• 1,113

Chương 594: Xoay chuyển tình thế (4)


Dù sao nơi này cũng chẳng có ai biết cô hết, thế là Trần Tử Nhiễm dứt khoát vùi đầu vào áo khoác, nhỏ giọng khóc nức nở.


Làm vị hôn t8hê của tôi mà cô ấm ức đến thế sao?

Cả nhóm xuống tầng hầm để xe, cùng lên xe của Tống Ngưng Y.
Mười phút sau, bọn họ đứng trước cổng Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân.
Phong Diệc Hành đứng lên, điều chỉnh tốc độ truyền dịch chậm lại một chút, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Nhưng mới đi vài bước thì anh lại nói:
Vậy nên hiện tại cô có thêm một thân phận nữa, đó là vị hôn thê của Phong Diệc Hành.

Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi hối hận?
Trần Tử Nhiễm cắn răng.
Ba người mỗi người một câu, như một chuỗi những niềm vui ập về phía các nhân viên của Tài chính Thiên Nhiên.
Mặc dù hiện tại vẫn chưa biết kết quả, nhưng không biết vì sao bọn họ lại tin rằng Tài chính Thiên Nhiên nhất định sẽ thắng.
Rốt cuộc Phong Diệc Hành cũng thay đổi sắc mặt:
Tôi quăng cậu xuống xe cho cậu nói chán thì thôi nhé?

Vưu Thương lập tức im bặt đi, mặc dù anh ta là bạn đồng môn với Phong Diệc Hành gần mười năm rồi, nhưng anh ta vẫn không dám chọc vào vị tổ tông này.

Mọi chi phí do công ty lo.
Trần Tử Nhiễm bổ sung thêm.

Đợi đến khi đi du lịch về, chúng ta sẽ chuyển tới văn phòng mới, tiếp tục kế hoạch phát triển Tài chính Thiên Nhiên.
Tống Ngưng Y cũng mở miệng.

Vậy cô khóc cái gì?
Vẻ mặt của Phong Diệc Hành rất thản nhiên.

Đó là bởi vì…
Trần Tử Nhiễm liếc nhìn chai dịch truyền:
Là bởi vì đau, truyền dịch đau!


Đừng quên giao hẹn giữa chúng ta, vị hôn thê của tôi…

Nhìn theo bóng lưng tiêu sái của anh, Trần Tử Nhiễm chỉ hận không thể đạp cho người đàn ông này một cú.
Dù sao trong mấy tháng qua, tất cả đều vô cùng mệt mỏi, chứ không chỉ riêng một cá nhân nào cả.
Thẩm Thiên Trường cong môi nở nụ cười:
Được, chúng ta không chỉ mở tiệc ăn mừng, mà còn phải tổ chức cho tất cả nhân viên đi du lịch sang chảnh sáu ngày bảy đêm ở vùng biển nước A, đồng thời còn được dẫn theo người nhà nữa.

Trên mặt Phong Diệc Hành chẳng có một biểu cảm gì:
Lo liệu xong chuyện hủy bỏ hôn ước chưa?


Xong rồi, lúc nhận được tin ấy, lão già Văn Càn tái mét mặt mày. Hôm tôi tới thì Văn Ly cũng có mặt ở đó, có phải cậu nhầm lẫn gì rồi không, tôi thấy cô ta buồn lắm, hoàn toàn không có vẻ gì là muốn hủy bỏ hôn ước với cậu cả.

Ngay từ lúc anh tới, trời đã đổ mưa rồi.
Hai người che ô tới ven đường, một chiếc xe màu đen đã đậu sẵn ở đó, biển số xe chứng tỏ thân phận của chủ chiếc xe này rất hiển hách.
Phong Diệc Hành mở cửa vào trong xe.
Vưu Thương ngồi trên ghế phụ đằng trước, nhìn anh qua gương chiếu hậu:
A Hành, sao tự nhiên lại muốn tới đây thế?

Cô thật sự rất ghét cái cảm giác bị người ta nắm thóp như thế này!
Phong Diệc Hành đi ra khỏi bệnh viện, có người lập tức che ô cho anh.
Trần Tử Nhiễm đã tới công ty từ sớm rồi, Thẩm Thiên Trường, Tống Ngưng Y và Hà Tịch cũng tới rất sớm, bởi vì hôm nay bọn họ sẽ cùng nhau tới Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân.
Thực ra việc xác nhận thông tin không cần Tổng Giám đốc công ty đích thân tới, nhưng cả Viễn Thông và Tài chính Thiên Nhiên đều hiểu.
Giao dịch thứ hai là làm vị hôn thê của anh, anh sẽ giúp cô thắng hoàn toàn.
Trần Tử Nhiễm đã đồng ý. Cô muốn thắng, cũng muốn giúp Thẩm Thiên Trường giẫm chết Viễn Thông.
Đôi mắt của cô đỏ ửng, mũi cũng chẳng khác gì, Phong Diệc 9Hành thật sự không biết làm sao mà hôm đó cô gái này có thể giả vờ nghiêm nghị được như thế nữa.

Hối hận rồi hả?


Đúng thế, chúng tôi chờ các cô về ăn mừng!
Tất cả mọi người đằng sau Triệu Duệ đồng thanh nói.
Bọn họ như vậy khiến người ta cảm giác như đang chuẩn bị ra chiến trường vậy.
Lúc trước không chú ý tới, không ngờ Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân lại gần tòa cao ốc Tần Diệp như thế.
Mà mấy vị trí đỗ xe ở cửa Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân đã gần kín chỗ rồi.

Má chứ, chỉ một mình các người có xế hộp xịn chắc!
Trần Tử Nhiễm mắng một câu.
Nếu biết trước thế này thì cô đã bảo Nguyễn Triết lái chiếc xe
giữ nhà
tới đây, chiếm hết cả cái khu để xe này rồi.
Vậy nên trong một vài vòng xoáy quyền lực mới bị thối rữa như thế.
Trần Tử Nhiễm không ngờ là lần này mình lại bị cảm suốt một tuần lễ.
Trần Tử Nhiễm mở choàng mắt ra, sau đó xốc áo khoác lên.
Lần đầu tiên Trần Tử Nhiễm thấy3 Phong Diệc Hành ăn mặc chỉnh tề thế này, cô không khỏi cảm thấy sửng sốt.
Phong Diệc Hành nhếch môi lên, có vẻ như đang cười lạnh.

Anh cười cái gì? Không hiểu tôi nói gì sao? Không mau điều chỉnh tốc độ chảy chậm lại cho tôi đi!
Trần Tử Nhiễm lớn tiếng nói.
Đúng thế,6 Trần Tử Nhiễm không chỉ muốn Phong Diệc Hành giúp mình, mà còn muốn Tài chính Thiên Nhiên thắng.
Bọn họ đã làm hai giao dịch.
Giao dịch thứ nhất là làm
thuốc giải
của anh ta, anh ta sẽ giúp cô ngăn cản Năng lượng Viễn Thông tăng kho giao nhận.
Vưu Thương nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa càng lúc càng nặng hạt.
Mưa ở thành phố Vân đúng là không khác gì lời đồn.
Ai cũng đang chờ đợi kết quả của cuộc chiến sống còn này.
Không cần đến ngày giao hàng, hôm nay bọn họ có thể biết kết quả ngay rồi.
Ngày mùng mười hai tháng ba, chỉ còn ba ngày nữa là tới ngày giao hàng.
Theo quy định, ba ngày trước khi giao hàng, tất cả các công ty giao dịch đều phải đến Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân, xác nhận hợp đồng hàng hóa mà mình giao dịch, bao gồm chủng loại, số lượng và địa điểm giao dịch.
Không biết có phải là cố tình hay không mà chỉ để lại một chỗ đỗ xe.
Tống Ngưng Y lái xe vào, chiếc xe MPV Polo trông hơi tồi tàn so với mấy chiếc xe cao cấp của Viễn Thông…
Giọng nói hùng hổ như thế, xem ra cũng không quá nghiêm trọng.
Gần như không có ai dám nói chuyện với anh bằng giọng điệu ra lệnh như thế, nhưng rất bất ngờ là anh không cảm thấy phản cảm chút nào.
Nếu nói khó nghe một chút thì ba ngày này chính là thời gian để bên thua xử lý
hậu sự
.
Sau khi tập hợp trên tầng mười một, bọn họ cầm tất cả những tài liệu giao hàng vào thang máy, chuẩn bị xuống nhà để xe.
Khu vực chờ thang máy chật chội đứng kín người.

Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Tiểu Trần, chúng tôi chờ các cô về mở tiệc ăn mừng!
Triệu Duệ là người đứng đầu, anh ta mở miệng nói.
Hà Tịch liếc nhìn mọi người ở bên ngoài, cho dù thua thật thì anh ta cũng cảm thấy đáng giá, sự phấn đấu trong mấy tháng qua giúp anh ta tìm lại bản thân của mười năm trước.
Sống sót, sau đó không ngừng phấn đấu vì mục tiêu, bản thân nó đã là một chuyện hạnh phúc rồi.
Nhưng thang máy lại dừng lại ở tầng mười.
Cửa thang máy mở ra, ngoại trừ Phương Dục, tất cả nhân viên đều đứng ở cửa.
Cô không cần tới bệnh viện truyền dịch nữa, chỉ cần uống thuốc hằng ngày, mặc dù không ảnh hưởng tới tiến độ công việc, nhưng tóm lại vẫn hơi phiền toái.
Tất cả mọi người gần như nín thở chờ đợi kết quả đánh cược giữa Tài chính Thiên Nhiên và Viễn Thông.
Phong Diệc Hành híp mắt lại:
Tôi cần cậu nhắc là có nhầm không chắc?

Vưu Thương cười nhẹ một tiếng, nói như đang trêu cợt:
Nói đi thì cũng phải nói lại, cậu cũng không thể trách người ta như thế được, ai bảo cậu suốt ngày bày ra cái dáng vẻ không gần nữ sắc, khiến người ta hiểu lầm cậu có vấn đề về phương diện đó, gả cho cậu là sẽ phải sống thủ tiết, nếu là tôi thì tôi cũng không thèm lấy.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.