• 1,113

Chương 572: Cậu đang chất vấn quyết định của tôi?


Chu Hạo ngồi trên ghế lái:
Anh Nam.


Diệp Lăng Nam đáp lại một tiếng:
Ừm, đi thôi.


Chu Hạo khởi động xe, bắt đầu lái tới địa đi8ểm cần đến.
Chu Hạo gượng gạo ho một tiếng:
Cô Lục nói là tìm một nơi bí mật, tôi nghĩ ở đây đều là người của chúng ta, có lẽ là nơi bí mật nhất rồi.

Thấy ánh mắt dò xét của Diệp Lăng Nam, Chu Hạo vội vàng chứng minh cho
sự trong sạch
của mình:
Anh Nam, em thề là em tuyệt đối không có suy nghĩ gì với cô Lục, em có người thương rồi!

Hai người bước đến trước mặt Lục Chi Lộ.

Không phải... không phải thế...
Nhân viên đó lại cúi đầu xuống.
Diệp Lăng Nam ra hiệu xong thì có người đưa tài liệu và các quyết định thay đổi người quản lý của ngành giải trí ngầm tới.
Diệp Lăng Nam ký tên trước, sau đó Chu Hạo mới ký tên.

Ừm, được.

Ba người đi đến phòng riêng, cuối cùng cũng yên tĩnh hơn bên ngoài một chút.
Lục Chi Lộ cũng không nhiều lời mà trực tiếp lấy một lọ nhỏ trong túi ra rồi đưa cho Chu Hạo.
Đối với người phụ nữ như Hứa Khanh Nguyệt, anh thật sự đã quá nhẫn nại rồi.

Giai đoạn đầu sẽ dễ tức giận, bồn chồn, tinh thần hoảng loạn, giai đoạn giữa sẽ xuất hiện trạng thái hưng phấn không kiểm soát được, lúc vui lúc buồn. Theo những gì anh Chu phản hồi thì Hứa Khanh Nguyệt đã bước vào giai đoạn giữa, đợi dùng xong lọ thuốc này, lúc bắt đầu xuất hiện ảo giác thì phải tiếp nhận điều trị lâm sàng. Nếu như hiệu quả trị liệu không tốt, giai đoạn sau sẽ xuất hiện tình trạng rối loạn tâm thần, thậm chí còn dẫn tới một loạt các triệu chứng tâm thần, lúc đó sẽ phải tiếp nhận điều trị tâm lý.
Lục Chi Lộ giải thích.

Em tính, trong vòng hai tháng thì có thể chuyển tới bệnh viện tâm thần.

Sau khoảng chừng hơn nửa tiếng, chiếc xe rẽ trái lượn phải, cuối cùng dừng lại ở một lối vào tĩnh mịch vắng vẻ.
Diệp 3Lăng Nam không đợi Chu Hạo ra mở cửa xe mà tự mở cửa xe bước xuống.
Chu Hạo đi theo sau anh, hai người đàn ông cao to lực lưỡng ở cổng mở9 cổng cho họ.
Diệp Lăng Nam ngồi xuống vị trí chủ trì, Chu Hạo lấy mấy tập tài liệu ở bên cạnh đưa tới trước mặt anh.
Vẻ mặt của Diệp Lăng Nam không chút cảm xúc, anh bắt đầu từ tập tài liệu đầu tiên, lật xem hết một lượt.
Nhưng mới xem được một nửa, sắc mặt của Diệp Lăng Nam đột nhiên trở nên nghiêm nghị, anh giơ một tay lên, một tập tài liệu trực tiếp đập thẳng vào đầu của một nhân viên cấp cao trong số đó.
Hai người đi vào trong, vòng qua cửa sảnh, rồi lại đi qua một cánh cửa, cuối cùng bên trong cũng vọng ra âm thanh ồn ào đin6h tai nhức óc.
Nơi đây là hộp đêm lớn nhất dưới trướng Diệp Thị, cũng là chỗ đứng đầu tiên sau khi Diệp Lăng Nam tiếp quản ngành giải trí5 ngầm.
Ngành giải trí ngầm của Diệp Thị không giống như Tập đoàn Diệp Thị, nhân viên ở đó tốt xấu lẫn lộn, quyền lợi các bên rắc rối phức tạp. Vì vậy lúc ban đầu khi Diệp Vĩnh An tuyên bố Diệp Lăng Nam tiếp quản ngành giải trí ngầm, mặc dù bên ngoài mọi người đều hưởng ứng, nhưng thực tế lại chẳng hề coi tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch như Diệp Lăng Nam ra gì.

Sau khi uống xong lọ này, nhất định phải đưa người bệnh tới gặp tôi.

Chu Hạo vươn tay ra nhận lấy:
Được, để tôi sắp xếp.

Diệp Lăng Nam mở miệng nói:
Đại khái còn cần bao lâu?

Người đó đi đến trước mặt Diệp Lăng Nam và Chu Hạo:
Tổng Giám đốc Diệp, Tổng Giám đốc Chu, cô Lục qua đây rồi.

Diệp Lăng Nam gật đầu, anh và Chu Hạo cùng đứng lên đi ra ngoài.
Sau khi bọn họ ra khỏi cửa, bảy người còn lại vẫn ngồi tại đó, người này nhìn người kia, mỗi người mang một suy nghĩ khác nhau.
Nhân viên bị đập trúng không dám nói một lời, tay không ngừng run rẩy.
Những người khác đang ngồi ở đây cũng đã quen với việc này, chỉ lặng lẽ cúi đầu xuống, không dám thở mạnh dù chỉ một cái.

Vì sao doanh thu lại tăng nhiều hơn gấp đôi so với tháng trước thế hả?
Diệp Lăng Nam đanh giọng khiển trách.

Hôm nay gọi mọi người tới đây cũng là vì tôi có chuyện muốn thông báo cho mọi người.

Đám nhân viên cấp cao đồng loạt ngước mắt lên nhìn.

Bởi vì tôi sắp phải tiếp quản Tập đoàn Diệp Thị nên bắt đầu từ ngày hôm nay, ngành giải trí ngầm này sẽ do Chu Hạo quản lý. Ngoài những việc quan trọng phải báo cáo với tôi thì cậu ấy có mọi quyền quyết định đối với những việc liên quan tới ngành giải trí ngầm này. Sau này có chuyện gì, mọi người cứ trực tiếp báo cáo với cậu ấy.

Người nhân viên đó ngước mắt nhìn anh ta:
Tổng Giám đốc Diệp... Doanh thu đột nhiên tăng là chuyện tốt mà...

Diệp Lăng Nam cười khẩy một tiếng:
Bộ phận này của cậu có mấy cân mấy lạng, còn để tôi phải nhắc nhở sao?

Nhân viên đó vội vàng cúi đầu xuống:
Tôi sẽ bảo họ làm lại ngay lập tức.

Mọi người đều ngây ra vài giây, thay đổi người quản lý nhưng lại không phải là một người nào nào đó trong số bọn họ, có nghĩa là lại có một cuộc đấu tranh mới sắp dấy lên.

Tổng Giám đốc Diệp, chuyện này có phải là quá vội vàng rồi không...
Một nhân viên cấp cao lên tiếng.

Cậu đang chất vấn quyết định của tôi?

Diệp Lăng Nam và Chu Hạo đi ra bên ngoài, trong sàn nhảy với ánh đèn mê hoặc huyền ảo, Lục Chi Lộ đang ngồi một mình trên chiếc ghế xô pha dài.
Cô mặc một chiếc áo len cao cổ, phối thêm quần cạp cao lông cừu, phong cách hoàn toàn không hợp với nơi này chút nào.
Diệp Lăng Nam bỗng chau mày lại:
Lúc trước hai người đều hẹn nhau ở đây sao?


Tôi đã từng nhấn mạnh rất nhiều lần rồi, ngành giải trí ngầm của Diệp Thị chúng ta không được phép xuất hiện một đồng tiền bẩn nào nữa, nếu còn có lần sau...

Mặc dù lời còn chưa dứt, nhưng đã khiến cho tất cả mọi người ở đây cảm nhận được sức uy hiếp không hề nhỏ.
Diệp Lăng Nam đọc báo cáo xong thì Chu Hạo cất hết chúng đi.
Những nhân viên cấp cao ở đây đều trợn tròn mắt, quyết định quan trọng như vậy mà Diệp Lăng Nam chỉ dùng mười phút để hoàn thành.
Cầm lấy tài liệu mà hai người vừa ký xong, Chu Hạo đột nhiên cảm thấy đôi tay nặng trịch.
Sau khi ký xong tài liệu, lại có người đẩy cửa bước vào.
Nhưng Diệp Lăng Nam chỉ dùng một tháng đã
thanh lọc
được tất cả hoạt động kinh doanh nội bộ của hộp đêm lớn nhất này, bây giờ vẫn không ai biết anh đã làm như thế nào, bởi vì những người từng trải qua cuộc
thanh lọc
đó nếu không ra nước ngoài thì cũng hoàn toàn biến mất rồi.
Diệp Lăng Nam và Chu Hạo đi qua hành lang, cuối cùng đẩy cửa phòng họp ra.
Bên trong đó đã có bảy người đang ngồi nghiêm chỉnh, họ đều là nhân viên cấp cao hiện tại, được phân công quản lý mỗi một bộ phận của ngành giải trí ngầm.
Lục Chi Lộ đứng lên, vừa cười vừa gọi một tiếng:
Anh rể.

Nụ cười đó đã thu hút ánh mắt của bao thằng đàn ông ở đây.
Diệp Lăng Nam liếc nhìn xung quanh:
Chúng ta vào phòng riêng đi.

Bệnh viện tâm thần nằm trong kế hoạch của Lục Chi Lộ, đó cũng là chốn về cuối cùng của Hứa Khanh Nguyệt.

Diệp Lăng Nam gật đầu:
Ừm, hơn một tháng này hai người cứ xem tình hình mà làm, nếu như vẫn không thể giải quyết được thì tôi sẽ tự ra tay. Những chuyện khác có cần gì thì em cứ tìm Chu Hạo hoặc đến Tập đoàn Diệp Thị tìm tôi.


Lục Chi Lộ hơi bất ngờ:
Anh rể, anh phải đến Diệp Thị rồi sao?



Ừm, sau này ngành giải trí ngầm để Chu Hạo tiếp quản, tôi về Diệp Thị bắt đầu học quản lý.



Học?
Lục Chi Lộ rất tò mò.

Diệp Lăng Nam cười:
Không sai, phải học đấy, Tập đoàn Diệp Thị và ngành giải trí ngầm vẫn khác nhau về bản chất, thứ cần phải học còn rất nhiều.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.