tên và quyết định bổ nhiệm tương ứng cho các quản lý khu vực trước.

Đúng là ông Lê đã lớn tuổi, mấy năm nay không mấy để ý tới chuyện trong hệ thống giáo dục, nhưng không hay là gần đâu con trai út của ông ấy mới tốt nghiệp về nước, hình như ông ấy có ý định để cậu ấy thay chân mình, mấy lần biến động gần đây trong hệ thống giáo dục đều do ông Lê mà ra…


Ông đang hoài nghi những lần đó đều là quyết định của con trai ông Lê, bao gồm cả lần này của tôi sao?

Thẩm Nhiên nổi giận:
Đúng là hoang đường! Hệ thống giáo dục to như thế mà lại để một thằng nhóc miệng còn hôi sữa nhiễu loạn! Hoang đường! Thật sự là quá hoang đường!

Ủy viên trưởng họ Triệu nhắc sơ qua như thế là Thẩm Nhiên hiểu ngay:
Vấn đề của tôi xuất hiện ở bậc mấy?

Ủy viên trưởng họ Triệu sờ cằm, ông ta cầm bút chỉ vào số
2
trong văn bản, ám chỉ là ở bậc hai.
Thẩm Nhiên nhíu mày lại:
Chẳng phải ông Lê đã…


Ấy đừng… Vẫn chưa có kết quả mà, tổng phụ trách Ngô nói thế hơi sớm rồi.
Miệng thì chối từ, nhưng trong lòng Thẩm Nhiên rất hưởng thụ cách xưng hô này.

Phó Giám đốc Thẩm đừng khiêm tốn, vừa rồi ông đạt số phiếu bầu cao nhất, đợi phê duyệt xong thì chắc chắn cái chức Phó Giám đốc này sẽ thuộc về ông thôi.
Một người ứng tuyển với số phiếu gần như đứng chót hùa theo.

Đúng thế, số phiếu rõ ràng đến thế rồi, Phó Giám đốc Thẩm chỉ cần chờ nhậm chức thôi…


Đới Quang Lâm!

Thời khắc ấy, tất cả mọi người sửng sốt, Thẩm Nhiên là người giành số phiếu bầu cao nhất, Đới Quang Lâm là người xếp thứ hai, thế nhưng Phó Giám đốc nhiệm kỳ mới không phải Thẩm Nhiên mà là Đới Quang Lâm ư?

Xin mời ông Đới Quang Lâm bước lên nhận quyết định bổ nhiệm.

Ủy viên trưởng họ Triệu nhìn ông ta với vẻ mặt ngạc nhiên:
Sao ông biết?


Lúc làm hiệu trưởng ở Đại học A, tôi từng giao lưu khá nhiều với các trường đại học, phó hiệu trưởng trường Đại học Kinh Đô có mối quan hệ khá thân thiết với tôi, tôi nghĩ mình có thể góp chút sức trong cuộc thi tự chủ chiêu sinh của con trai ông.

Đôi mắt của ủy viên trưởng họ Triệu hơi chuyển động, ông ta cân nhắc một lát rồi mở miệng nói:
Hiệu trưởng Thẩm, ông cũng biết đấy, việc đối chiếu xét duyệt của cấp trên cần ba người với các cấp bậc khác nhau ký tên đóng dấu thì mới có hiệu quả.

Thẩm Nhiên vẫn ngồi im tại chỗ, tổng phụ trách của Đại học C thành phố Vân bước tới:
Chúc mừng hiệu trưởng Thẩm.

Nét vui mừng trong mắt Thẩm Nhiên đã đạt đến đỉnh điểm, nhưng ông ta lại giả vờ xua tay một cách khiêm tốn:
Tổng phụ trách Ngô nói gì vậy, bây giờ tôi đã từ chức hiệu trưởng Đại học A rồi, tôi không dám nhận cách xưng hô này đâu.

Tổng phụ trách Ngô vỗ đầu mình:
Ôi, xem trí nhớ tôi này, bây giờ phải gọi ông là Phó Giám đốc Thẩm mới đúng.

Trần Tử Nhiễm ăn sáng xong là vừa đúng giờ họp sáng sớm.
Bọn họ cùng nhau đi sang phòng họp bên cạnh, bắt đầu cuộc họp sáng sớm.

Chính Đới Quang Lâm cũng rất bất ngờ, thế nhưng ông ta vẫn bước lên bục nhận quyết định bổ nhiệm, sau đó còn tiến hành phát biểu.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, những người ngồi bên dưới tỏ thái độ khác nhau, sắc mặt của Thẩm Nhiên thì tái mét đi, rốt cuộc đã sai sót ở đâu thế này?!
Nhẫn nhịn đến lúc kết thúc cuộc bầu cử là Thẩm Nhiên chạy thẳng tới văn phòng của ủy viên trưởng.

Được mọi người tung hô như thế, tâm trạng bồn chồn thấp thỏm của Thẩm Nhiên mấy hôm nay dịu hẳn đi.
Quyền lợi luôn đi kèm với sự nịnh bợ, hư vinh và sự ngưỡng mộ, như một loại thuốc phiện không thể bỏ được. Để thỏa mãn cơn nghiện ấy, Thẩm Nhiên sẵn sàng bất chấp mọi thủ đoạn.
Cuối cùng cũng đến phần tuyên bố Phó Giám đốc Sở.

Tôi xin tuyên bố, Phó Giám đốc Sở Giáo dục tỉnh Vân Châu là…

Thẩm Nhiên đã chuẩn bị đứng lên rồi.

Bao giờ có kết quả bầu c3ử Phó Giám đốc?
Thẩm Thiên Trường vừa uống cà phê vừa nói.
Tất nhiên là Tống Ngưng Y biết Thẩm Thiên Trường đang nói đến chuyệ9n gì, cô đáp lời một cách ăn ý:
Chín rưỡi sáng bắt đầu, đến trưa sẽ có kết quả.

Tống Ngưng Y vừa dứt lời, Trần Tử Nhiễm hùng 6hùng hổ hổ đi từ ngoài vào, Thẩm Thiên Trường nhìn thấy cô ấy xách theo hộp cơm.

Ủy viên trưởng, tôi biết ông cũng chỉ làm việc theo quy định mà thôi, nhưng việc tôi đạt nhiều phiếu bầu nhất cũng là sự thật, liệu có nhầm lẫn gì xảy ra trong lúc cấp trên kiểm tra đối chiếu không? Mong ông chỉ bảo đôi câu.


Hiệu trưởng Thẩm, nói thật là lúc nhận được kết quả, chính tôi cũng cảm thấy bất ngờ, bình thường ai đạt nhiều phiếu nhất thì người đó sẽ trúng cử, đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp tình huống như trường hợp của ông…

Thẩm Nhiên nắm chặt bàn tay:
Ủy viên Triệu, nghe nói gần đây con trai ông đang xin tự chủ chiêu sinh vào Đại học Kinh Đô đúng không?

Việc bầu cử Phó Giám đốc được áp dụng phương thức bỏ phiếu, cuối cùng cấp trên sẽ phê duyệt và tuyên bố nhậm chức.
Quá trình bỏ phiếu không có vấn đề gì quá lớn, cuối cùng số phiếu của Thẩm Nhiên hơn những người khác một ít, nhân viên kiểm phiếu xác nhận số phiếu rồi nộp lên trên, đợi nửa tiếng sau cấp trên sẽ tuyên bố quyết định bổ nhiệm.
Vậy nên trong khoảng thời gian này mọi người có thể tự do đi lại.
Lúc sắp tới giờ bầu cử, những nhân viên bỏ phiếu quan trọng và những ứng cử viên lần lượt có mặt tại đây. Hầu hết tất cả mọi người đều đã quen biết với Thẩm Nhiên lâu rồi, chào hỏi trò chuyện một lúc rồi mới vào hội trường.
Ngoại trừ Phó Giám đốc thì lần này còn bầu cử quản lý cho các khu vực, vậy nên chức vị Phó Giám đốc được để đến cuối cùng.
Hai tiếng sau, công tác bỏ phiếu bầu cử quản lý các khu vực trên cơ bản đã hoàn tất.

Haizz, hiệu trưởng Thẩm, ông đừng kích động, ông Lê có quyền cao chức trọng, muốn đào tạo một người nối nghiệp cũng là điều bình thường…



Ông ta muốn đào tạo người nối nghiệp nên đã hạ bệ tôi, rốt cuộc có còn công lý nữa không!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.