• 3,543

Chương 738: Cớ sao nhiễm phong trần (37)


Hoắc Hữu khẽ nheo mắt lại, rốt cuộc Phong Diệc Hành định bày trò gì đây?

Phong Diệc Hành vừa dứt lời, Vưu Thương cũng xuất hiện ở cửa bên c8ủa hội trường. Anh ta đi tới bàn chính, cúi đầu nói:
Gia chủ.


Nghe Vưu Thương gọi vậy, Trần Tử Nhiễm cảm thấy cách xưng hô này thật mới 3lạ, bấy lâu nay cô chỉ từng nghe anh ta gọi Phong Diệc Hành là A Hành và Bộ trưởng thôi.

Ngụy Nhã Quân, cô nói rõ ra đi đã, vì sao cô lại hối hận?

Ngụy Nhã Quân quay đầu nhìn cô ta:
Văn Ly, đến bây giờ cô vẫn chưa hiểu rõ sao?


Tôi cần hiểu cái gì?

Trong toilet, Văn Ly nhìn bản thân trong gương. Lớp trang điểm tinh xảo, nhan sắc hàng đầu, bất luận là vẻ đẹp hay gia thế, cô ta đều không thua kém một cô tiểu thư quý tộc nào của thành phố Phong.
Cô ta không biết Trần Tử Nhiễm có điểm nào xứng để được cô ta xin lỗi.
Văn Ly khẽ cắn môi, vừa rồi cô ta cũng được chứng kiến tình cảnh bên bàn chính rồi. Sau khi người kia quỳ xuống, sắc mặt Hoắc Hữu thay đổi, gần như đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.
Rõ ràng đã là người được lựa chọn để trở thành gia chủ nhà họ Phong từ lâu, nhưng những năm qua anh chưa bao giờ giải thích một câu nào về xuất thân của mình. Cho dù có một bà mẹ có xuất thân thấp hèn, nhưng chỉ cần có vị trí gia chủ của nhà họ Phong, không thể có chuyện Phong Diệc Hành bị các tiểu thư quý tộc của thành phố Phong khinh thường như thế.
Ngụy Nhã Quân cũng đã cẩn thận nghĩ lại quá trình Phong Diệc Hành kết giao với cô ta.
Mặc dù cô ta cũng để ý tới thân phận của mẹ Phong Diệc Hành, nhưng là tiểu thư nhà họ Ngụy, gần như cô ta chưa bao giờ để lộ ra suy nghĩ thực sự của mình.
Thậm chí bởi vì quá mừng nên cô ta không hề nghĩ gì về câu nói ấy: Cô hao tâm tổn sức sắp xếp một người phụ nữ cho tôi, chẳng phải là để tôi phải mở miệng trước sao?
Đúng thế, lúc ấy Phong Diệc Hành đã biết rồi.
Từ đầu tới cuối anh đều biết, chỉ có điều cô ta chỉ quan tâm tới chuyện hủy bỏ hôn ước nên không hề nghĩ tới những chi tiết ấy.
Ngụy Nhã Quân trào phúng ra mặt:
Văn Ly, đến nay cô vẫn cho là anh ta có vấn đề cơ đấy.


Khi ấy chính miệng cô đã nói với tôi như thế!


Tôi chỉ nói là có một người đàn ông ăn mặc không chỉnh tề đi ra từ phòng của anh ta, nhưng không hề nói anh ta có vấn đề!

Là Ngụy Nhã Quân.
Thấy một người đang đứng trong toilet, Ngụy Nhã Quân giật nảy mình, biết là Văn Ly mới dần thả lỏng.

Cô Văn, là cô đó à!

Chuyện xảy ra ở bên này nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người, ai nấy đều suy đoán, người đột nhiên xuất hiện và quỳ xuống ấy có lai lịch như thế nào.
Mà ở cái bàn cách bàn chính một bàn, Văn Ly cũng đứng lên đi toilet.
Cô ta không muốn biết chuyện xảy ra bên bàn chính, cứ nghĩ tới chuyện Phong Diệc Hành ép cô ta phải xin lỗi Trần Tử Nhiễm là cô ta lại cảm thấy như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Người nhà đã lựa chọn vị hôn phu ấy cho cô ta, cô ta không có quyền lựa chọn.
Nhà họ Ngụy chỉ cho cô ta xốc nổi một lần, mà cô ta thì đã dùng cơ hội ấy để hủy bỏ hôn ước với Phong Diệc Hành.

Cô cũng biết à.
Ngụy Nhã Quân cười lạnh một tiếng.

Tuy rằng cô chưa nói, nhưng tôi đã tìm một cô gái đi thử rồi, anh ta không hề chạm vào cô gái ấy!
Văn Ly cắn môi.

Không chạm vào thì sao?! Cũng có thể là bởi vì anh ta biết chính cô đã cử cô gái ấy tới nên mới không chạm vào!

Văn Ly sững người, cô ta nhớ hôm ấy, Lý Chí vừa nhắn tin bỏ thuốc thành công được một lúc thì Phong Diệc Hành đã gọi điện thoại tới nói là muốn hủy bỏ hôn ước với cô ta.
Ngụy Nhã Quân quay đầu nhìn Văn Ly, cô ta bỗng nở nụ cười:
Nếu tôi nói tôi hối hận rồi thì cô có tin không?

Văn Ly hơi cứng đờ mặt lại, Ngụy Nhã Quân nói thế là sao?
Rửa tay xong, Ngụy Nhã Quân định xoay người đi.
Ngụy Nhã Quân đi tới trước gường, cúi đầu ấn nước rửa tay.

Cô Ngụy, nghe nói cô sắp đính hôn rồi hả?
Văn Ly mở miệng hỏi.
Ngụy Nhã Quân ngẩng đầu nhìn cô ta, tin tức đính hôn được giấu rất kỹ, không biết vì sao Văn Ly lại biết.
Ngụy Nhã Quân vừa cười tự giễu vừa lắc đầu.
Cô ta và Văn Ly đều chỉ là những kẻ đáng thương, bị Phong Diệc Hành dắt mũi.
Văn Ly nhìn cô ta:
Ngụy Nhã Quân, cô nói thế có nghĩa là cô hối hận vì lúc trước không lấy Phong Diệc Hành?

Phong Diệc Hành thản nhiên đáp lời, Vưu Thương xo9ay người vẫy tay, một người mặc quần áo nhân viên phục vụ bước tới, đi thẳng tới khu vực bàn chính, ngay sau lưng Hoắc Hữu.
Hoắc Hữu quay 6đầu lại, còn chưa kịp phản ứng gì thì người đó đã quỳ bịch xuống mặt đất.
Rốt cuộc Hoắc Hữu cũng nhìn rõ mặt người ấy, đó chính là… Tiền C5hính Kỳ!!!
Văn Ly nhìn biểu cảm của cô ta:
Trông cô Ngụy có vẻ không mấy vui mừng thì phải?


Thì cứ thế thôi, cưới ai cũng là cưới, không có gì khác biệt cả.


Làm như thế không giống tác phong của cô Ngụy gì cả, khi ấy để hủy bỏ hôn ước với Phong Diệc Hành, cô đã tốn bao nhiêu công sức, sao bây giờ thái độ của cô về chuyện hôn nhân lại tùy tiện như thế?

Cô ta biết, tối nay nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Chi bằng cô ta hãy nhân cơ hội này để rời khỏi đây, sẽ chẳng có ai chú ý tới cô ta.
Cánh cửa đằng sau bỗng mở ra, Văn Ly ngước mắt nhìn sang.
Nhìn sắc mặt tái nhợt của Văn Ly, trong mắt Ngụy Nhã Quân bỗng hiện lên nét thương hại.

Văn Ly, bây giờ cô đã hiểu chưa? Người muốn hủy bỏ hôn ước là Phong Diệc Hành chứ không phải chúng ta!

Vì sao anh chưa bao giờ giải thích một câu nào về những hiểu lầm khó nói ấy.
Vậy nên lúc mới đầu, bọn họ cũng hẹn hò như bình thường, tuy rằng Ngụy Nhã Quân không hẳn là thích, nhưng cô ta cũng không từ chối, gần như cô ta đã chấp nhận việc trở thành vợ của Phong Diệc Hành.

Đến tận khi cô ta tới căn chung cư mà Phong Diệc Hành ở.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.