Chương 656: Vậy em có muốn lấy lại không?
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1266 chữ
- 2022-02-19 04:15:13
Thế là Thẩm Thiên Trường rón rén ngồi dậy, vốn dĩ cô muốn xuống giường tắt đèn, nhưng công tắc ở đầu giường bên kia, xuống giường rồi đi8 vòng qua thì rắc rối quá.
Thế là cô nhẹ nhàng vươn tay qua đỉnh đầu Lục Chi Cửu, sờ vào chiếc đèn ngủ bên cạnh.
Thẩm Thiên Trường gật đầu
Chúng ta đi đâu bây giờ?
Lục Chi Cửu khởi động xe:
Lát nữa em sẽ biết.
Đi ngủ đi, lát nữa anh đưa em ra ngoài.
Thẩm Thiên Trường hơi tò mò, nhưng vẫn nghe lời vào phòng ngủ.
Hôm sau, Lục Chi Thất và Cố Ngôn Quyết vừa ăn sáng xong là Lục Chi Cửu lập tức sai người đưa họ về.
Thẩm Thiên Trường tiễn bọn họ lên xe, sau đó trở về pháo đài.
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng cô cảm thấy thái độ của các thành viên này cung kính hơn nhiều.
Thẩm Thiên Trường lại quay về phòng.
Thẩm Thiên Trường ngồi xuống, Lục Chi Cửu lại tiếp tục ăn cơm, thế là cô cũng yên lặng ăn.
Ăn cơm xong, Thẩm Thiên Trường chủ động thu dọn bát đũa, nhưng mới đi tới cửa thì thành viên cấp thấp đã nhận lấy.
Sắp đến buổi trưa rồi, vậy nên Thẩm Thiên Trường không dám lề mề quá lâu, cô chỉ làm vài món rồi bưng ra ngoài, vừa ăn được vài miếng thì cửa phòng mở ra.
Lục Chi Cửu và Vu Ngạo bước vào.
Trong đó còn có mấy người hôm qua đã đi theo Lục Chi Cửu tới cứu cô. Nghĩ lại cảnh Thẩm Thiên Trường cãi nhau với Cố Ngôn Quyết, trong ánh mắt của bọn họ hiện lên ẩn ý sâu xa.
Thẩm Thiên Trường thở dài một hơi trong lòng, cô phải giải thích thế nào để bọn họ biết những gì cô nói ngày hôm qua không phải sự thật đây?
Ngủ ngon.
Thẩm Thiên Trường bước tới:
Ừm… Hình như anh đang cầm đũa của của em thì phải.
Lục Chi Cửu ngước mắt lên, sau đó đưa đũa cho cô:
Ừ, em có muốn lấy lại không?
Trong cả phòng bếp chỉ có một đầu bếp lớn tuổi, trông không giống những thành viên khác trong căn cứ cho lắm, không biết có phải bị bọn họ bắt từ nơi nào tới không nữa.
Thấy Thẩm Thiên Trường tới, đầu bếp ấy nói một tràng dài, nhưng Thẩm Thiên Trường không hiểu.
Thẩm Thiên Trường không ngờ là anh lại trả lại thật, vừa rồi cô chỉ thuận miệng tìm đề tài trò chuyện mà thôi.
Hơ… Em dùng đôi mới này cũng được.
Chưa.
Vậy em đi lấy bát đũa cho anh.
Thẩm Thiên Trường áp mặt vào lồng ngực anh.
Thình thịch…. Thình thịch…
Vậy nên tạm thời nơi này không có nguy hiểm gì với Lục Chi Cửu cả.
Thẩm Thiên Trường quay về phòng, nghĩ lại những món ăn tối qua, cô thực sự ăn không quen, thế là lại chạy tới phòng bếp để làm một vài món.
Điện thoại của cô hết sạch pin rồi, cơ mà cô cũng lười sạc, có liên lạc được với bên ngoài đâu mà.
Thẩm Thiên Trường đổ rạp xuống giường, thực ra đêm qua cô ngủ không ngon lắm, mơ mấy cơn ác mộng, giật mình tỉnh giấc mấy lần liền.
Lúc Lục Chi Cửu gọi cô dậy thì đã là hoàng hôn rồi.
Không biết anh kiếm đâu ra một bộ quần áo rộng rãi đậm màu dành cho nữ, bảo Thẩm Thiên Trường mặc vào, sau đó lại mặc áo chống đạn lên cho cô.
Nhưng 3cô không với tới, còn một chút xíu nữa.
Thẩm Thiên Trường sợ đánh thức anh nên không dám thở mạnh, chỉ đành rút tay về rồi nhẹ 9nhàng đứng lên, nhấc chân bước qua người anh.
Thẩm Thiên Trường cúi đầu nhìn chiếc áo chống đạn trên người, cô duỗi tay chỉ vào lồng ngực anh:
Anh cũng mặc rồi chứ?
Ừ, mặc rồi.
Thấy Thẩm Thiên Trường đang cầm bát gắp thức ăn, Vu Ngạo sửng sốt một lát rồi mới lẳng lặng đi ra ngoài.
Thẩm Thiên Trường cắn đũa, hỏi Lục Chi Cửu:
Anh… Ăn chưa?
Vu Ngạo vội vàng bước tới:
Bà chủ cần gì à?
Thẩm Thiên Trường gật đầu:
Tôi tới lấy bát đũa cho Lục Chi Cửu.
Thẩm Thiên Trường hơi ngẩn ngơ, tình cảnh của bọn họ nguy hiểm hơn sự tưởng tượng của cô.
Hai người ra khỏi phòng rồi xuống dưới tầng.
Ngủ đi.
Ừm, ngủ ngon.
Không đợi Lục Chi Cửu trả lời, Thẩm Thiên Trường đã phi ra khỏi phòng.
Đang là thời gian ăn trưa nên trong phòng ăn có không ít thành viên, thấy Thẩm Thiên Trường bước vào, một số người tò mò quan sát cô.
Lục Chi Cửu dẫn Thẩm Thiên Trường lên một chiếc xe con, trên xe chỉ có ghế lái và ghế phụ, thân xe nhỏ hơn những chiếc xe bình thường nhiều.
Chiếc xe này đã được lắp đặt thiết bị phản ra-đa, có thể né tránh sự truy quét của ra-đa.
Lục Chi Cửu lên tiếng giải thích.
Cô chậm rãi xoay người lại, chuyên chú vươn tay về phía công tắc…
Em làm6 gì đấy?
Thẩm Thiên Trường mất thăng bằng, ngã nhào vào người anh.
Để anh tắt cho.
Thế là sau khi gục đầu vào gối, cô nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Khuôn mặt của Thẩm Thiên Trường lập tức đỏ ửng:
Em… Em muốn tắt đèn.
Lục Chi Cửu hơi nhíu mày, anh bỗng vươn tay ra kéo cô ngược trở lại.
Cô cũng không biết đây là tiếng tim đập của anh hay là của mình nữa.
Phần bả vai cũng bị anh ôm, chăn bông được kéo lên.
Được, để tôi lấy cho cô.
Lấy được bát đũa, Thẩm Thiên Trường nhanh chóng đi lên tầng, nào ngờ khi về đến phòng, Lục Chi Cửu đang cầm bát đũa của cô ăn cơm.
Thẩm Thiên Trường vô thức quay đầu lại, bắt gặp cặp mắt đen như mực của anh.
Mà lúc này, một chân cô đang bư5ớc qua người anh, tư thế này thật sự… khá xấu hổ.
Lục Chi Cửu đang ngồi trong phòng nhìn vào chiếc laptop. Thẩm Thiên Trường nhìn kiểu đầu đinh ngắn cụt của anh, bỗng cảm thấy muốn tới sờ xem sao, cô rất thích cảm giác gai tay ấy.
Nhưng cô không dám.
Sau khi xử lý hai thành viên cốt yếu nhất cùng với những người ủng hộ bọn họ, hiển nhiên Lục Chi Cửu đã trở thành nhân vật quan trọng nhất của phe phản đối.
Carter và Ovi vốn chỉ định tìm Lục Chi Cửu về để nắm chắc phần thắng hơn, có lẽ chính bọn họ cũng không ngờ là mình lại bị thế chỗ.
Cô biết trong khoảng thời gian tiếp theo, vì lý do an toàn, có thể cô sẽ không được đi đâu cả, nhưng dù sao cô cũng không định đi đâu.
Ngay từ sáng sớm, Lục Chi Cửu và Vu Ngạo đã dẫn mấy thành viên phe phản đối đi ra ngoài rồi.
Cô cầm nồi lên, ra hiệu mình muốn sử dụng.
Đầu bếp ấy chỉ vào tủ lạnh rồi ra ngoài trước.
Chiếc xe chạy ra khỏi pháo đài, sau đó lái về phía tây, vào sâu trong rừng rậm.
Trời càng lúc càng tối, đến tận khi mặt trời hoàn toàn khuất núi, chiếc xe ra khỏi rừng rậm, tới một vùng thảo nguyên rộng lớn.
Thẩm Thiên Trường nhìn khung cảnh tối om xung quanh, lúc này cô mới phát hiện ra Lục Chi Cửu không bật đèn xe, chỉ dựa vào ánh trăng mông lung để lái xe trong đêm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.