Chương 929: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (54.1)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 923 chữ
- 2022-02-19 09:35:51
Nguyễn Diệc Thanh đang định lên tiếng thì Mạnh Hiến Lâm đã mở miệng trước:
Hiện tại Văn Phi bị thương, về chung cư sẽ không có ai chăm s8óc, chi bằng...
Hiến Lâm, chuyện này thì ông yên tâm đi. Tôi đã thông báo về nhà rồi, lát nữa quản gia sẽ đưa người giúp việc 3tới chung cư của Tử Mặc để chăm sóc Văn Phi.
Nếu không, sẽ chẳng có chuyện anh thờ ơ với cô, ngay cả khi cô từng chủ động nhiều lần như thế.
Tóm lại, em không thích Mạnh Văn Phi. Cô ta tìm anh Trần thì chẳng có chuyện gì hay ho đâu.
Không phải, em và cô ta xô đẩy nhau trên cầu thang rồi ngã xuống.
Lục Chi Lộ khoanh tay, nhướng mày nhìn cô ấy.
Nhìn thấy hai người họ, Lục Chi Lộ hơi sửng sốt.
Mạnh Văn Phi nhìn thấy cô, bèn ôm chặt Trần Tử Mặc hơn.
Vậy nên cô mới ngã luôn xuống cầu thang với Mạnh Văn Phi, phá hỏng ý đồ đó của cô ta.
Lục Chi Lộ dở khóc dở cười, cô vươn tay ra cốc đầu cô nàng này:
Phi Nhứ, rốt cuộc hằng ngày Tiểu Nhiễm đã truyền bá tư tưởng gì cho em vậy?
Sau khi bọn họ đi, Trần Tử Mặc tới quầy thuốc mua thuốc cho Mạnh Văn Phi, rồi dìu cô ta 5đứng lên.
Mạnh Văn Phi đi được vài bước là ra vẻ đau đến mức không đi nổi nữa, Trần Tử Mặc đành phải cõng cô ta.
Mạnh Văn Phi lập tức ôm cổ anh, nét tội nghiệp trong mắt bay đi đâu hết.
Trần Tử Mặc cõng Mạnh Văn Phi ra khỏi phòng cấp cứu, vào thang máy và xuống tầng một.
Lục Chi Lộ không hiểu cho lắm.
Phong Phi Nhứ đanh mặt lại:
Cô ta ngã mà bị thương một mình thì em sẽ phải chịu trách nhiệm hoàn toàn. Hơn nữa, nếu cô ta mà bị thương nặng thì rất có thể sẽ nhân cơ hội này đòi tới nhà họ Trần ở, hoặc là ra vẻ tội nghiệp để anh Trần chăm sóc cô ta, tóm lại là mấy tình tiết cẩu huyết tương tự như thế.
Cửa thang máy mở ra.
Lục Chi Lộ đang đứng ở cửa. Cô đang mặc đồ ngủ, hiển nhiên là vội vàng tới đây.
Tử Mặc, vậy lát nữa cháu đưa Văn Phi về đấy nhé.
Mạnh Hiến Lâm chỉ có thể dặn dò thê6m.
Vâng, chú Mạnh cứ yên tâm.
Phong Phi Nhứ đặt điện thoại xuống:
Chị Sáu, chị tới rồi ạ.
Ừm, em làm sao thế? Sao lại đánh nhau với Mạnh Văn Phi?
Lục Chi Lộ.
Trần Tử Mặc quay lại.
Anh đưa Văn Phi về xong sẽ tới bệnh viện tìm em.
Lục Chi Lộ vào trong phòng bệnh, thấy cô ấy đang nhìn vào màn hình điện thoại.
Phi Nhứ.
Lục Chi Lộ mở miệng gọi.
Chỉ là một chuyện nhỏ thôi mà, sao có thể tưởng tượng ra được nhiều như thế cơ chứ?
Phong Phi Nhứ ôm đầu mình:
Em vừa hy sinh bản thân để bảo vệ người yêu của chị đấy, chị còn cốc đầu em!
Trần Tử Mặc nhíu mày, còn chưa nói gì thì Lục Chi Lộ đã lại lên tiếng tiếp:
Anh đi đi, đi đường cẩn thận.
Dứt lời, cô chuẩn bị xoay người vào trong thang máy.
Lục Chi Lộ cạn lời, cô cảm thấy Phong Phi Nhứ bị Trần Tử Nhiễm nhập vào người thật rồi.
Rồi rồi, tất cả là lỗi của chị, chị không nên cốc đầu em, chị còn phải cảm ơn em nữa.
Phong Phi Nhứ lắc đầu:
Ai biết được. Chị dâu nói đàn ông không có sức đề kháng với mấy loại con gái chủ động nhào tới đâu, hơn nữa Mạnh Văn Phi còn hay tỏ vẻ đáng thương...
Tử Mặc không phải người như thế.
Lục Chi Lộ lên phòng bệnh của Phong Phi Nhứ ở trên tầng ba.
Bởi vì bị thương phần xương cụt nên Phong Phi Nhứ chỉ có thể nằm nghiêng, tạm thời nửa người dưới không động đậy gì được.
Lúc nãy cô ta muốn xông vào phòng anh Trần, nói là muốn trò chuyện với anh ấy. Trời thì tối muộn rồi, tối nay anh Trần còn uống rượu với bố cô ta, em đâu thể để cô ta vào được, vậy nên đã cản cô ta lại.
Lục Chi Lộ không khỏi bật cười:
Ngốc ạ, đó là nhà họ Trần, Mạnh Văn Phi không thể làm chuyện gì trước mặt hai bác được đâu. Hơn nữa Tử Mặc là người có chừng mực.
Trần Tử Mặc bình tĩnh nhìn Lục Chi Lộ:
Sao em lại tới đây?
Lục Chi Lộ nhìn Mạnh Văn Phi sau lưng anh:
Phi Nhứ nói con bé bị nứt xương cụt, em tới thăm con bé.
Ừm, em chờ anh.
Ừm, cô ấy bị thương nặng hơn, cần phải nằm viện, phòng bệnh ở trên tầng ba. Văn Phi bị trẹo chân, anh đưa em ấy về trước.
Lục Chi Lộ nhìn anh, cô buột miệng hỏi một câu:
Không đi có được không?
Đôi mắt của Lục Chi Lộ hơi dao động:
Sao em lại bị thương nặng hơn Mạnh Văn Phi thế?
Bởi vì em làm tấm đệm cho cô ta.
Câu nói ấy của Nguyễn Diệc Thanh phá vỡ ý đồ của Mạnh Hiến Lâm.
Mặt ông ta9 đỏ lựng, không nói được một lời nào nữa.
Ừm... Thế còn tạm được!
Ở một bên khác, Trần Tử Mặc đưa Mạnh Văn Phi về chung cư.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.