Chương 814: Cớ sao nhiễm phong trần (100)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1400 chữ
- 2022-02-19 09:24:57
Tất cả đều nhìn Thịnh Lam.
Thịnh Lam nhìn Văn Ly, khoanh tay hỏi:
Có phải cô Văn Ly không?
Thịnh Lam sững người, bởi vì lúc trước cô từng nhìn thấy scandal về Văn Ly và Ôn Dật Minh, vừa rồi muốn kiếm cớ gây gổ nên cô ta mới thuận miệng bịa ra một câu, cho dù Văn Ly và Ôn Dật Minh có gì với nhau thật thì Thịnh Lam cũng đâu có tin nhắn trò chuyện của bọn họ.
Không ngờ con ả này lại bắt được lỗ hổng ấy.
Cô ta biết, Ôn Dật Minh cần duy trì mối quan hệ với Bộ Văn hóa, mà cô ta thì cần người tô điểm thân phận của mình, nhất là sau vụ bị Trần Tử Nhiễm bắt đi làm lao động công ích, cô ta bị cả giới quý tộc chế nhạo.
Nhưng bởi vì có mối quan hệ với Ôn Dật Minh, cô ta được xuất hiện ở mấy show diễn thời trang cao cấp, cộng thêm việc cô ta cũng nghiêm túc trong quá trình lao động công ích, vậy nên hiện tại danh tiếng của cô ta đi lên khá nhiều.
Văn Ly không kịp né tránh, hét lên một tiếng 9rồi vô thức lùi về sau mấy bước.
Lê Nhàn và Triệu Thư Vân ở bên cạnh cũng giật mình lùi lại.
Văn Ly ôm mặt, gần như sắp khóc đến nơi rồi:
Giữa tôi và Ôn Dật Minh thật sự không có gì với nhau. Lê Nhàn, Triệu Thư Vân, hai người phải tin tôi!
Thịnh Lam nhìn dáng vẻ ấy của cô ta, còn xa mới bằng Hứa Khanh Nguyệt.
Cô rút tay ra khỏi tay của Lê Nhàn và Triệu Thư Vân:
Loại con giáp thứ mười ba chen chân đê tiện, cô mà còn dám ngụy biện thêm một câu nữa, có tin tôi đánh nát mặt cô ra không?!
Thấy Thịnh Lam cứ nào là đê tiện nào là kẻ thứ ba, Văn Ly cũng không nhịn được, bắt đầu hét to lên:
Tôi đã nói giữa tôi và Ôn Dật Minh không có gì rồi, cô dựa vào đâu nói tôi là kẻ thứ ba? Vừa rồi cô nói là tôi ve vãn anh ta, vậy thì lấy chứng cứ ra đây! Lịch sử cuộc trò chuyện nào có thể chứng minh đó là tôi?!
Được rồi, không nghĩ nhiều nhiều như thế, bây giờ cô mới tạt một ly rượu vang và tát một cái, chắc chắn vẫn chưa đạt tới yêu cầu của Trần Tử Nhiễm.
Cuộc cãi vã bên này nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người đang ăn cơm ở khu vực công cộng.
Sau nhiều lần như vậy, Văn Ly quen biết Ôn Dật Minh - CEO của Lăng Không.
Tiếp xúc lâu dần, thỉnh thoảng Ôn Dật Minh cũng mời cô ta tới tham dự một vài bữa tiệc cá nhân.
Tập đoàn Lăng Không là tập đoàn thời trang nổi tiếng trong nước, năm nào cũng tổ chức rất nhiều show diễn thời trang.
Văn Càn là Phó Bộ trưởng của Bộ Văn hóa, rất nhiều hoạt động của Tập đoàn Lăng Không cần Văn Càn phê duyệt, vậy nên Văn Ly cũng thường xuyên được mời tới tham dự các show thời trang của Tập đoàn Lăng Không.
Trong thời điểm này, cô ta lại biết tin Trần Tử Nhiễm đánh người khác bị thương, làm sao có thể bỏ qua được.
Hôm đó, cô ta nhìn Trần Tử Nhiễm bị cảnh sát bắt đi sau giờ khắc vinh quang, trong lòng sảng khoái hết nấc.
Dám làm kẻ thứ ba mà còn không dám nhận, loại phụ nữ như cô phải treo tên lôi đi dọc đường cho bàn dân thiên hạ biết mặt!
Thấy Thịnh Lam kích động như vậy, Lê Nhàn và Triệu Thư Vân bước tới ngăn cản:
Cô à, cô bình tĩnh lại đã, chúng tôi là bạn của Văn Ly, theo hiểu biết của chúng tôi về cô ấy, nhất định là có điều hiểu lầm trong chuyện này rồi!
Cô Văn, xảy ra chuyện gì vậy?
Quản lý lên tiếng hỏi.
Văn Ly chỉ vào Thịnh Lam:
Quản lý Lâm, cô ta không phân biệt phải trái đúng sai gì đã tạt rượu vào người tôi, còn đánh tôi nữa, ông lấy video camera tới đây cho tôi, tôi phải báo cảnh sát!
Những lời nói của Thịnh Lam khiến mọi người ngây ra như phỗng.
Văn Ly lại càng sửng sốt hơn:
Cô nhận nhầm người rồi. Tôi dụ dỗ người yêu cô bao giờ?
Bốp!
Nụ cười của Thịnh Lam càng lạnh lùng hơn, cô nàng giơ tay lên giáng cho Văn Ly một cái bạt tai giòn giã.
Nhưng nếu Ôn Dật Minh đã có bạn gái rồi mà Văn Ly còn liên tục nhận lời mời thì thực sự là không ổn.
Nghĩ vậy, bọn họ bắt đầu nhìn Văn Ly bằng ánh mắt khác hẳn.
Thịnh Lam diễn sâu, nở nụ cười đau buồn:
Ha, hiểu lầm? Cô ta đi ăn cơm với Ôn Dật Minh mấy lần, từng tới những nơi nào, Ôn Dật Minh tặng cô ta những thứ gì, tất cả tôi đều biết hết! Kẻ thứ ba mà còn ra vẻ ta đây là tiểu thư quý tộc, tôi khinh!
Nghe Thịnh Lam nói vậy, Lê Nhàn và Triệu Thư Vân cũng hơi dao động. Khoảng thời gian gần đây, hai người họ đều biết là Văn Ly thường xuyên qua lại với Ôn Dật Minh, nếu Văn Ly và Ôn Dật Minh có gì với nhau thì cũng là điều dễ hiểu.
Đọc được tin người dân vây quanh biệt thự Bộ trưởng, giơ biển đả đảo, yêu cầu bãi bỏ chức phu nhân Bộ trưởng của Trần Tử Nhiễm, cô ta mới xả được cơn tức của mình.
Văn Ly bình phục lại cảm xúc, không hề chột dạ chút nào:
Cô này, đúng là tôi quen biết anh Ôn, nhưng tuyệt đối không phải như những gì cô nghĩ!
Mặt và quần áo 6của Văn Ly ướt đẫm rượu vang, cô ta dữ tợn quát to:
Cô kia, cô điên rồi sao?! Tôi đâu quen biết gì với cô!
Sắc mặt5 của Thịnh Lam thay đổi hẳn:
Cô không quen tôi? Nửa đêm cô ve vãn người yêu tôi thì sao không nói là không quen tôi? Còn trẻ thế này, làm gì mà chẳng được thế mà lại toàn làm mấy chuyện hèn hạ, đi dụ dỗ người khác!
Nơi này là nhà hàng mà Văn Ly thường xuyên tới, vậy nên quản lý biết thân phận của cô ta.
Lúc tới xem xét tình hình, trên mặt Văn Ly không chỉ có dấu năm ngón tay, mà còn bị tạt rượu vang khắp người, quản lý không khỏi giật mình.
Mặc dù Văn Ly coi thường thân phận thương nhân của Ôn Dật Minh, nhưng ở thành phố Phong có không ít tiểu thư quý tộc, cô ta là người duy nhất được mời, chính điều ấy đã thỏa mãn lòng hư vinh của cô ta.
Thậm chí sau khi hủy bỏ hôn ước với Phong Diệc Hành, cô ta còn nhận lời hẹn riêng của Ôn Dật Minh, nhưng chỉ đơn giản là ăn cơm mà thôi.
Nghe cô ta nói muốn báo cảnh sát, không biết nghĩ tới điều gì, Thịnh Lam bỗng xông lên túm tóc Văn Ly, đau đến mức Văn Ly hét lên thất thanh.
Làm kẻ thứ ba mà còn dám báo cảnh sát, đúng là loại không biết xấu hổ! Được, cô báo đi, báo luôn đi!
Văn Ly hơi sửng 8sốt:
Đúng vậy, không biết cô là…
Thịnh Lam bỗng nhếch môi cười lạnh:
Hừ, đồ đê tiện!
Sức lực của Văn Ly rất yếu, không thể thoát khỏi tay Thịnh Lam được.
Đợi đến khi quản lý và nhân viên kéo bọn họ ra, quần áo tóc tai Văn Ly xốc xếch hết cả.
Vừa nói, cô nàng vừ3a giơ tay lên, tạt ly rượu vang trong tay vào mặt Văn Ly.
A!
Văn Ly sững người.
Là cô chủ nhà họ Văn, tất nhiên là cô ta không thiếu người theo đuổi, Ôn Dật Minh chính là một trong số đó.
Làm sao cô ta có thể đi dụ dỗ người đàn ông khác được?
Thịnh Lam bước tới gần cô ta:
Cô dám nói là không quen biết Ôn Dật Minh của Tập đoàn Lăng Không?!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.