• 1,113

Chương 883: Ngoại truyện ii:mặc nghiên thanh lộ nguyệt (22.1)



Văn Phi.
Trần Tử Mặc mở miệng gọi cô ta.

Anh gọi hai tiếng liền mới gọi được cô ta dậy.


Mệt thì về phòng ngủ đi.
<8br>
Hôm nay Mạnh Văn Phi hơi mệt thật, vừa rồi muốn ở đây với Trần Tử Mặc nên mới cố thức.
Cửa phòng bị đóng lại, lúc này Mạnh Văn Phi mới mở mắt ra.
Cô ta ngồi dậy, xung quanh tối om, trong phòng ngủ cũng chỉ có một mình cô ta.
Thời khắc ấy, Mạnh Văn Phi tức đến mức phát run.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người, Phạm Tiêu vội vàng đi tới cửa.
Thấy anh ta tự nhiên tới gần, Mạnh Văn Phi giật mình:
Trợ lý Phạm, anh muốn làm gì?

Phạm Tiêu nhìn cô ta:
Tôi phải mang đồ của Tổng Giám đốc Trần tới phòng anh ấy.

Nhìn thấy Trần Tử Mặc, trong mắt Mạnh Văn Phi lóe lên sự mừng rỡ, đang định đi tới ngồi chung với bọn họ thì Lư San và một quản lý khác đã nhanh chân hơn cô ta.
Lư San ngồi cạnh Phạm Tiêu, người quản lý kia ngồi cạnh Trần Tử Mặc, bốn người ngồi kín chỗ.
Mạnh Văn Phi cắn răng, trong lòng âm thầm thề, cô ta nhất định phải đá Lư San đi khỏi bên cạnh Trần Tử Mặc.
Dường như Mạnh Văn Phi đã ngủ thật rồi, đôi mắt nhắm nghiền, không có một phản ứng nào cả.

Văn Phi.

Trần Tử Mặc gọi lần thứ hai.
Mạnh Văn Phi đi tới cửa phòng ngủ, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhưng không bật đèn, mà lần mò trong bóng đêm đi tới cạnh giường, cởi áo choàng tắm ra rồi vén chăn nằm xuống.
Mạnh Văn Phi nằm trong chăn, hồi hộp đến mức trái tim như muốn nhảy ra ngoài. Cô ta nhắm mắt lại, ôm lồng ngực của mình.
Một lúc lâu sau, bên ngoài có tiếng động.
Trần Tử Mặc đi vào phòng, vươn tay bật đèn lên.
Thấy một người phụ nữ nằm trên giường, anh không khỏi sửng sốt.

Văn Phi.

Cô ta biết làm như vậy có thể sẽ khiến Trần Tử Mặc không vui, thậm chí trong cái nhìn của người khác, hành động này là trơ trẽn không biết xấu hổ, nhưng cô ta thật sự không thể chờ được.
Từ nhỏ cô ta đã thích Trần Tử Mặc, vì hoàn thành sự nghiệp học tập, cô ta đã phải đợi quá lâu rồi.
Ngay cả loại phụ nữ như Lục Chi Lộ cũng có thể tới Tập đoàn Trừng Phong quấy rối Trần Tử Mặc hằng ngày, vì sao cô ta không tận dụng cơ hội ở gần Trần Tử Mặc?
Nhưng nếu bây giờ cô ta ngủ quê3n thì không thể ở đây được nữa, Mạnh Văn Phi vừa thấy phiền muộn lại vừa không muốn đi.

Anh Tử Mặc, bao giờ em có thể liên l9ạc với Ôn Hướng Nhã?


Về ngủ trước đi, đến lúc đó rồi tính.

Phạm Tiêu vừa đi ra ngoài thì đã thấy Mạnh Văn Phi bước ra từ phòng của Trần Tử Mặc ở phía đối diện.
Không chỉ có Phạm Tiêu, mà Lư San và mấy quản lý của Trừng Phong đều nhìn thấy.
Bọn họ nhìn Mạnh Văn Phi, mỗi người một biểu cảm.
Mạnh Văn Phi quay đầu nhìn cô ấy:
Quản lý Lư, cô nói thế chẳng công bằng gì cả, ai mới tiếp nhận công việc cũng cần làm quen từ từ, tốc độ hiện tại của tôi đã nhanh lắm rồi.

Lư San cười nhạt:
Vẫn chưa đủ nhanh, nếu cô cảm thấy mệt thì tôi có thể sắp xếp vé máy bay về thành phố Vân cho cô, chắc là công việc trong trụ sở ở thành phố Vân sẽ thoải mái hơn nhiều.

Mạnh Văn Phi nhìn cô ấy, rõ ràng là Lư San đang uy hiếp cô ta!
Sắc mặt của Mạnh Văn Phi cứng đờ lại:
Đây chẳng phải phòng của anh ấy sao?

Phạm Tiêu như cười như không:
Tôi cứ thắc mắc vì sao hôm qua hơn nửa đêm Tổng Giám đốc Trần lại gọi điện thoại cho tôi nói là muốn đổi phòng, vốn tôi còn tưởng là phòng ấy bị dột, thì ra là cô Mạnh không hài lòng về phòng của mình, thích phòng của Tổng Giám đốc Trần nên chiếm dụng phòng của anh ấy.

Mặc dù Phạm Tiêu không nói rõ điều gì, nhưng những người nghe thấy đều soi rất kỹ.

Ồ.

Mạnh Văn Phi chỉ có thể đứng lên, chậm rãi6 ra khỏi phòng làm việc.
Lúc đi qua phòng khách, cô ta nhìn về phía phòng ngủ, bước chân hơi khựng lại, dường như đưa ra quyế5t định nào đó, cô ta cất bước đi tới.
Thì ra có người nửa đêm tự dâng hiến, khiến Trần Tử Mặc sợ đến mức phải đăng ký phòng khác.
Vì thế, khi nhìn Mạnh Văn Phi, ánh mắt của mọi người thêm phần trào phúng.
Mạnh Văn Phi tái mặt:
Trợ lý Phạm nói lung tung gì thế, tôi… tôi đâu có chiếm dụng…

Ngày thứ hai, ngày thứ ba trôi qua, cấp dưới bắt đầu đứng ngồi không yên, chỉ hận không thể xông thẳng tới tòa cao ốc Dực Hoa.
Quản lý bộ phận chiến lược chủ động xin được tới trụ sở chính của Dực Hoa, dẫn theo trợ lý của mình đi.
Nhưng đi chưa tới nửa ngày là bọn họ đã trở về, không những không gặp được người phụ trách của Dực Hoa, thậm chí còn ngồi không trong phòng khách mấy tiếng liền.
Mạnh Văn Phi nắm chặt tay, cuối cùng nhịn cục tức này xuống:
Được, tôi sẽ mau chóng bắt kịp tiến độ.


Ừm.

Hai người cùng nhau xuống nhà ăn, Trần Tử Mặc và Phạm Tiêu ngồi ăn sáng chung một bàn.
Cuối cùng, Mạnh Văn Phi dịch sang một bên, nhường đường cho Phạm Tiêu.
Phạm Tiêu vào trong, lấy hành lý và máy tính làm việc của Trần Tử Mặc, mang tới một tầng khác của khách sạn.
Đến tận khi Phạm Tiêu vào thang máy, đến tận khi Phạm Tiêu vào thang máy, Lư San mới bước về phía thang máy, lúc đi lướt qua Mạnh Văn Phi, cô ấy nói:
Mau xuống dưới ăn sáng rồi còn làm việc tiếp, tiến độ của cô vẫn chậm lắm.


Cô Mạnh, tôi bận lắm, không có thời gian nói nhiều với tôi, cô nhường đường để tôi vào lấy đồ cho Tổng Giám đốc Trần được không?

Mạnh Văn Phi nhìn chằm chằm anh ta, cảm thấy tức anh ách, muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra.
Phạm Tiêu chẳng quan tâm, cũng nhìn lại cô ta, hai người đứng đối diện như thế một phút.
Ăn sáng xong, mọi người lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn, chỉ có điều vẫn chưa thấy phía Dực Hoa hồi âm.
Chờ đến tận tối mà Dực Hoa vẫn không có dấu hiệu dịu đi.
Gần như Tập đoàn Trừng Phong chưa gặp công ty nào khó chơi như Dực Hoa, mới đầu bọn họ còn gửi email từ chối khéo với Trừng Phong, nhưng về sau còn không thèm trả lời nữa.
Trong chăn, tay của Mạnh Văn Phi đã nắm thật chặt, nhưng cô ta không dậy.
Không bao lâu sau, đèn phòng lại bị tắt đi.
Mạnh Văn Phi còn chưa kịp mừng thì Trần Tử Mặc đã đi ra ngoài.
Vì sao, vì sao cô ta đã đợi bao năm thế rồi, kết quả vẫn là như thế!

Ngày hôm sau, hầu hết tất cả mọi người đều dậy rất sớm.
Sau khi trở về, quản lý bộ phận chiến lược tức đến mức suýt thì quăng máy tính.

Tuy rằng Trừng Phong còn rất non trẻ, nhưng không phải chưa trải đời bao giờ, vốn cũng là bò từ đáy bò lên, công ty nào mà chẳng gặp rồi, Dực Hoa thật sự là quá khinh người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.