Chương 737: Cớ sao nhiễm phong trần (37)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 994 chữ
- 2022-02-19 04:20:22
Lúc này, sắc mặt của Hoắc Hữu không chỉ đơn giản là khó coi nữa. Ông ta cắn chặt hàm răng, chỉ muốn xông lên lột da róc 8thịt mấy người Phong Diệc Hành.
Đã ngồi trên vị trí cao mười mấy năm qua, trong lòng ông ta càng khó lòng mà ch3ấp nhận được chuyện người khác thách thức uy quyền của mình.
Thấy Hoắc Hữu khăng khăng như vậy, Hoắc Tử Ngang biết mình nhất định phải mời ly rượu này.
Anh ta nhìn Phong Diệc Hành và Trần Tử Nhiễm, bàn tay như muốn bóp nát cái ly trong tay.
Thấy bố con họ không nói lời nào, Vưu Hồng cố tình9 tỏ vẻ nghi hoặc:
Tử Ngang, lẽ nào cậu không biết xét theo vai vế thì cậu phải gọi Bộ trưởng là ông Ba à?
Hoắ6c Tử Ngang cứng đờ cả mặt, bàn tay đang bưng ly rượu cũng cứng ngắc.
Hoắc Tử Ngang và cô Hai nhà họ Khúc cứ giữ nguyên tư thế mời rượu như thế, Phong Diệc Hành và Trần Tử Nhiễm như không hề nhìn thấy, càng không nói tới chuyện giơ tay lên nhận lấy ly rượu.
Thấy vậy, Vưu Hồng vội vàng nhắc nhở:
Tử Ngang, cậu làm thế là không đúng rồi. Hôm nay bao người có chức vị cao tới đây, cậu lại mời Bộ trưởng và phu nhân trước, thế chẳng phải là cố tình khiến những người khác cảm thấy khó xử sao?
Cháu không biết.
Nghe vậy, Vưu H5ồng trách cứ nhìn Hoắc Hữu:
Ôi kìa, Hoắc Hữu, thế là ông không đúng rồi, con trai lớn như vậy mà còn không biết rõ vai vế trong nhà, dẫn cô dâu tới mời rượu còn mời sai người. Những khách khứa có mặt ở đây ngày hôm nay đều là những người có chức có quyền, con trai ông không biết nặng nhẹ như thế thì người mất mặt chính ông đấy.
Vẻ mặt của Hoắc Tử Ngang vô cùng khó coi:
Vậy cháu phải làm thế nào nữa?
Tất nhiên là phải gọi hai người họ là ông Ba, bà Ba rồi.
Hoắc Tử Ngang cứng ngắc đi tới trước mặt Phong Diệc Hành và Trần Tử Nhiễm, cô Hai nhà họ Khúc theo sát đằng sau.
Bộ trưởng Phong, cám ơn hôm nay anh và phu nhân đã bớt thời gian tới tham dự hôn lễ của tôi, ly rượu này xin được mời anh và phu nhân.
Ngọn lửa giận dữ trong lòng Hoắc Tử Ngang bùng lên dữ dội, muốn mở miệng phản bác, nhưng Hoắc Hữu lại nháy mắt ra hiệu cho anh ta ngừng lại.
Rất lâu sau, Hoắc Tử Ngang hít sâu một hơi, cuối cùng mới mở miệng nói:
Mời ông Ba, bà Ba uống rượu.
Hoắc Hữu cười lạnh trong lòng, đợi đến khi ông ta hợp tác thành công với nhà họ Khúc, cộng với mấy gia tộc ở thành phố Vân nữa, ông ta cũng muốn xem thử nhà họ Phong và nhà họ Vưu có thể đắc ý được bao lâu.
Chú Vưu, có phải chú nhầm lẫn gì rồi không?
Vưu Hồng nói chân thành như bề trên dạy bảo con cháu, nhưng Hoắc Hữu lại nghe thấy sự mỉa mai rõ rệt.
Rõ ràng Vưu Hồng đang cười nhạo ông ta không biết dạy con, nhà họ Hoắc không biết tốt xấu.
Vừa nói, anh ta vừa cúi người đưa ly rượu tới trước mặt Phong Diệc Hành và Trần Tử Nhiễm.
Trần Tử Nhiễm đánh mắt nhìn Phong Diệc Hành, thấy anh không nhúc nhích gì, cô cũng chỉ có thể ngồi im.
Trần Tử Nhiễm sửng sốt, Phong Diệc Hành vươn tay ra cầm lấy ly rượu trong tay cô:
Phu nhân tôi không biết uống rượu, không cần mời.
Trần Tử Nhiễm tròn mắt nhìn anh, ai nói với anh là cô không biết uống rượu? Cô là người giỏi uống rượu nhất thế giới này đấy!
Hoắc Tử Ngang nhìn Hoắc Hữu với vẻ không thể tin nổi:
Bố!
Hoắc Hữu nhìn đăm đăm vào anh ta:
Mời rượu ông Ba, bà Bà đi!
Hiển nhiên là Hoắc Tử Ngang không tin. Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai nhắc tới vấn đề vai vế giữa nhà họ Phong và nhà họ Hoắc với anh ta. Trước đây, anh ta cũng từng tới biệt thự nhà họ Phong mấy lần rồi, gặp Phong Dung Hải cũng chỉ gọi là ông, chính bố anh ta cũng bằng vai vế với Vưu Hồng, làm sao Phong Diệc Hành có thể lớn hơn anh ta những hai bậc cơ chứ?
Vưu Hồng còn chưa kịp đáp lời thì Hoắc Hữu đã lên tiếng trước:
Tử Ngang, mời rượu ông Ba, bà Ba đi.
Lần đầu tiên được người khác gọi là bà, Trần Tử Nhiễm thư thái vô cùng, cô nhìn bàn tay cầm ly và hơi run run của cô Hai nhà họ Khúc, bỗng cảm thấy mềm lòng.
Tuy rằng tên Hoắc Tử Ngang này hếch mũi lên trời, nhưng cô dâu thì rất xinh đẹp, hợp gu thẩm mỹ của cô, thế là cô định vươn tay ra nhận lấy ly rượu, đồng thời nói câu thoại mà mình đã chuẩn bị sẵn.
Hoắc Hữu cố nén cơn giận dữ để nói ra câu này.
Chuyện nhỏ mà không nhịn thì sẽ ảnh hưởng tới chuyện lớn, ông ta không thể trở mặt với Phong Diệc Hành trong trường hợp này được.
Hoắc Tử Ngang luôn coi thường xuất thân của Phong Diệc Hành, bây giờ lại phải cúi đầu mời rượu, anh ta cảm thấy đó là một sự sỉ nhục với mình.
Thế nhưng anh ta không thể làm trái ý bố mình được.
Khoan đã.
Phong Diệc Hành bất chợt lên tiếng.
Phải biết rằng cô đã đợi cả một buổi tối để được uống chén rượu này, kể từ khi tới thành phố Phong, cô chưa được uống một lần nào cả!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.