Chương 667: Tôi sẽ không để cô được sống yên ổn
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 933 chữ
- 2022-02-19 04:15:13
Lâm Uyển Hề, cho dù chết thì tôi cũng không để cô được sống yên ổn.
Lục Chi Thất nhìn cô, người con gái vừa khóc lóc thảm thiết vì Vu Ngạo 8đã rơi vào một trạng thái hoàn toàn khác rồi.
Em không lo là bọn họ sẽ giết chúng ta sao?
Cửa thùng xe mở ra, người áo đen lại khiêng Lục Chi Thất xuống dưới.
Sau khi ra khỏi thùng xe, Thẩm Thiên Trường nhìn xung quanh căn biệt thự, cô thầm nghĩ, nơi ở cho con tin cũng được đấy chứ.
Thẩm Thiên Trường được đưa vào biệt thự, sau đó bị nhốt vào một căn phòng.
Lần đầu tiên, bởi vì Thẩm Thiên Trường mà anh cảm thấy bị người của căn cứ bắt cóc cũng không đáng sợ đến thế.
Anh Bảy, e5m đang nghĩ, rốt cuộc người vừa đuổi giết chúng ta ở bên hồ có phải người của căn cứ không.
Là người của căn cứ.
Trong phòng rất tối, chỉ có một cái cửa sổ nhỏ, trên cửa sổ còn có song sắt, quả thực rất giống nhà tù.
Thẩm Thiên Trường ngồi trong phòng một lát, sau đó cửa phòng mở ra, người áo đen bước vào.
Ngài Owen muốn gặp cô.
Mà người đang ngồi bên cạnh ông ta chính là Lâm Uyển Hề.
Cô Thẩm, mời ngồi.
Owen lên tiếng trước.
Cô Thẩm có biết vì sao hôm nay tôi lại mời cô tới không?
Nếu không bị gãy xương sườn, Lục Chi Thất muốn đánh người mất thôi.
Thấy anh nghiến răng nghiến lợi như thế, Thẩm Thiên Trường khẽ cười một tiếng:
Em đùa thôi mà, anh Bảy đừng để bụng.
Cô vừa dứt lời, chiếc xe cũng dừng lại.
Thẩm Thiên Trường nhìn ông ta, cô cười lạnh:
Cách mời người của ngài Owen đúng là khiến tôi được mở rộng tầm mắt.
Thấy Thẩm Thiên Trường sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn mạnh miệng như vậy, hận ý trong lòng Lâm Uyển Hề càng sâu đậm hơn.
Thẩm Thiên Trường, cô tưởng mình tới làm khách thật hả?!
Thẩm Thiên Trường gật đầu, đi theo anh ta ra khỏi phòng và lên tầng hai.
Cho đến khi tới cửa phòng, người áo đen mới mở cửa, ra hiệu cho cô đi vào.
Thẩm Thiên Trường cất bước vào phòng. Một người đàn ông trung niên đang ngồi ở vị trí chính giữa trong phòng, khuôn mặt của ông ta hơi kỳ lạ, không nhìn ra được là người nước nào.
Lục Chi Thất tiếp tục lên tiếng:
Cho dù Lâm Uyển Hề biết vị trí của chúng ta thì vì sao người đuổi theo lúc nãy không phải là Owen mà lại là những người khác trong căn cứ. Hơn nữa chúng ta đã đi xa lắm rồi, vì sao cô ta vẫn biết chính xác vị trí của chúng ta như thế?
Anh đã ngủ với cô ta bao giờ chưa? Liệu có phải cô ta lắp đặt một loại máy định vị khó phát hiện nào đó lên người anh rồi không?
Đậu xanh!
Thẩm Thiên Trường trầm giọng nói:
Ít 3nhất bây giờ sẽ không.
Vừa rồi Owen nói là muốn giao dịch với bọn họ, trước khi đạt được mục đích, bọn họ sẽ không bị giết.
Lục C9hi Thất nhướng mày, anh đánh giá cao những người phụ nữ thông minh. Nếu là những cô gái bình thường, gặp được tình huống này thì e rằng đã cuống l6ên rồi.
Anh đã đọ sức với người của căn cứ vố số lần rồi, vậy nên hiểu rất rõ về những thủ đoạn của căn cứ.
Nhưng nếu là người của Owen thì vì sao bọn họ lại không đi cùng ông ta?
Nhóm người lúc trước muốn giết bọn họ, còn Owen thì muốn bắt sống bọn họ.
Anh Bảy, có phải anh luôn giữ liên lạc với Lâm Uyển Hề không?
Thẩm Thiên Trường hỏi, nếu không thì vì sao Lâm Uyển Hề lại biết vị trí của bọn họ nhanh như thế được?
Sắc mặt của Lục Chi Thất lập tức trở nên khó coi, sắc mặt của anh trở nên nghiêm túc, nói một cách hùng hồn:
Thẩm Thiên Trường, hôm nay là lần đầu tiên, đồng thời cũng là lần cuối cùng anh nói cho em biết, từ lâu anh đã không còn hứng thú với Lâm Uyển Hề nữa rồi!
Thẩm Thiên Trường nhìn vào mặt anh ấy, không khỏi bĩu môi một cái. Không có hứng thú thì thôi, cần gì phải nghiêm túc đến thế.
Đúng thế, nhưng ngoài ra thì tôi còn muốn có được thế lực của phe phản đối, vậy nên cô hãy ngoan ngoãn ở đây, chỉ cần cô không phản kháng, trước khi tôi có được thứ tôi muốn, tính mạng của cô tạm thời vẫn an toàn.
Sau khi ông có được thứ ông cần thì sao?
Tất nhiên là chết.
Lâm Uyển Hề nở nụ cười âm độc.
Thẩm Thiên Trường chẳng thèm để ý cô ta, trực tiếp nhìn về phía Owen:
Ngài Owen muốn có được thứ gì từ tôi?
Khóe môi của Owen khẽ nhếch lên:
Cô Thẩm vẫn chưa biết sao? Tôi tưởng vừa rồi Lục Chi Thất đã nói hết cho cô rồi.
Tài liệu mật của bố tôi.
Owen chỉ cười nhạt, không nói thêm gì nữa.
Rốt cuộc các người đã làm cách nào để biết được vị trí của bọn tôi?
Cô thật sự không tin, Lục Chi Cửu đã tốn bao công sức để sắp xếp tuyến đường chạy trốn cho cô, cuối cùng lại lọt thỏm vào cái bẫy của người khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.