Chương 593: Xoay chuyển tình thế (4)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1301 chữ
- 2022-02-18 04:50:46
Cô bước tới vén chăn lên:
Tiểu Nhiễm.
Trần Tử Nhiễm mở mắt ra, lẩm bẩm một câu:
Thiên Trường, cậu tới rồi à? C8hị Tiểu Vũ sao rồi?
Chị ấy không sao, anh rể đang chăm sóc chị ấy.
Đúng là Phong Diệc Hành rất đẹp trai, gia thế cũng tốt, nhưng người đàn ông ấy quá thâm trầm, cô không thể nhìn thấu con người anh ta được.
Nhắc tới cũng lạ, gặp Phong Diệc Hành nhưng cái tật
háo sắc
của cô không hề phát tác.
Có lẽ, trên đời này có một kiểu người có thể khiến người ta bỏ quên diện mạo của anh ta.
Không đợi Nguyễn Diệc Thanh nói gì thì cô đã tiếp lời:
Mẹ, hôm nay con đi làm hơi mệt, con lên nghỉ ngơi trước đây.
Dứt lời, cô cứ thế lên trên tầng.
Vào phòng, Trần Tử Nhiễm lấy quần áo tới thẳng phòng tắm.
Cô nằm trong bồn tắm, trên cánh tay toàn những dấu vết xanh tím.
Ừm, xử lý xong rồi.
Trần Tử Mặc bỗng giơ tay lên sờ trán cô:
Bị cảm à?
Trần Tử Nhiễm hất tay anh ta ra:
Không, chỉ hơi mệt thôi.
Trần Tử Nhiễm rửa mặt bằng nước lạnh, may mà đang là mùa đông nên mặc nhiều, cơ thể không lộ ra chút nào, nếu không thì cô không biết phải giấu thế nào nữa.
Sau khi rửa mặt, cô đang định xoay người lại thì lại thấy Thẩm Thiên Trường đứng ở cửa toilet.
Thẩm Thiên Trường khoanh tay lại:
Tiểu Nhiễm, vì sao anh ta lại giúp chúng ta?
Trần Tử Nhiễm né tránh ánh mắt của cô, đi ra khỏi toilet:
Thì tớ nói rồi đó…
Trần Tử Nhiễm!
Thẩm Thiên Trường nhìn cô, trong mắt hiện lên sự tức giận.
Bước chân của Trần Tử Nhiễm hơi khựng lại, cô quay đầu nhìn Thẩm Thiên Trường:
Đúng là bởi vì có nguyên nhân nên Phong Diệc Hành mới đồng ý với chúng ta.
Trần Tử Nhiễm phờ phạc nhắn lại một chữ: [Ờ.]
Bên kia không nhắn lại gì nữa.
Trần Tử Nhiễm mặc nguyên như vậy nằm trên giường, dần dần cũng nhắm mắt lại.
Thẩm Thiên Trường lập tức nhíu mày lại:
Anh ta đồng ý giúp chúng ta?
Đúng thế.
Trần Tử Nhiễm ngáp một cái, động tác xuống giường hơi ngượng ngập.
Trần Tử Nhiễm về nhà họ Trần.
Hôm nay Nguyễn Diệc Thanh và Trần Bạc Hiên cũng đi du lịch về rồi, bọn họ đang ngồi xem ti vi ở phòng khách.
Trần Tử Nhiễm hơi ngẩn ngơ, cô đi thẳng qua phòng khách rồi chuẩn bị lên lầu.
Không biết vì sao mà cô không muốn để ai biết hết.
Thế là cô lẳng lặng bò dậy, gọi điện thoại cho Thẩm Thiên Trường, sau đó lái xe tới bệnh viện.
Tới bệnh viện, bởi vì muốn mình khỏi nhanh hơn, Trần Tử Nhiễm bảo y tá truyền dịch cho mình.
Em lạnh.
Trần Tử Nhiễm ngồi xuống giường, Trần Tử Mặc cũng đi theo vào.
Xử lý đến đâu rồi, gặp được người cần gặp chưa?
Không biết qua bao lâu sau, ngoài phòng có tiếng gõ cửa, Trần Tử Nhiễm mới bò ra khỏi bồn tắm.
Sau khi mặc áo choàng tắm vào, nhìn dấu vết trên cổ, cô lại lấy thêm một chiếc áo khoác cổ lông mặc vào rồi mới ra mở cửa.
Trần Tử Mặc đang đứng ở cửa, thấy cô ăn mặc như vậy, Trần Tử Mặc không khỏi nhíu mày lại:
Sao lại mặc kiểu đó?
Trần Tử Nhiễm thở dài một hơi, thể lực giữa nam nữ trong chuyện này đúng là cách nhau một trời một vực.
Nếu không phải là vì cái Viễn Thông chết tiệt ấy thì cô sẽ lập tức xin nghỉ, nằm cả một ngày trên giường.
Trần Tử Nhiễm tựa vào bồn tắm, thẫn thờ nhìn lên trần nhà.
Mà Trần Tử Nhiễm thì không muốn trở thành gánh nặng mới của cô.
Thẩm Thiên Trường nhìn cô ấy, lần đầu tiên cô phát hiện ra Trần Tử Nhiễm đã khác hẳn con người vô tâm lúc trước.
Tiểu Nhiễm, tớ không muốn bất cứ ai trong các cậu bị tổn thương hết.
Trần Tử Mặc nhìn cô:
Vậy thì ngủ sớm đi.
Dứt lời, anh ra khỏi phòng, thuận tay đóng cửa lại.
Một lúc lâu sau, chiếc điện thoại đặt ở đầu giường rung lên.
Trần Tử Nhiễm lấy ra nhìn, là một dãy số xa lạ.
[Phong Diệc Hành, lưu lại.]
Đọc tin nhắn xong, Trần Tử Nhiễm bỗng muốn đập điện thoại.
Trần Tử Nhiễm cười nhẹ nhàng:
Tớ đảm bảo với cậu là tớ không bị tổn thương gì hết.
Bởi vì lần này, cô cam tâm tình nguyện bảo vệ bạn mình.
Nhìn vào ánh mắt kiên định của cô ấy, Thẩm Thiên Trường không gặng hỏi thêm nữa:
Được rồi, lúc nào muốn nói thì cậu nhất định phải tìm tớ đó.
Cậu không muốn nói cho tớ biết?
Đúng thế, tớ không muốn cho nói cậu biết, ít nhất hiện tại không muốn nói. Chuyện quan trọng nhất của chúng ta hiện giờ là đánh bại Viễn Thông, sau đó phúc thẩm vụ án của cô viện trưởng, trả lại lẽ phải cho mấy chục đứa trẻ trong cô nhi viện.
Như những gì mà Thẩm Thiên Trường đã từng nói, cô muốn chuộc tội, nhưng trên con đường ấy, Thẩm Thiên Trường đã gánh vác nhiều lắm rồi.
Ừm.
Hai người đi trả phòng khách sạn.
Bởi vì sáng nay bọn họ tự lái xe của mình tới đây nên bây giờ cũng tự lái xe về.
Lúc tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau rồi.
Trần Tử Nhiễm trở mình, cô phát hiện ra mình bị tắc mũi, cổ họng cũng rất đau.
Tối qua tắm xong không sấy tóc, lại còn không đắp chăn nữa, thế nên cô rất vinh dự bị cảm rồi.
Anh ta nói Năng lượng Viễn Thông cấu kết với ban ngành có thẩm quyền để lũng đoạn thị trường, đó là hành vi phạm pháp, bảo chúng ta cứ làm việc bình thường, anh ta sẽ xử lý Viễn Thông.
Vừa nói, Trần Tử Nhiễm vừa đứng lên.
Thẩm Thiên Trường nhìn cô ấy đi vào toilet.
Rõ ràng hai người ấy đều thích nhau,5 không biết vì sao cứ kỳ cục như vậy.
Tiểu Nhiễm, không thấy vệ sĩ ở cửa đâu cả.
Thẩm Thiên Trường mở miệng nói.
Trần Tử Nhiễm sửng sốt một chút, sau đó cô ngồi dậy:
À, tớ nói với cậu nè, tớ đã gặp Phong Diệc Hành rồi, anh ta đồng ý sẽ giúp chúng ta, nếu vệ sĩ không ở đó thì chắc là đi rồi.
Sau khi đưa Lục Chi Vũ tới bệnh vi3ện kiểm tra, kết quả là tất cả vẫn bình thường.
Nhưng lúc Diệp Lăng Nam tới, Lục Chi Vũ lại bắt đầu kêu bụng khó9 chịu, cuối cùng bác sĩ cũng hết cách, chỉ đành để cô nằm viện quan sát vài ngày.
Lúc này Thẩm Thiên Trường mới 6hiểu ý của Lục Chi Vũ, bà chị này chỉ mượn cớ để gặp Diệp Lăng Nam mà thôi.
Tiểu Nhiễm, con ăn tối chưa?
Nguyễn Diệc Thanh gọi cô, đôi mắt mang theo nét ngờ vực, bình thường luôn tí ta tí tởn, sao hôm nay cứ là lạ thế nhỉ.
Rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng hoàn hồn lại, nhìn thấy bố mẹ mình:
Bố mẹ về rồi à?
Chỉ một buổi sáng là có thể truyền hết ba chai nước.
Một mình cô cầm đơn thuốc đi mua thuốc, sau đó tới phòng truyền dịch, đợi y tá cắm vào huyết quản của mình.
Sau khi đã xong xuôi tất cả, Trần Tử Nhiễm ngồi một mình trên ghế, một tay cầm điện thoại mở nhóm chat của công ty ra.
Vẫn như thường ngày, trong nhóm chat vô cùng bận rộn, các tệp tài liệu gửi qua gửi lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.