• 1,113

Chương 586: Tôi chờ câu này của anh lâu lắm rồi


Nhà họ Hứa bắt đầu thay đổi kể từ cái năm mẹ anh ta qua đời.

Một tháng sau khi mẹ bọn họ qua đời, hầu như ngày nào Hứa Kh8anh Nguyệt cũng giam mình trong phòng.

Người lớn làm sai thì phải trừng phạt, nhưng trẻ con là vô tội.

Lục Chi Lộ có thể hiểu được Diệp Lăng Nam đã nghĩ thế nào, nhưng cô đã nuôi dưỡng Lục Thiển Thiển từ nhỏ, vậy nên cô không thể nhẫn tâm với trẻ con được.
Vẻ mặt của Hứa Kiến Trung rất hờ hững:
Để bố xem đã.

Vừa nói, ông ta vừa đứng lên:
Bố phải tới Tần Chính một chuyến, con lo xử lý những chuyện còn lại đi, đừng để người ta nhân cơ hội.


Chào anh Hứa, chúng tôi vừa mới tiến hành kiểm tra sức khỏe định kỳ cho cô Hứa, có một chuyện cần anh tới bệnh viện một chuyến.


Chuyện gì? Hiện giờ tôi đang bận.
Hứa Khanh Huy lạnh lùng nói.
Cô cũng không muốn tìm tòi đến tận cùng là mình đã đánh giá thấp thủ đoạn của Diệp Lăng Nam, hay là đánh giá thấp mức độ Diệp Lăng Nam quan tâm tới Lục Chi Vũ.
Đinh Từ chớp mắt:
Tôi xin lỗi vì đã kéo cô vào, lần sau tôi sẽ báo trước cho cô.

Bởi vì Hứa Khanh Nguyệt nói với anh ta, nếu nói ra thì cái nhà này sẽ tan nát mất.
Sau này hai anh em họ dần dần lớn lên, cứ một tháng thì Hứa Kiến Trung phải vắng nhà đến nửa tháng.

Vì so Hứa Khanh Nguyệt lại mang thai?
Trong mắt Lục Chi Lộ hiện lên nét tàn khốc.
Đinh Từ hơi nghiêng đầu, có vẻ không mấy để tâm tới:
À, lúc trước Hứa Khanh Huy bảo tôi cho cô ta uống thuốc tránh thai, tôi đã tráo thuốc rồi. Thực ra lúc đầu tôi cũng chẳng hy vọng gì cả, nhưng Thái tử họ Diệp ra tay có khác, người mà anh ấy sắp xếp đúng là đáng tin.

Thái độ của Hứa Kiến Trung với Hứa Khanh Nguyệt cũng thay đổi một trăm tám mươi đ3ộ. Ông ta không bồng bế Hứa Khanh Nguyệt như trước kia nữa, cũng không bớt thời gian chơi với cô ta để cô ta được vui vẻ.
Mối quan hệ giữa cha con họ dần phai nhạt, thái độ của Hứa Khanh Nguyệt với Hứa Kiến Trung cũng chỉ có sự kính cẩn.
Cò6n Hứa Khanh Nguyệt thì chẳng khác nào một cô con gái nuôi cùng sống chung một mái nhà với ông ta.
Hứa Khanh Huy sửng sốt, không thể tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Anh ta cắn răng hỏi lại một câu:
Cô nói gì cơ?


Anh Hứa, tôi nói là cô Hứa đã mang thai rồi, vậy nên mong anh hãy tới bệnh viện ngay lập tức…


Sở Nam Tuyển, tôi thấy anh sắp quên lập trường của mình rồi đấy.
Giọng nói của Hứa Khanh Huy khá hằn học.

Đừng hiểu lầm, tôi chỉ sợ đối thủ của tôi quá yếu, chưa đến lượt tôi thì đã bị người khác xử lý mất rồi, thế thì chẳng phải là đáng tiếc lắm sao?

Lúc mới đầu, Hứa Khanh5 Huy còn mở miệng hỏi lý do.
Nhưng bọn họ một mực né tránh, vờ như không có chuyện gì, đến cuối cùng anh ta dần từ bỏ suy nghĩ ấy.
Sở Nam Tuyển nhìn cảnh đường phố qua khung cửa sổ. Ở phía đông nam, không khó để tìm ra tòa cao ốc Thiên Diệp trong số những tòa nhà chọc trời kia.
Anh ta cứ thế nhìn vào tòa cao ốc Thiên Diệp, đối với anh ta và Thẩm Thiên Trường, một tháng tiếp theo sẽ là một cuộc đọ sức chính thức.

Hứa Khanh Huy vừa trò chuyện với Sở Nam Tuyển xong thì chuông điện thoại của anh ta lại vang lên.
Hứa Kiến Trung gật đầu một cái:
Ừm, con bé ấy thông minh, nhưng tố chất tâm lý vẫn luôn rất kém, khoảng thời gian tới con sẽ bận lắm đấy, nhớ tìm người chăm sóc con bé.

Hứa Khanh Huy ngước mắt nhìn ông ta:
Bố, lúc nào bố bớt thời gian đi thăm Tiểu Nguyệt đi.

Anh ta nhìn thông tin cuộc gọi, là bệnh viện Hi Nhân.

Chào anh, tôi là người thuộc khu nội trú của bệnh viện Hi Nhân, xin hỏi anh là anh Hứa, người nhà của Hứa Khanh Nguyệt đúng không ạ?
Ở đầu bên kia điện thoại, một giọng nữ êm tai vang lên.
Hứa Khanh Huy lập tức nhíu mày lại.

Tôi là Hứa Khanh Huy đây.

Cùng lúc đó, trong bệnh viện Hi Nhân, văn phòng của bác sĩ chủ nhiệm.
Lục Chi Lộ nhìn Ngô Phương Thảo đang ngồi trước mặt mình, nói chính xác hơn thì là Đinh Từ.
Nghe Lục Chi Lộ nói vậy, Đinh Từ suy tư một lát rồi mới nói tiếp.

Cô Lục, dù gì bây giờ người phụ nữ đó cũng đã mang thai rồi, tôi biết cô đang do dự, nhưng chuyện đã đến nước này thì chi bằng thế này đi, tôi sẽ liên lạc với Chu Hạo, nghĩ cách để chuyển viện cho cô ta, cô sẽ không cần nhúng tay vào chuyện này nữa. Những chuyện còn lại tôi sẽ lo hết, cô thấy có được không?

Đinh Từ nhận thấy được sự do dự của Lục Chi Lộ, khóe môi cô ấy hơi nhếch lên:
Bác sĩ Lục, tôi nghe Chu Hạo nói kế hoạch này đa phần là do cô nghĩ ra, sao bây giờ trông cô có vẻ băn khoăn vậy?


Tôi không ngờ các cô lại làm cô ta mang thai!
Trong lòng Lục Chi Lộ hơi tức giận.
Vậy nên thực ra trong khoảng thời gian vừa qua, Hứa Kiến Trung luôn không hỏi han gì tới tình hình của Hứa Khanh Nguyệt.

Tình trạng của em ấy không mấy ổn định, bác sĩ đề nghị cho em ấy nằm viện quan sát, bây giờ em ấy đang ở bệnh viện.
Hứa Khanh Huy trả lời theo đúng sự thật.

Xem ra anh vẫn chưa thể ‘bóp chết Tài chính Thiên Nhiên từ trong trứng nước’ được nhỉ?

Như thể đã đoán trước được rằng Hứa Khanh Huy sẽ gọi cho mình, Sở Nam Tuyển lên tiếng trước.
Hứa Khanh Nguyệt ốm yếu từ nhỏ, Hứa Khanh Huy trở thành người chăm sóc chủ yếu cho cô ta.
Những lúc tâm trạng tốt, Hứa Khanh Nguyệt còn nói đùa rằng Hứa Khanh Huy còn giống bố của cô ta hơn.
Thế nhưng Lục Chi Lộ lại lắc đầu:
Ngay từ đầu tôi đã là người chủ đạo trong chuyện này rồi, liều lượng dùng thuốc và việc dẫn dắt tâm lý đều là do tôi dặn dò cô, sao có thể nói dứt là dứt ra ngay được.

Lục Chi Lộ nhìn Đinh Từ, cô bất đắc dĩ hít sâu một hơi:
Suy cho cùng cũng là tại tôi đã đánh giá thấp thủ đoạn của các cô.

Người lớn mắc sai lầm thì trừng phạt thế nào cũng được, nhưng trẻ con luôn luôn vô tội.
Nụ cười của Đinh Từ tắt ngấm, giọng nói vô cùng chắc nịch:
Cô Lục, tôi không biết cô đã nghĩ thế nào khi tham dự vào vụ này, nhưng tôi có thể khẳng định với cô nếu anh Diệp đích thân lo vụ này thì kết cục của người phụ nữ đó sẽ còn thảm hại hơn.

Không đợi người ở đầu bên kia nói dứt lời, Hứa Khanh Huy đã tắt máy, sau đó cất bước ra ngoài.

Hứa Khanh Huy cũng không bắt ép ông ta:
Vâng.

Sau khi Hứa Kiến Trung đi, Hứa Khanh Huy lấy điện thoại ra gọi vào số của Sở Nam Tuyển.
Lục Chi Lộ cầm báo cáo kiểm tra sức khỏe của Hứa Khanh Nguyệt, bất chợt cảm thấy đắn đo.
Chắc chắn là cô sẽ không nương tay với Hứa Khanh Nguyệt, nhưng bây giờ trong bụng cô ta lại có thêm một sinh mệnh nhỏ bé nữa.
Hứa Khanh Huy hừ lạnh một tiếng:
Tiếp theo anh lo mà làm tốt phần mình, Viễn Thông sẽ cung cấp đủ số vốn mà anh cần.


Tôi chờ câu này của anh lâu lắm rồi.

Có vẻ như cô gái bên kia điện thoại hơi chần chừ:
Là thế này thưa anh Hứa, hôm nay chúng tôi khám sức khỏe cho cô Hứa thì phát hiện cô ấy đã mang thai.

Hứa Khanh Nguyệt mang thai!
Vừa dứt lời thì chuông điện thoại của Đinh Từ vang lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.