• 1,113

Chương 765: Cớ sao nhiễm phong trần (59)


Ôm xong, Trần Tử Nhiễm mới mở miệng giới thiệu:
Bà Nguyễn, đây là Phong Phi Nhứ, em họ của Phong Diệc Hành, là con gái của chú lần trước tới 8đây đó.


Phong Phi Nhứ lễ phép nói:
Cháu chào cô.



Đây là Vưu Mạn, là… bạn con ở thành phố Phong.


Mang tiếng là đàn ông mà sao hai anh lại bất cẩn như thế? Bây giờ tôi đã mua vé máy bay rồi, lát nữa tôi sẽ về.

Vưu Thương hơi do dự:
Phu nhân, mấy ngày tới cô cứ ở thành phố Vân thì sẽ tốt hơn.


Vì sao?


A lô, chị Thịnh.
Trần Tử N5hiễm bắt máy.

Trần Tử Nhiễm, cô đang ở đâu?
Thịnh Lam hỏi.
Trần Tử Nhiễm mới nói chuyện mình về thành phố Vân cho Tống Ngưng Y và Trần Tử Mặc.
Trần Tử Nhiễm cuống lên, cô run rẩy gọi cho Phong Diệc Hành, nhưng đổ chuông rất lâu mà không có ai bắt máy.
Gọi cho Vưu Thương cũng thế.
Như vậy không được, cô nhất định phải về thành phố Phong.

Phu nhân không cần lo, gia chủ chỉ bị thương ngoài da thôi.


Bị thương ấy hả?!

Bị thương thật rồi!
Sau khi bài phát biểu kết thúc, Phong Diệc Hành đứng lên, bày tỏ sự xin lỗi với người thân nạn nhân, đồng thời còn trịnh trọng cúi người xuống.
Bên dưới có mấy người nhà quá kích động, anh vừa đứng lên là đã ném trứng gà vào người anh.
Trần Tử Nhiễm có thể hiểu được tâm trạng của những người thân ấy, bởi vì đổ hết mọi chuyện lên đầu Tiền Chính Kỳ như vậy không thể coi là một lời giải thích hoàn hảo, người thân nạn nhân trút giận lên người Bộ Kinh tế cũng là điều có thể đoán được.
Dường như Thịnh Lam hơi sửng sốt:
Trần Tử Nhiễm, chồng cô vừa bị ném đầy trứng gà vào người ngay trước mặt người dân cả nước, cô không biết sao?

Trần Tử Nhiễm sững người:
Tôi không biết… Tôi vừa về thành phố Vân.

Thịnh Lam cạn lời.

Hiện tại cảm xúc của người thân nạn nhân vẫn chưa ổn định, hơn nữa tôi và gia chủ sẽ tới nước M mấy ngày, cô ở thành phố Vân sẽ an toàn hơn.

Trần Tử Nhiễm không ngờ là bảo vệ nhà họ Hoắc lại phiền phức như thế.
Cô như muốn phát điên:
Nhưng Phong Diệc Hành đang bị thương mà?

Không cần thì thôi, như kiểu cô muốn gặp anh ta lắm vậy!
Dường như cũng cảm nhận được rằng người ở đầu bên kia không vui, Phong Diệc Hành lại mở miệng gọi.

Trần Tử Nhiễm.

Nhưng Trần Tử Nhiễm không ngờ là bọn họ lại trút giận ngay trước máy quay như thế.
Không ai kịp phản ứng gì, Phong Diệc Hành đứng tại chỗ hứng mấy quả trứng gà liền, thậm chí còn có người xông lên sân khấu, tuyên bố đòi giết
tên Bộ trưởng chó chết này
.
Video kết thúc ở đây.

Làm gì?


Vừa rồi tôi đọc tin tức, sợ cô cũng bị công kích nên hỏi xem tình hình của cô thế nào rồi.

Trần Tử Nhiễm không hiểu gì cả:
Công kích gì?

Nhưng bác sĩ đã bắt đầu khâu vết thương, cơn đau trên trán khiến anh nhíu mày.
Anh cắn răng nói:
Không sao, vết thương nhỏ thôi.

Trần Tử Nhiễm thở dài một hơi:
Phong Diệc Hành, vì sao anh không né?

Giọng nói của Trần Tử Nhiễm mềm mỏng hơn đôi chút:
Tôi vừa mua một tấm vé máy bay về thành phố Phong, anh xem có cần tôi về thăm anh không? Dù sao vé máy bay cũng mua rồi…


Không cần, cứ ở thành phố Vân đi.




Ở đầu bên kia, Vưu Thương bỗng bật cười:
Phu nhân, cô đợi một lát, để tôi bảo cậu ấy nghe điện thoại của cô.

Vưu Thương cầm điện thoại xoay người lại, đẩy cánh cửa đằng sau ra.
Phong Diệc Hành đang ngồi trên ghế, một bác sĩ mặc áo blouse trắng đang cẩn thận xử lý vết thương trên thái dương anh.

Cô về thành phố Vân rồi hả? Vì sao cô không nói cho tôi biết?

Trần Tử Nhiễm không trả lời, trực tiếp tắt máy luôn.
Cô nhanh chóng mở trang tin tức ra, không cần tìm kiếm, ngay trên trang đầu đã có ảnh HD của Phong Diệc Hành.
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Vưu Thương gọi lại cho cô.

Phu nhân.


Vưu Thương, đã xảy ra chuyện gì trong buổi họp báo vậy? Bây giờ Phong Diệc Hành thế nào rồi?
Trần Tử Nhiễm lo lắng hỏi.
Cô nhanh chóng chạy xuống lầu, không kịp thông báo cho Phong Phi Nhứ và Vưu Mạn, cứ thế xông ra khỏi biệt thự, tới ga ra lái xe của mình đi.
Trần Tử Nhiễm vừa lái xe vừa tính toán thời gian, tiện thể đặt vé máy bay về thành phố Phong.
Cô lái gần một tiếng, rốt cuộc cũng nhìn thấy sân bay thành phố Vân.
Trong bức ảnh, Phong Diệc Hành đứng thẳng người, vẫn mặc bộ vest được đặt may thống nhất như trong buổi họp báo, nhưng không còn sạch sẽ như lúc sáng, trước ngực, trên cánh tay, và thậm chí là trên đầu anh đều dính chất bẩn nhầy nhụa.
Trần Tử Nhiễm nhìn mà khiếp sợ, cô biết Phong Diệc Hành mắc chứng ưa sạch sẽ, nhất định anh sẽ không thể chịu đựng nổi dáng vẻ nhếch nhác này.
Cô ấn vào, video trong đó quay lại cặn kẽ tình hình ở hiện trường.
Người thân nạn nhân đã xông lên sân khấu lúc ấy cầm theo vũ khí, đập trúng vào trán Phong Diệc Hành, phải khâu mất ba mũi.
Vưu Thương đưa điện thoại tới trước mặt Phong Diệc Hành:
Điện thoại của phu nhân.

Phong Diệc Hành nghe máy:
Trần Tử Nhiễm.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc ấy, Trần Tử Nhiễm thở phào một hơi.

Bây giờ anh thế nào rồi? Vưu Thương nói là anh bị thương?

Giọng nói lo lắng ở đầu bên kia khiến tâm trạng của Phong Diệc Hành tốt hơn hẳn.
Cô đã từng nhìn thấy Phong Diệc Hành đánh người rồi, anh hoàn toàn có thể ứng phó với người xông lên sân khấu.

Bởi vì không né được.

Nếu vừa rồi anh né tránh hoặc là phản kích thì Bộ Kinh tế sẽ rơi vào thế bị động hơn nữa.



Một lúc sau.

Phong Diệc Hành, rốt cuộc anh có não không vậy?!
Trần Tử Nhiễm quát lớn tiếng.
Vưu Mạn nhìn Trầ3n Tử Nhiễm, cũng lên tiếng chào bà Nguyễn.
Bà Nguyễn mỉm cười trò chuyện một lát rồi bảo người giúp việc mang va ly của bọn họ vào ph9òng dành cho khách.
Đợi bà Nguyễn nói xong, Phong Phi Nhứ và Vưu Mạn vào phòng thu dọn đồ đạc, Trần Tử Nhiễm cũng về phòng mình.
6
Cô rửa mặt sơ qua, vươn vai rồi định nằm xuống ngủ một giấc, kết quả chuông điện thoại lại vang lên.

Sao giọng anh lạ thế? Anh bị cảm à?

Rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng phát hiện ra giọng Phong Diệc Hành khàn khàn.

Ừm, tối qua không đắp chăn, hơi lạnh.

Sắc mặt của Phong Diệc Hành tối sầm lại.


Không có chăn mà anh không biết mở tủ ra lấy à? Người khác đánh anh mà anh không biết né sao? Cứ phải khiến bản thân trở nên yếu đuối như thế, anh muốn ai thương hại anh đây?!


Phong Diệc Hành cắn răng, Trần Tử Nhiễm không bao giờ ôn hòa với anh được quá năm phút!

Thấy bên kia không có tiếng gì, Trần Tử Nhiễm hít sâu một hơi:
Bao giờ các anh từ nước M về?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.