• 1,113

Chương 787: Cớ sao nhiễm phong trần (77)


Bảy giờ tối, Trần Tử Nhiễm, Phong Phi Dịch và Phong Dung Hải cùng nhau bước vào phòng tiệc.

Chỉ có một vài người là Trần Tử 8Nhiễm chưa gặp bao giờ, còn lại thì hầu hết là những người từng tới tham dự tiệc nhậm chức của Phong Diệc Hành và tiệc cưới của nhà3 họ Hoắc lúc trước.
Trần Tử Nhiễm nhìn sang hướng khác, cô và Phong Phi Dịch đi tới hàng đầu tiên, ngồi bên cạnh Quý Như Phong - người quản lý quỹ từ thiện ở thành phố Phong.
Quỹ từ thiện ở thành phố Phong là một khúc xương cứng, ngành làm từ thiện là ngành nghề đuối nhất trong các thành phố lớn, Quý Như Phong cũng mới nhậm chức, không ngờ lại được bổ nhiệm đúng lúc Trần Tử Nhiễm bày tiệc làm từ thiện. Đây là một cơ hội tốt để Quý Như Phong lập thành tích, vậy nên anh ta đã chủ động phối hợp với Phong Phi Dịch để chuẩn bị rất nhiều cho buổi tiệc từ thiện lần này.

Được.

Quý Như Phong vươn tay ra hiệu cho cấp dưới.
Mặc dù Trần Tử Nhiễm hơi bất ngờ về sự xuất hiện của Văn Ly, nhưng ánh mắt của cô chỉ dừng lại một chút.
Lâu rồi không gặp cô ả này, tự nhiên cô lại cảm thấy cô ta trở nên xấu hơn…
Những người ở đây nghe thấy giá khởi điểm là hai trăm ngàn, suýt thì tức hộc máu. Chỉ là một bức vẽ nguệch ngoạc của trẻ con mà giá khởi điểm những hai trăm ngàn, có khác gì ăn cướp đâu!
Đợi mấy phút mà không một ai ra giá.
Tiệc từ thiện lần này chủ yếu là đấu giá nhân đạo, Trần Tử Nhiễm đã tổ chức cho quỹ từ thiện thành phố Phong tới thăm mấy cô nhi viện, đồng thời sưu tầm hai mươi bức tranh sáp màu để đấu giá.
Tất cả số tiền kiếm được từ hoạt động đấu giá nhân đạo đều sẽ được dùng để triển khai Quỹ từ thiện Nhân Ái dành cho trẻ mồ côi.
Sau khi Trần Tử Nhiễm ngồi xuống, Quý Như Phong cung kính nói:
Phu nhân, tối nay ngoài nhà họ Hoắc ra thì hầu hết khách khứa đều có mặt.

Trần Tử Nhiễm khẽ gật đầu:
Vậy thì bắt đầu đi.

Hầu hết tất cả đều nhìn Trần Tử Nhiễm bằng ánh mắt khinh thường và căm phẫn.
Trần Tử Nhiễm giữ 9nguyên nụ cười, thản nhiên nhìn lướt qua một lượt, bất ngờ nhìn thấy Văn Ly.
Cô vừa dừng lại, ánh đèn flash bên dưới lóe lên.
Sau cuộc họp báo lần trước, Trần Tử Nhiễm đã quen với những ánh đèn flash như đèn nháy ấy, bản thân cô cũng có nhiều kinh nghiệm trong việc phát biểu, vậy nên cô chỉ thong dong nhìn mọi người, chậm rãi đọc diễn văn chào mừng.
Cuối cùng, bức tranh đầu tiên được bán với giá một triệu một trăm ngàn, trở thành khoản tiền từ thiện đầu tiên sau khi Trần Tử Nhiễm thành lập quỹ.
Phá vỡ tình huống lúng túng khi bán bức tranh đầu tiên, phần tiếp theo của buổi đấu giá suôn sẻ hơn nhiều.
Máy quay của tất cả các đơn vị truyền thông đều hướng về phía người đó, cảnh tượng ấy cũng được phát ra ngoài.
Không ít người bắt đầu hiểu ra, tối nay Trần Tử Nhiễm bày sẵn Hồng Môn Yến, lúc này bọn họ là những con cá béo bở đang chờ bị làm thịt.
Tuy rằng bầu không khí rất nặng nề, nhưng chẳng ai có cách nào khác cả.
Quả nhiên, có người đầu tiên, những người khác cũng đua nhau giơ bảng.
Sau khi Trần Tử Nhiễm đọc diễn văn chào mừng hoàn tất, buổi đấu giá nhân đạo cũng chính thức bắt đầu.
Người chủ trì cầm bức tranh sáp màu đầu tiên lên, trên đó vẽ khung cảnh trời xanh cỏ biếc, bên ngoài ngôi nhà gỗ nhỏ màu nâu là một gia đình ba người rất hạnh phúc.
Ánh đèn trong phòng tiệc tắt ngấm, người chủ trì bước lên sân khấu.
Sau khi đọc diễn văn khai mạc, Trần Tử Nhiễm được mời lên phát biểu với tư cách là người khởi xướng.
Người chủ trì đứng trên sân khấu, nhìn lướt qua Trần Tử Nhiễm, nhận được sự ra hiệu của cô mới mở miệng nói vào micro:
Tiệc từ thiện lần này sẽ được ra mắt công chúng theo phương thức phát trực tiếp, mời mọi người giơ bảng.

Biết được tiệc yến hội lần này được phát trực tiếp trên mạng, mọi người đều đổ mồ hôi lạnh.
Cô đã học thuộc bản thảo diễn văn rồi.
Ngay khi cô phát biểu xong, tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt. Trần Tử Nhiễm biết, ít nhất một ngửa trong số đó không phải là thực lòng muốn vỗ tay.
Cô ngồi vào chỗ mình, lúc này mới vỗ nhẹ vào lồng ngực, suy cho cùng thì cô vẫn hơi hồi hộp.
Cô quay đầu nhỏ giọng hỏi Phong Phi Dịch:
Em Hai, vừa rồi chị thể hiện có được không? Không làm mất mặt Phong Diệc Hành chứ?

Trần Tử Nhiễm đứng lên khỏi chỗ ngồi, bước lên bệ phát biểu giữa trung ương.
Phong Phi Dịch bỗng nhìn thấy bản thảo phát biểu mà cô để trên bàn.
Phong Phi Dịch cong môi cười:
Chị dâu còn làm anh Cả nở mày nở mặt ấy chứ.

Trần Tử Nhiễm hít vào một hơi:
Vậy là tốt, vậy là tốt.

Những ai quyên góp và không quyên cho Quỹ từ thiện Nhân Ái dành cho trẻ mồ côi, đều sẽ lọt vào mắt người xem.

Ba trăm lăm mươi ngàn!
Có người đột nhiên giơ bảng.
Quét dọn đường phố suốt một tuần, gần như cô ta đã biến thành trò cười trong giới quý tộc. Nhưng không chỉ như thế, rõ ràng cô ta là người lao động, không dám lười biếng một phút nào, nhưng trên mạng lại có người mắng cô ta làm dáng, lợi dụng công việc của những người lao động vất vả để lăng xê bản thân.
Văn Ly nhìn Trần Tử Nhiễm, sự đố kỵ trong mắt và nụ cười trên môi kết hợp lại, khiến khuôn mặt của cô ta trông hơi vặn vẹo.
Nhưng như thế thì đã sao? Tóm lại, tối hôm nay, cô là người đứng trên cao, làm chuyện mà mình muốn làm, cho dù khiến một số người hận nghiến răng nghiến lợi, cô cũng không sợ hãi.
Giờ khắc này, cô nghĩ tới Phong Diệc Hành, cô nghĩ, trong vô số ngày đêm, Phong Diệc Hành cũng từng phải hứng chịu sự ghẻ lạnh của mọi người, từng bước hướng lên cao.
Phong Phi Dịch ngồi bên dưới, nhìn cô gái ăn nói trang trọng trên cao.
Lúc trước anh ta còn lo là cô sẽ quên lời phát biểu, không ngờ cô lại thuộc làu tất cả, hoàn thành lễ khai mạc ngày hôm nay mà không cần bản thảo.

Chị dâu…

Nhưng Trần Tử Nhiễm đã bước lên bệ phát biểu rồi.
Anh ta bất giác vỗ tay như những vị khách khác có mặt ở đây.
Trần Tử Nhiễm bước xuống sân khấu.
Nét vẽ đơn giản ngây ngô, nhưng lại thể hiện ra sự khao khát về bố mẹ và gia đình đứa bé.
Người chủ trì gõ búa gỗ:
Bức đầu tiên có tên là ‘Nhà’, tổ chức quyên tặng, cô nhi viện Nhân Ái thành phố Phong, tác giả Lâm Tiểu Bạch, giá khởi điểm hai trăm ngàn, hiện tại bắt đầu giơ bảng.

Tuy rằng nhà họ Văn cũng nằm trong danh sách m6ời, nhưng Trần Tử Nhiễm không viết là mời ai.
Sau tiệc cưới của nhà họ Hoắc, Văn Ly phải đi lao động công ích một tuần liền5, cả quá trình luôn có truyền thông giám sát, từ việc điểm danh hằng ngày cho tới thành quả lao động, thậm chí là việc bàn giao lúc hết giờ làm cũng có người giám sát, gần như không khác gì phạm nhân.
Chưa đến nửa tiếng, mười bức tranh đấu giá đã mang lại khoản tiền từ thiện cán mốc mười triệu.

Người phấn khởi nhất phải kể đến Quý Như Phong, tiệc từ thiện hôm nay sẽ rất có ích cho sự thăng tiến sau này của anh ta.

Anh ta bưng ly rượu lên, nghiêm túc mời rượu Trần Tử Nhiễm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.