• 1,113

Chương 894: Ngoại truyện ii: mặc nghiên thanh lộ nguyệt (29.1)


Kết quả tới nơi, cô mới phát hiện ra Lý Nhược Cần và Lục Cảnh Trung vẫn chưa tới. Cô gọi điện thoại cho Lý Nhược Cần, Lý Nhược Cần nói là bọn họ8 đang kẹt xe, sẽ tới muộn mười phút.

Lục Chi Lộ cạn lời, hối cô thì hối ghê lắm, kết quả chính bọn họ lại đến muộn.
Giờ khắc này, Lục Chi Lộ cứ đờ người ra.
Bà Cận lên tiếng trước:
Tôi cũng mới đến thôi.

Hôm đó từ buổi triển lãm tranh trở về, Lý Nhược Cần đã hỏi thăm rõ ràng gia cảnh của nhà họ Cận rồi, con vui vẻ hẹn bà Cận ăn cơm, nói là dẫn hai đứa con trẻ tới, để hai bên gia đình chính thức gặp mặt.
Vốn dĩ Lục Cảnh Trung không muốn tới, cho dù Lục Chi Lộ yêu đương thật thì đó cũng là chuyện chưa chắc chắn, không biết Lý Nhược Cần bận tâm làm gì.
Bà Cận gọi nhân viên tới gọi món, còn hỏi Lục Chi Lộ thích ăn gì, Lý Nhược Cần lần lượt đáp lời thay cô.
Gọi món xong, đợi chưa tới mười phút nữa là Cận Tu Hàn mở cửa vào phòng.
Lý Nhược Cần nhíu mày:
Đâu có, con có nói đâu mà mẹ biết? Lần trước mẹ tới buổi triển lãm tranh của chú Vân, trùng hợp gặp được bà Cận, nếu không thì mẹ còn không biết chuyện của các con!


Chuyện của bọn con?

Lý Nhược Cần lắc đầu:
Thôi thôi, cứ t5hế đi, chúng ta vào trong trước.


Mẹ, tối nay chúng ta ăn cơm với ai vậy?

Cô đang định mở miệng thì Lý Nhược Cần đã nhiệt tình tiếp lời:
Không sao, sau này có nhiều thời gian tiếp xúc mà.

Lục Chi Lộ liếc nhìn Lý Nhược Cần một cái.
Đó là người cô biết, nhưng không mấy quen thuộc, bởi vì bọn họ mới gặp nhau một lần.
Lục Chi Lộ quay đầu nhìn Lý Nhược Cần, vì sao cô không hề biết là mẹ mình quen biết với mẹ của Cận Tu Hàn?!
Như cô không hỏi nhiều nữa, đi theo Lý Nhược Cần và Lục Cảnh Trung tới phòng riêng.
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ tới cửa phòng, Lý Nhược Cần tươi cười mở cửa ra.
Cô phải tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra đã.

Mẹ à, mẹ và bác Cận quen nhau từ trước rồi à?


Tiểu Lộ, con ngây ra đó làm gì vậy?

Rốt cuộc Lục Chi Lộ cũng hoàn hồn lại, cô bình tĩnh đi tới bên cạnh Lý Nhược Cần, mở miệng chào bà Cận:
Cháu chào bác.


Đúng thế, con cũng lớn rồi, sao chuyện ấy còn phải giấu bố mẹ, lẽ nào con còn sợ bố mẹ phản đối?
Lý Nhược Cần tỏ vẻ trách cứ.
Bà Cận cười nói:
Ôi chao, bà đừng mắng con bé, thanh niên bây giờ chỉ lo làm việc, lơi lỏng chuyện này cũng là bình thường. Tu Hàn nhà chúng tôi cũng thế, nó vừa họp xong, bây giờ đang trên đường tới đây. Lần đầu tiên gặp mặt đã đến muộn, tôi thay mặt thằng bé xin lỗi mọi người.

Khi nhìn thấy mấy người trên bàn, nhất là khi nhìn thấy Lục Chi Lộ, anh ta hơi sững sờ.
Lục Chi Lộ ngồi tại chỗ, lạnh lùng nhìn anh ta một cái, khiến anh ta rùng mình.
Lý Nhược Cần xua tay:
Bà Cận nói gì vậy, đàn ông có chí tiến thủ là tốt chứ sao.

Vừa nói, bà ấy còn chọt Lục Chi Lộ một cái.
Hơn nữa, ông ấy còn muốn để Lục Chi Lộ ở nhà với bọn họ thêm mấy năm, không muốn cô lấy chồng quá sớm.
Chỉ có điều ông ấy mà không nể mặt mẹ Cận Tu Hàn thì cũng không hay, đành phải lên tiếng hùa theo.

Thật ngại quá, chúng tôi tới muộn rồi.

Lục Chi Lộ đi vào, nhìn thấy người phụ nữ trung niên ngồi trong phòng.
Đang định m3ở miệng hỏi là phòng nào thì Lý Nhược Cần đã tắt máy trước.
Lục Chi Lộ ngồi trong đại sảnh, chờ khoảng mười phút sau, cuối cùng Lý Nhượ9c Cần và Lục Cảnh Trung cũng bước từ ngoài vào.
Lần trước?
Lục Chi Lộ nhớ tới bữa tiệc sinh nhật mà Cận Tu Hàn nói dối là tiệc chúc mừng.
Bà Cận nhìn Lục Chi Lộ, nhà họ Lục và nhà họ Cận cũng coi như môn đăng hộ đối, Lục Chi Lộ lại là người có học thức, hoàn toàn xứng với con trai của mình.

Lần trước cháu đi sớm quá, bác không được nói chuyện nhiều hơn với cháu.

Lý Nhược Cần nhìn cô, nở nụ cười đầy ẩn ý:
Con sắp biết rồi mà.

Lục Chi Lộ nghi ngờ, làm gì mà thần bí như thế.

Lần trước gặp một lần, tôi vẫn luôn muốn hẹn bà ăn cơm, cuối cùng hôm nay cũng được như nguyện.

Vừa nói, Lý Nhược Cần vừa quay đầu nhìn Lục Chi Lộ trong khi cô vẫn còn đang đứng máy.
Thấy Lục Chi Lộ ăn mặc đơn giản như thế, Lý Nhược Cần không khỏi nhíu mày lại:
Sao lại6 ăn mặc qua loa như vậy?


Tối nay ăn cơm với ai? Mẹ có nói là cần ăn mặc chỉn chu đâu?


Đứng đó làm gì nữa, mau tới đây ngồi đi.
Bà Cận lạnh giọng nói.

Cận Tu Hàn né tránh ánh mắt của Lục Chi Lộ, đi tới vị trí cạnh bà Cận và ngồi xuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.