• 3,543

Chương 871: Ngoại truyện ii:mặc nghiên thanh lộ nguyệt (14.2)


Lục Chi Lộ không nói gì.

Trần Tử Mặc kéo cô ra một ít, lay bờ vai của cô:
Lục Chi Lộ, tự mở cửa đi!


Lục Chi Lộ bị anh la8y tỉnh, nhờ ánh đèn ngoài hiên, cô nhìn thấy Trần Tử Mặc đứng trước mặt mình.

Trần Tử Mặc, cậu không thích em gái tôi thì cách xa nó ra, em gái tôi không có kinh nghiệm gì về mặt tình cảm, không chơi nổi với đám công tử các cậu được đâu!
Lục Chi Y cảnh cáo.
Trần Tử Mặc cười lạnh một tiếng:
Anh để dành câu ấy mà nói với Lục Chi Lộ. Còn nữa, cô ấy không có kinh nghiệm về mặt tình cảm mà anh còn để cô ấy nuôi con giúp anh đấy thôi. Tự giác chút đi, đừng để con mình làm lỡ dở thanh xuân của em gái, đó mới là chuyện anh nên làm.

Lục Chi Y tức gần chết:
Cậu đường đường là Tổng Giám đốc Tập đoàn Trừng Phong, không lo mà làm việc, suốt ngày dụ dỗ em gái tôi, có tư cách gì dạy đời tôi?


Mẹ, Tiểu Lộ về nhà rồi, mẹ cũng về đi, đêm nay để con ở đây với Thiển Thiển.

Lý Nhược Cần ngẩng đầu nhìn anh ta:
Có phải Tiểu Lộ mới có bạn trai không? Vừa rồi mẹ gọi điện cho nó, một người đàn ông nghe máy.

Sắc mặt của Lục Chi Y hơi lạnh lẽo:
Không phải bạn trai nó đâu.


Trần… Tử Mặc?


Ừm.
Trần Tử Mặc lạnh lùng3 đáp.
Lục Chi Lộ nhìn anh, trong mắt hiện lên nét tuyệt vọng:
Tiêu đời rồi, tôi thích anh đến mức ấy rồi sao? Ngay cả trong mơ c9ũng thấy anh nữa.

Anh lại quay trở về, dìu cô đứng lên trước, sau đó lần mò bật đèn phòng khách lên.
Đèn sáng, Trần Tử Mặc nhìn qua một lượt rồi dìu Lục Chi Lộ vào phòng khách, đặt cô xuống xô pha.
Vừa buông cô ra thì lại thấy cô đang chảy máu mũi.




Mật khẩu là bao nhiêu?

Lục Chi Lộ nhíu mày, ngay cả trong mơ cũng không khách sáo gì cả.6
Lục Chi Y ngây ra mất mấy giây.

Cậu là ai?


Trần Tử Mặc.

Anh ngồi xuống, lấy tăm bông chấm vào thuốc nước, cúi đầu xuống bôi cho Lục Chi Lộ.
Vừa đóng hộp thuốc lại thì chiếc điện thoại trong túi áo cô vang lên.
Lục Chi Lộ ngủ say như chết, chẳng hề hay biết gì cả.
Chóp mũi cô hơi đỏ, chắc vừa rồi bị đụng vào đây mà.
Trần Tử Mặc cầm khăn giấy trên bàn lau máu cho cô, sau đó vò lại và nhét vào mũi cô.
Lục Chi Lộ cảm thấy khó thở, chỉ có thể mở miệng ra thở, có vẻ rất khó chịu.
Lục Chi Y không thể hiểu nổi, rốt cuộc Lục Chi Lộ thích Trần Tử Mặc ở điểm nào? Trần Tử Mặc cũng chỉ hơn Cận Tu Hàn được một chút thôi, đâu xứng với Lục Chi Lộ!

Ồ…

Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng Lý Nhược Cần vẫn cho rằng đó là bạn trai của Lục Chi Lộ, nếu không, có lý nào lại ở nhà người ta muộn như thế?
Trần Tử Mặc trực tiếp cúp máy, ném điện thoại vào cạnh Lục Chi Lộ, sau đó im lặng ra khỏi chung cư.
Gọi điện thoại xong, Lục Chi Y quay người về phòng bệnh của Lục Thiển Thiển.
Lý Nhược Cần vẫn đang đắm chìm trong sự hưng phấn khi biết tin Lục Chi Lộ có bạn trai, hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt khó coi của Lục Chi Y.
Nghe thấy giọng đàn ông, Lý Nhược Cần giật thót mình.

Hơ… Tôi gọi nhầm số rồi sao?


Bác không gọi nhầm đâu ạ, đây là điện thoại của Lục Chi Lộ.


Mật khẩu gì?

Lục Chi Lộ lờ đờ nhìn xung quanh, mới phát hiện ra hình như đây là nhà mình.
Cô quay đầu lại, ấn 5một cái vào khóa cửa.
Thấy cô vào trong, Trần Tử Mặc đang định xoay người đi thì trong phòng bỗng vọng ra tiếng va chạm.
Trần Tử Mặc ngoái đầu nhìn, thấy Lục Chi Lộ ngã vật xuống đất, hiển nhiên là đụng vào cái tủ nhỏ ở khu vực huyền quan.
Huyệt Thái Dương của Trần Tử Mặc giật thình thịch, cô nàng này không biết nhìn đường sao?
Nhà có trẻ con, kiểu gì cũng có thứ này, Trần Tử Mặc chẳng mong nhận được câu trả lời của Lục Chi Lộ, tự đi tới cạnh ti vi, mở tủ ra lục tìm.
Quả nhiên, hộp thuốc được đặt trong ngăn kéo thứ hai, khá là dễ tìm.
Trần Tử Mặc lấy hộp thuốc ra, quay trở lại chỗ xô pha.
Lục Chi Y biết Trần Tử Mặc, bởi vì Tập đoàn Trừng Phong phụ trách vấn đề ẩm thực cho công ty của Lục Chi Y.

Trần Tử Mặc, sao cậu lại nghe điện thoại của em gái tôi?
Lục Chi Y chất vấn.

Cô ấy uống say, không nghe được điện thoại, nhưng tôi đã đưa cô ấy về nhà rồi.


Mẹ ơi, con đau chân quá…
Lục Chi Lộ vừa nhắm mắt, vừa nhíu mày lẩm bẩm, còn lấy tay ôm đầu gối của mình.
Trần Tử Mặc ngồi xuống, vén ống quần cô lên đến đầu gối, trên phần đầu gối bóng loáng có một vết bầm khá lớn.

Lục Chi Lộ, nhà cô có hộp thuốc không?

Không đợi Trần Tử Mặc nói gì, Lý Nhược Cần đã tắt điện thoại.
Trần Tử Mặc cạn lời, sao câu ấy của mẹ Lục Chi Lộ nghe cứ là lạ vậy nhỉ?
Còn chưa nghĩ thấu đáo thì chuông điện thoại của Lục Chi Lộ lại vang lên, lần này là Lục Chi Y.
Nhưng thấy Lục Chi Y kín miệng như thế, bà ấy quyết định để ngày mai đích thân đi hỏi xem sao.

Năm giờ sáng, Trần Tử Mặc trở về biệt thự nhà họ Trần.
Trần Tử Mặc cũng thay đổi sắc mặt, Lục Chi Y nói gì cơ?
Anh dụ dỗ Lục Chi Lộ?

Trần Tử Mặc, tôi cảnh cáo cậu, lập tức cút khỏi nhà em gái tôi…

Cửa này cũng có thể mở bằng vân tay.

Sao tôi lại thích một người đàn ông ngốc như thế cơ chứ…
Lục Chi Lộ thì thào.
Sắc mặt của Trần Tử Mặc hơi khó coi.
Vừa rồi Lục Chi Lộ nói là đi ra ngoài có chuyện gấp, chẳng lẽ là vì đi gặp người này?
Trái tim của Lý Nhược Cần nhảy bùm bụp, bà ấy cảm thấy mình không cần lo ngay ngáy vấn đề cá nhân của Lục Chi Lộ nữa rồi.

Được, được, vậy hai đứa nghỉ ngơi sớm đi, bác không quấy rầy nữa!

Lúc đầu Trần Tử Mặc không định để ý tới, nhưng Lục Chi Lộ ở bên ngoài cả đêm, chắc là bên phía bệnh viện gọi tới, vậy nên đã lấy điện thoại ra.
Người gọi là mẹ của Lục Chi Lộ - Lý Nhược Cần.

A lô.

Lục Chi Y lập tức nổi đóa:
Trần Tử Mặc, nếu cậu dám làm gì em gái tôi, tôi sẽ không tha cho cậu đâu!


Ngày nào anh cũng sai người theo dõi tôi, chẳng lẽ vẫn chưa hiểu rõ rốt cuộc là ai nguy hiểm hơn sao?

Lục Chi Y biết chuyện Lục Chi Lộ là nguyên nhân dẫn đến vụ hủy hợp đồng giữa Trừng Phong và Lệ Nghiệp, lúc trước anh ta từng gặp Cận Tu Hàn trong một quán bar, còn nhân cơ hội xỉa xói đối phương.
Trần Tử Mặc lại nghe máy.

Tiểu Lộ, em đang ở đâu? Sao đến bây giờ vẫn chưa về bệnh viện?


Không có Lục Chi Lộ thì anh không chăm sóc nổi cho con gái mình à?


Con bé đó đâu?

Trần Tử Mặc nhìn Lục Chi Lộ trên xô pha:
Cháu là bạn cô ấy, cô ấy uống say, cháu vừa đưa cô ấy về.

Lúc này, Lý Nhược Cần sốc đến mức không nói thành lời. Trong trí nhớ của bà ấy, Lục Chi Lộ chưa từng qua lại thân thiết với một người đàn ông nào, nói gì tới chuyện nghe điện thoại thay cô vào thời điểm muộn như thế này!
Lên đến tầng hai, anh gặp được Trần Tử Nhiễm, cả đêm nay cô cũng không ngủ.

Trần Tử Nhiễm ngửi thấy mùi rượu trên người anh:
Trần Tử Mặc, anh uống rượu à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.