• 1,113

Chương 786: Cớ sao nhiễm phong trần (76)


Bọn họ ra khỏi Tài chính Thiên Nhiên, bởi vì Phong Phi Nhứ vừa gửi tin nhắn nói là cô ấy phỏng vấn ở Tập đoàn Lệ Nghiệp xong rồi, v8ậy nên Trần Tử Nhiễm đã lái xe tới đó đón Phong Phi Nhứ.

Trần Tử Nhiễm chưa tới Tập đoàn Lệ Nghiệp bao giờ, theo sự chỉ đư3ờng của bản đồ, cô mới lên cầu cao tốc thì đã bị tắc đường.

Bọn họ bị tắc đường hơn một tiếng liền, tới nơi thì trời cũng 9tối.
Trần Tử Nhiễm vừa cầm vô lăng vừa nhìn về phía trước:
Ừm, em cứ ở thành phố Vân làm những chuyện mà em muốn làm, chị cũng phải về thành phố Phong làm chuyện của chị.


Anh Cả em có nói là bao giờ về không?

Nghe cô ấy nhắc tới Phong Diệc Hành, nụ cười trên môi Trần Tử Nhiễm ngọt như mật.

Nhưng mà em lại khá thích, thời tiết ở thành phố Phong hanh khô quá.
Phong Phi Nhứ ngồi ở hàng ghế sau, cô ấy lên tiếng.
Trần Tử Nhiễm nhìn Phong Phi Nhứ qua gương chiếu hậu:
Thích là tốt, ở thành phố Vân còn nhiều thứ ăn ngon chơi vui lắm, sau này em có thể từ từ tìm hiểu.


Vâng.

Tối nay thời tiết ở thành phố Vân rất đẹp, và thành phố Phong cũng thế, vậy nên chuyến bay không bị delay.
Lúc tới thành phố Phong, Phong Phi Dịch tới đón bọn họ.
Trần Tử Nhiễm không về biệt thự Bộ trưởng ngay mà tới thẳng nhà họ Phong.
Cô bảo Vưu Mạn đặt vé máy bay buổi tối, trước khi đi, Trần Tử Nhiễm tới thăm Lục Chi Vũ một lần nữa.
Lần đầu tiên Trần Tử Nhiễm được ôm trẻ sơ sinh, hiện giờ khuôn mặt cô bé không còn nhăn nheo như lúc mới chào đời nữa, đôi mắt đen như mực, chỉ có hình dáng đôi môi là giống Diệp Lăng Nam, còn lại thì kế thừa hết gene của Lục Chi Vũ.
Trần Tử Nhiễm nhìn một lát, tự nhiên lại cảm thấy cô bé rất giống Lục Chi Cửu…
Ông cụ Phong rất tán thành với ý định thành lập quỹ từ thiện của Trần Tử Nhiễm, vì thế còn sai người trang hoàng phòng tiệc lớn nhất trong biệt thự nhà họ Phong.
Thiệp mời nhanh chóng được gửi đi hết, nhưng rất ít người trả lời.
Danh sách tham dự ít ỏi ấy cũng nằm trong dự liệu của Trần Tử Nhiễm. Khi được nhà họ Phong che chở, những gia tộc ấy kiếm chác được bao nhiêu tiền, nhưng đến lúc phải bỏ tiền thì bọn họ bắt đầu giả vờ câm điếc.
Quả nhiên, buổi sáng vừa tung tin ra, đến buổi chiều là tất cả những người được mời đều trả lời lại.
Ông cụ Phong khá hài lòng với cách xử lý của Trần Tử Nhiễm, vậy nên hai ngày qua, cứ đến giờ ăn cơm là cô lại được khen ngợi.
Buổi quyên góp từ thiện này vốn chỉ là một suy nghĩ của Trần Tử Nhiễm, không ngờ đến cuối cùng lại thành đại sự của nhà họ Phong.

Phải rồi, cảm thấy hôm nay phỏng vấn thế nào?
Trần Tử Nhiễm hỏi.

Khó hơn ở thành phố Phong, nhưng mà em thấy khá ổn.

Trong lúc nói câu ấy, dường như trong mắt Phong Phi Nhứ lóe lên tia sáng.
Lúc ra khỏi hầm để xe, thành phố Vân lại bắt đầu đổ mưa.
Vưu Mạn nhìn ra ngoài cửa sổ:
Lúc chưa tới thành phố Vân, tôi đã nghe nói thành phố Vân là một thành phố mưa, biệt hiệu này quả không sai chút nào.

Bọn họ mới tới một tuần mà đã đổ mưa bốn lần rồi.

Không nói, nhưng chắc là sẽ về nhanh thôi.


Hai ngày sau, trên cơ bản là Trần Tử Nhiễm đã hoàn thành công tác bàn giao mọi việc của Tài chính Thiên Nhiên.
Ông cụ Phong cũng nổi cáu, vốn định dùng danh nghĩa của mình gửi thiệp một lần nữa, nhưng Trần Tử Nhiễm đã ngăn cản ông ấy, bởi vì cô đã có biện pháp đối phó với tình huống này rồi.
Cô đi tìm mấy cơ quan truyền thông của thành phố Phong, tung tin sắp tổ chức buổi quyên góp cho trẻ em mồ côi, thuận tiện còn cung cấp danh sách khách mời.
Làm từ thiện luôn là chuyện ích nước lợi dân, danh sách những người được mời bị tung ra hết, không muốn tham gia cũng phải tham gia.
Trần Tử Nhiễm cười nhẹ, hơn phân nửa thì công việc ở thành phố Phong là do Phong Tri Ngộ đánh tiếng trước rồi, đương nhiên sẽ không có gì là khó khăn cả.

Hai ngày nữa chúng ta sẽ về thành phố Phong, nếu em có vấn đề gì thì có thể tới gặp Tống Ngưng Y, hoặc là anh họ Tần Phong.

Phong Phi Nhứ ngạc nhiên:
Ơ, nhanh thế ạ?

Đang định nói với Lục Chi Vũ thì lại nhìn thấy Diệp Lăng Nam ngồi bên cạnh, trên mặt còn có vết thương, rõ ràng là bị ai đó cắn.
Thôi bỏ đi, Diệp Lăng Nam đã đáng thương lắm rồi, cô không nên đổ thêm dầu vào lửa, đả kích anh làm gì.
Thăm Lục Chi Vũ xong, Trần Tử Nhiễm và Vưu Mạn tới thẳng sân bay. Vốn Phong Phi Nhứ muốn tới tiễn, nhưng lại đúng hôm phỏng vấn vòng hai, Trần Tử Nhiễm bèn bảo cô ấy ở nhà chuẩn bị, không cần phải đi tiễn.
Hai ngày nữa, cô định mời những danh môn vọng tộc ở thành phố Phong tới nhà họ Phong để tham dự buổi quyên góp cho quỹ từ thiện.
Lúc trước Thẩm Thiên Trường đã chuẩn bị đầy đủ các chương trình cho quỹ từ thiện rồi, bây giờ chỉ cần mô phỏng lại là được.
Những vấn đề liên quan đến quy định địa phương, Trần Tử Nhiễm giao cho Phong Phi Dịch xử lý.
Sau cuộc gọi ngày hôm ấy, Phong Diệc Hành mất liên lạc hoàn toàn.
Nhưng Trần Tử Nhiễm rất ngoan, ngày nào cũng gửi mấy tin nhắn cho anh, như thể biết là anh đang nhớ cô, cô cũng muốn anh biết là cô nhớ anh, hơn nữa còn là rất nhớ, rất rất nhớ.
Gửi tin nhắn cho Phong Diệc Hành xong, Trần Tử Nhiễm đi tới trước mặt Phong Phi Dịch.
Ngoại trừ Phong Phi Nhứ và Phong Diệc Hành, cả Phong Tri Ngộ và Phong Phi Dịch đều bỏ ra rất nhiều công sức, thậm chí hô hào thêm không ít người mà mình quen biết.
Hai ngày sau, buổi quyên góp từ thiện được tổ chức đúng hạn.
Phong Phi Dịch đưa Trần Tử Nhiễm tới chỗ của ông Lương để ăn mặc trang điểm.
Trần Tử Nhiễm lái xe thẳng vào hầm để xe của Tập đoàn Lệ Nghiệp, bảo Phong Phi Nhứ xuống tầng hầm luôn.
Đợi m6ột lúc dưới hầm để xe, Phong Phi Nhứ mới tìm được nơi đỗ xe.
Trần Tử Nhiễm đang định khởi động xe, cô liếc qua gương chiếu5 hậu, nhìn thấy một chiếc xe khá đắt tiền đang đậu ở đằng sau bên phải. Trần Tử Nhiễm nhìn chiếc xe ấy, trông nó khá quen, nhưng cô không nghĩ ra được là đã gặp ở đâu.
Bởi vì khắp thành phố Phong đều biết Trần Tử Nhiễm tổ chức tiệc từ thiện, vậy nên ông Lương đã đích thân ra tay, không chỉ lựa chọn quần áo cho cô, mà còn đích thân chỉ đạo cách trang điểm.
Đợi đến khi tạo hình xong xuôi, Phong Phi Dịch cũng thay một bộ quần áo trang trọng.
Trần Tử Nhiễm nhìn dáng vẻ của anh ta khi ngồi trên xô pha, cô thật sự rất nhớ Phong Diệc Hành.

Phi Dịch, đi thôi.


Phong Phi Dịch chậm rãi đứng lên, quan sát Trần Tử Nhiễm rồi nói một câu từ tận đáy lòng.


Chị dâu, hôm nay chị đẹp lắm.



Em dùng từ không đúng rồi, phải nói là chị đoan trang nhã nhặn, như vậy mới phù hợp với trường hợp tối nay.


Phong Phi Dịch mỉm cười, thực ra anh ta không ngờ rằng chuyện đầu tiên mà Trần Tử Nhiễm làm sau khi về thành phố Phong lại là bày tiệc từ thiện, hành động này như đang phóng ra một tín hiệu nào đó ra ngoài, rằng từ nay về sau, Trần Tử Nhiễm sẽ sống với thân phận là vợ của Phong Diệc Hành, là chủ mẫu của nhà họ Phong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.