• 1,113

Chương 571: Nếu anh trở về như trước kia


Ngay lập tức, những người vừa mới còn mắng Lục Chi Cửu là loại cặn bã lập tức nghiêng sang phe còn lại, nói cái gì mà sếp nhà m8ình thật vất vả thật thảm, vì để thỏa mãn người vợ tràn trề tinh lực mà giữa trưa còn phải đi
sưởi ấm
!

Thẩm Thiên Tr3ường giận đến tím mặt, không còn tâm trạng mà làm việc nữa, cô lập tức nổi giận đùng đùng gửi tin nhắn cho Lục Chi Cửu.
[Anh có ý gì đấy hả?]
Tần Phong: [Bà chủ, xóa bài không phải là cách xử lý tốt nhất, bởi vì xóa bài sẽ làm người khác hiểu lầm nghĩ rằng chúng ta chột dạ, cô và Tổng Giám đốc Lục là vợ chồng danh chính ngôn thuận, chỉ có chứng minh những khách sạn này đều là đến cùng cô thì mới có thể xóa bỏ sự nghi ngờ của người khác về Tổng Giám đốc Lục cũng như mối quan hệ giữa hai người.]
Tần Phong nói đâu ra đấy, có căn cứ có cơ sở.

Bởi vì anh quyết định sẽ chính thức tiếp nhận Tập đoàn Diệp Thị, giao trọn mảng giải trí ngầm cho Chu Hạo làm.


Anh không cần giải thích với tôi nhiều như thế, bởi vì anh có làm gì thì cũng không liên quan tới tôi.

Còn chưa đến giờ tan làm, Trần Tử Nhiễm đã tìm một cái cớ để Tống Ngưng Y đưa mình về nhà, sau đó nhanh chóng đóng gói đồ đạc của Thẩm Thiên Trường rồi sai người gửi về Cẩm Viên.
Sau khi làm xong việc, Trần Tử Nhiễm gửi tin nhắn nịnh nọt Lục Chi Cửu: [Sếp Lục, cám ơn anh đã cho tôi mượn vợ anh, để cậu ấy chăm sóc tôi trong khoảng thời gian qua, bây giờ tôi gần như đã khỏe lại rồi, xin trả lại cho chủ.]
Xem ra Cẩm Viên cũng không ở tiếp được nữa rồi, sau khi sinh xong, cô phải nhanh chóng chuyển đi mới được!
Lục Chi Vũ tính ngày, nhiều nhất chỉ cần nhẫn nhịn mấy tháng nữa, mấy tháng nữa mà thôi! Cô nhịn!

Rốt cuộc em còn muốn ngồi đó bao lâu nữa?

Lục Chi Vũ quay đầu lại, thấy Diệp Lăng Nam đang đứng khoanh tay dựa vào cửa phòng khách nhìn cô.
Cứ coi như cô mất chồng rồi đi!
Lục Chi Vũ nhìn bóng dáng cô, còn chưa kịp mở miệng thì Lục Chi Cửu ở bên cạnh đã nói khẽ:
Chị Tiểu Vũ, chị vừa nói gì cơ?

Vì thế cô rụt rè đưa ra đề nghị:
Thiên Trường, hay là buổi tối cậu chuyển về nhà đi?


Tớ không muốn! Dựa vào đâu anh ấy cho người đăng ảnh tớ lên mà tớ còn phải mặt dày trở về, tớ phải ly thân với Lục Chi Cửu đến cùng!

Ăn cơm xong, Thẩm Thiên Trường đi ra nói với Lục Chi Vũ một câu rồi đi lên tầng.
Không bao lâu sau, Lục Chi Vũ nghe thấy tiếng kéo va ly hành lý phát ra từ trên tầng.
Thấy Lục Chi Vũ tức điên lên rồi, Diệp Lăng Nam nhướng mày rồi đứng lên trở về phòng trước.
Diệp Lăng Nam đi rồi, Lục Chi Cửu cũng đứng lên:
Chị Tiểu Vũ, kích động quả thật sẽ khiến người ta trông rất ngốc nghếch, chị kích động quá lâu rồi.

Thấy cô tức giận bước vào, Lục Chi Vũ cau mày hỏi:
Em sao thế, bộ dạng như để tang chồng vậy.

Thẩm Thiên Trường liếc mắt nhìn Lục Chi Cửu ở bên cạnh một cái, hừ lạnh một tiếng xong trực tiếp đi vào nhà ăn.
Lục Chi Vũ vốn định mắng lại ngay, nhưng nhớ tới lời Lục Chi Cửu vừa mới nói, cô lại nhịn xuống, chỉ đành mang theo sắc mặt khó chịu, đứng lên trở về phòng.
Khi đi qua người Diệp Lăng Nam.
Diệp Lăng Nam nhìn cô, vẻ mặt của anh rất nghiêm túc:
Lục Chi Vũ, nếu anh trở về như trước kia, có phải em sẽ...
Thích anh không?
Lục Chi Vũ lại cắt ngang lời anh, trong mắt có chút chế giễu:
Diệp Lăng Nam, có lẽ anh đã quên rồi, nhưng tôi lại không thể quên lúc trước anh đã lạnh lùng với tôi như thế nào.

Vừa nghe thấy tiếng Thẩm Thiên Trường, Lục Chi Vũ lập tức vểnh tai lên nghe, muốn nghe rõ cuộc
cãi vã
của hai người họ.
Nhưng còn chưa nghe thấy gì thì trên tầng đã vang lên tiếng đóng cửa cái rầm, sau đó hoàn toàn yên tĩnh trở lại.
Trần Tử Nhiễm cười gượng gạo:
Tớ không dám...

Thẩm Thiên Trường thật sự muốn ngất xỉu, dù sao cô cũng hạ quyết tâm phải ly thân với Lục Chi Cửu.
[Hả, anh bảo Tần Phong xử lý rồi.]
Sau đó Thẩm Thiên Trường lại gửi tin nhắn cho Tần P6hong: [Tần Phong, sao anh lại đăng ảnh của tôi lên??? [Dao phay]

Không được tích sự gì!
Lục Chi Vũ mắng một câu.
Cô biết ngay là không nên ôm hy vọng gì với con bé Thẩm Thiên Trường đó mà.

Nhưng tớ sợ anh ấy nhắm vào tớ...

Thẩm Thiên Trường ngẩng đầu nhìn cô:
Trần Tử Nhiễm, cậu cứng lên một chút có được không hả!

Thẩm Thiên Trường vẫn tăng ca đến rất khuya mới trở về Cẩm Viên.
Diệp Lăng Nam, Lục Chi Vũ và thậm chí cả Lục Chi Cửu đều ngồi trong phòng khách.

Em muốn đi đâu?
Lục Chi Cửu nói.

Từ hôm nay trở đi, anh ở một phòng, em ở một phòng, chúng ta tạm thời ly thân!

Sau đó, một nụ hôn được đặt lên trán cô.

Nghỉ ngơi sớm một chút, anh đi trước đây.
Nói xong, Diệp Lăng Nam xoay người đi ngay.

Lục Chi Vũ, có lẽ thời gian tới anh không thể ở Cẩm Viên thường xuyên với em được.

Lục Chi Vũ hơi ngẩn người, mắt cô lập tức trợn trắng, vốn dĩ cô cũng chẳng muốn anh ta ở đây với mình.
Trần Tử Nhiễm khuyên nhủ chân thành:
Tớ khuyên cậu vẫn nên trở về đi thì hơn, nếu không thì không biết sếp Lục sẽ nghĩ ra những chiêu gì đối phó với cậu nữa đâu.


Còn đối phó như thế nào được nữa, bây giờ tớ đã mất hết mặt mũi rồi!

Sau đó cô lại gửi cho Thẩm Thiên Trường: [Tớ đã gửi đồ đạc của cậu về Cẩm Viên rồi, bắt đầu từ hôm nay, cậu là người tự do!]
Lúc nhận được tin nhắn của Trần Tử Nhiễm, Thẩm Thiên Trường suýt thì tức đến hộc máu, chọn nhầm bạn rồi, rõ là chọn nhầm bạn rồi!
Lục Chi Vũ trừng mắt nhìn bóng lưng anh.
Ha ha, cho nên giờ đến thằng nhóc Lục Chi Cửu này cũng nói giúp Diệp Lăng Nam rồi đúng không???

Không sao, có anh đỡ cho, không có chuyện em sụt giảm không có điểm dừng đâu.

Nếu không vì đang mang bầu thì Lục Chi Vũ chỉ muốn bóp chết Diệp Lăng Nam ngay lập tức thôi:
Diệp Lăng Nam, anh cút ra ngoài ngay cho tôi!

Tần Phong: [Ha, hiện tại danh tiếng của Tổng Giám đốc5 Lục đã bị tổn hại nghiêm trọng, vì để làm sáng tỏ chuyện Tổng Giám đốc Lục không ngoại tình và không phải là loại cặn bã, mong bà chủ lượng thứ cho.]
Thẩm Thiên Trường: [Vậy thì cũng đâu thể đăng ảnh của tôi lên được, người khác không biết thì cũng thôi, các anh biết rõ trong khoảng thời gian này tôi đã phải vất vả thế nào mà! Lục Chi Cửu khó hầu hạ như vậy, thế nào mà bây giờ lại thành vấn đề của tôi rồi? Tôi cần anh ấy
sưởi ấm
chắc?]
Diệp Lăng Nam cười nhẹ một cái:
Thật ra anh mong là em quan tâm...

Lục Chi Vũ quay đầu nhìn anh:
Anh nói cái gì?

Dứt lời, Lục Chi Vũ xoay người đi, nhưng cổ tay cô bỗng bị nắm chặt lại.
Diệp Lăng Nam nghiêng người về phía trước, Lục Chi Vũ lùi về phía sau một bước theo bản năng.
Diệp Lăng Nam vội vàng tiếp lời thay:
Chỉ số thông minh sụt giảm là biểu hiện bình thường của phụ nữ khi mang thai, cậu đừng để bụng.

Lục Chi Vũ nghe Diệp Lăng Nam nói vậy là bắt đầu nổi cơn tam bành:
Diệp Lăng Nam, anh có biết ăn nói không vậy, anh nói ai sụt giảm chỉ số thông minh?

Mãi mà Thẩm Thiên Trường không nói ra được một câu phản bác nào cả, nhưng trong lòng lại cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
Trần Tử Nhiễm thấy dáng vẻ khóc không ra nước mắt của Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc cũng nhận ra lần này Thẩm Thiên Trường bị mình hại thảm rồi.
Lục Chi Vũ thấy anh đi ra ngoài phòng khách.

Tối muộn như vậy rồi còn muốn đi đâu nữa?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.