• 1,111

Chương 961: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (78)


Bên trong vẫn im lặng.

Trần Tử Mặc nở nụ cười tự giễu:
Lục Chi Lộ, anh biết vì sao em lại thích anh. Trong cái nhìn của em, mọi sự kho8an dung của anh với Tiểu Nhiễm, với người nhà đều xuất phát từ lòng vô tư. Anh sinh ra đã vĩ đại như thế, là một người sống dưới ánh mặt trời,3 có đúng không?


Lục Chi Lộ thừa nhận, mới đầu cô có thiện cảm với Trần Tử Mặc cũng là vì Trần Tử Nhiễm.
Chuyến bay từ thành phố Vân tới nước T...
Lục Chi Lộ sững người.
Cô hít sâu một hơi, cố gắng để mình giữ bình tĩnh.
Không đợi Lục Chi Lộ đáp lại, Trần Tử Mặc đã nói:
Không biết em có biết hay không, vào năm năm tuổi, Tiểu Nhiễm từng rơi xuống nước.

Lục Chi Lộ cụp mắt. Lần trước tới biệt thự nhà họ Trần, Nguyễn Diệc Thanh từng kể với cô, lúc nhỏ Trần Tử Nhiễm từng bất cẩn rơi xuống nước, suýt thì mất mạng. May mà Trần Tử Mặc liều mình nhảy xuống mới cứu được cô ấy lên. Kể từ đó, Trần Tử Nhiễm mắc chứng sợ nước, đến giờ vẫn không dám học bơi.

Lần đó rơi xuống nước, con bé suýt thì không qua khỏi. Tất cả mọi người đều tưởng rằng anh đã cứu nó lên, ngay cả Tiểu Nhiễm cũng cảm thấy anh là ân nhân cứu mạng nó.

Trần Tử Mặc không biết mình đứng ngoài cửa bao lâu, và Lục Chi Lộ cũng vậy.
Khi cô mở cửa ra, ngoại trừ mùi thuốc lá còn quanh quẩn trong không khí thì không còn ai cả.
Trần Tử Mặc đi rồi.
Anh đẹp trai, có quy luật, có mắt thẩm mỹ, khoan dung, không ích kỷ với người nhà, là một người bạn đời lý tưởng.
Khuyết điểm duy nhất, có lẽ là không thích cô.

Nhưng anh có thể nói với em rằng, anh không phải một người như thế. Anh có một bí mật vốn định mang nó vào phần mộ của mình, em có muốn nghe không?

Trước khi bay tới nước Y, cô cần tới thành phố Vũ tập trung với Tang Ngữ, sau đó hai người sẽ cùng lên chuyến bay vào buổi tối để tới nước Y.
Chuyến bay tới thành phố là mười hai giờ trưa, hiện tại vẫn còn đủ thời gian.
Lục Chi Lộ rời giường, đi vệ sinh cá nhân, kiểm tra lại hành lý của mình một lần nữa, sau đó ăn sáng rồi mới đi ra ngoài.
Lục Chi Lộ nhíu mày lại, lẽ nào đó không phải sự thật sao?
Trần Tử Mặc móc bao thuốc lá trong túi ra, rút một điếu rồi châm lửa.
Anh hít một hơi, nhả ra một làn khói dày đặc.
Cô tìm thông tin cất cánh và hạ cánh của chuyến bay đó.
Hãng hàng không TTT, T3297U, thời gian cất cánh: 5:00.
Năm giờ sáng.
Chuyến bay từ thành phố Vân tới nước T không chỉ có một.
Chưa chắc chiếc máy bay rơi đã là chiếc mà cô nghĩ...
Lục Chi Lộ lấy điện thoại ra, nhập dòng chữ T3297U vào, trên đó toàn là tin tức về vụ rơi máy bay.
Rốt cuộc là một người9 anh trai như thế nào mới có thể làm Trần Tử Nhiễm lớn lên trong vui vẻ như thế. Nếu một người yêu chiều cô như thế, nhất định sẽ dành tặng nh6ững gì tốt đẹp nhất cho cô.
Sự rung động lúc đầu chỉ bắt nguồn từ khát vọng tươi đẹp. Cô đã từng chứng kiến cái đáng sợ của lòng người5, vậy nên cứ nhìn thấy những thứ tốt đẹp là cô lại không nhịn được muốn tới gần.
Mà Trần Tử Mặc, chính là hóa thân của những thứ tốt đẹp ấy.

Nhưng nếu anh nói với em, sự thật lại là Tiểu Nhiễm đã bị anh đẩy xuống nước thì sao?

Lục Chi Lộ sững người.

Trần Tử Nhiễm nhỏ hơn anh năm tuổi, là đứa bé mà nhà họ Trần và nhà họ Nguyễn yêu thương nhất, vừa chào đời đã thành viên ngọc quý của hai gia đình. Anh cũng rất thích cô em gái ấy, có thứ gì hay ho cũng nghĩ đến nó, chỉ cần nó thích thì anh sẽ cho nó hết. Nhưng rồi con bé dần dần lớn lên, thể hiện ra tính cách nghịch ngợm, lúc nào cũng phải làm bằng được chuyện mình muốn làm, không cần biết hậu quả thế nào. Nó đổi hết thức ăn mà anh chuẩn bị mang tới chỗ cắm trại thành nước, xé vở bài tập mà anh đã nghiêm túc làm. Anh mất mấy tuần liền mới hoàn thành một bức tranh màu nước, nhưng nó tùy tiện phẩy một nét vào là thành đồ bỏ đi. Dần dà, anh cảm thấy nó càng lúc càng đáng ghét. Anh nói với bố mẹ, có thể quản lý nó chặt chẽ hơn được không, em có biết bọn họ đã nói gì không? Bọn họ nói, nó là em gái con, con nên nhường nó.

Lúc mở cửa ra, cô nhìn tro tàn trên mặt đất, ánh mắt dừng lại mấy giây, cuối cùng vẫn nhìn sang hướng khác.
Lục Chi Lộ tới sân bay, ký gửi hành lý xong rồi mới cầm vé lên máy bay vào phòng chờ.
Trong phòng chờ Vip rất yên tĩnh, còn hai mươi phút nữa mới tới giờ cất cánh.
Lục Chi Lộ ngồi bật dậy, cầm điện thoại lên nhìn.
Mười giờ sáng.
Cô thở phào một hơi, may mà chưa muộn giờ.

Nhưng có một ngày, anh bỗng không sợ nữa, em có biết vì sao không?

Trần Tử Mặc đứng lên, quay người nhìn cánh cửa vẫn đang đóng chặt.

Bởi vì em nói, em đã đến rồi.

Tuy rằng, đằng sau bề ngoài đạo đức của anh ẩn giấu một linh hồn xấu xí, nhưng vẫn có một người sẵn sàng ở bên anh.
Thậm chí anh còn cảm thấy, có khi nào anh và Lục Chi Lộ đều là kiểu người giống nhau không?
Anh cũng không muốn theo đuổi tia sáng yếu ớt hư ảo trong lòng nữa, bởi vì ánh lửa trong lòng đã đủ ấm áp rồi.
Lục Chi Lộ đóng cửa lại, quay về phòng của mình. Cô nằm xuống giường, trái tim bỗng quặn đau.

Buổi sáng tỉnh dậy, tia nắng rọi vào phòng.
Lục Chi Lộ ngồi xuống ghế, gọi một cốc Latte.
Trên màn hình ti vi trong phòng chờ đang thông báo bản tin buổi trưa.

Theo tin xác nhận mới nhất của công ty Hàng không TTT, sáng ngày hôm nay, chuyến bay T3297U xuất phát từ thành phố Vân tới nước T đã chệch khỏi đường bay vì sự cố đột phát, đồng thời rơi xuống khu vực gần biển Subma của nước W. HIện tại vẫn chưa có thông tin cụ thể về tình hình của những hành khách trên máy bay...

Lục Chi Lộ sững sờ cả người. Có nghĩa là, ngay từ lúc mười tuổi, Trần Tử Mặc đã muốn giết em gái mình.
Trần Tử Mặc hít vào một hơi, nụ cười mang phần tàn nhẫn:
Giây phút nó rơi xuống nước, em có biết anh nghĩ gì không? Anh cảm thấy sung sướng, như vừa trả được thù, rốt cuộc anh cũng được dạy cho tất cả mọi người một bài học nhớ đời.


Nhưng khi nó bắt đầu giãy giụa trong nước, anh đột nhiên hối hận. Xuất phát từ bản năng, anh liều mình nhảy xuống hồ, dùng hết sức lực mới kéo được nó lên bờ. Người lớn phát hiện ra bọn anh gặp chuyện, lập tức ùa tới cấp cứu. Anh nhìn Tiểu Nhiễm nhắm chặt mắt, lập tức khóc thành tiếng. Nếu nó chết thật, anh chỉ hận người phải chết là mình. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại là người xấu xa đến thế. Gần hai mươi năm trôi qua, không một lần nào anh dám hồi tưởng lại mặt trái đen tối trong mình!

Vậy nên, như một cách đền bù, anh cố gắng đối xử thật tốt với Trần Tử Nhiễm, cố gắng tạo ra một thế giới tươi đẹp cho cô ấy. Như thể chỉ khi phấn đấu vì Trần Tử Nhiễm và vì nhà họ Trần, cảm giác áy náy day dứt trong anh mới vơi đi phần nào.

Vậy nên, Lục Chi Lộ, đúng như em nói, ai cũng tồn tại mặt trái trong lòng. Nhưng mặt trái ấy của anh vượt xa sự tưởng tượng của mọi người, ngay cả chính anh cũng không thể chấp nhận được bản thân. Anh hận con người ấy của mình, vậy nên chỉ dám bước đi dưới ánh mặt trời, chỉ dám làm những chuyện chính xác tuyệt đối. Anh sợ một ngày nào đó, con quỷ dữ trong lòng lại xâm chiếm anh...

Trần Tử Mặc nhìn lên ánh trăng, dùng chân nghiền tắt tàn thuốc.
Lục Chi Lộ nghĩ lại, lúc nhỏ mỗi lần cãi nhau với Lục Chi Y, bố mẹ cô cũng thường xuyên nói một câu: Nó là em, con phải nhường em chứ.
Nhưng đều là con cái trong một gia đình, vì sao nhất định phải bắt một người nhún nhường?

Lục Chi Lộ, em có biết không, điều ấy khiến anh sụp đổ. Không biết từ lúc nào, em gái biến thành tâm điểm chú ý trong gia đình. Có rất nhiều lần, cả nhà anh ra ngoài, nhưng mọi người lại bỏ quên anh ở trung tâm thương mại. Chứng kiến tình thương yêu của bố mẹ dành cho nó, anh bỗng cảm thấy, mình là người thừa trong cái gia đình này. Tất cả là do ai mà ra? Đúng thế, là Tiểu Nhiễm, nếu không có nó, bố mẹ sẽ không bỏ quên anh. Nếu anh là đứa con duy nhất của bọn họ, anh có thể hưởng trọn tình thương yêu của bọn họ. Vậy nên, khi anh và Tiểu Nhiễm đứng ven hồ, xung quanh không một bóng người, anh đã không khống chế được bản thân, đẩy nó xuống hồ.

Trần Tử Mặc nói chuyến bay tới nước T của anh là vào năm giờ sáng ngày hôm nay.

Đầu óc Lục Chi Lộ như muốn nổ tung.

Cô lao ra khỏi phòng chờ, chạy tới quầy phục vụ gần nhất, lấy hộ chiếu của mình ra.

Cô run giọng nói:
Tôi cần một vé máy bay tới nước W!!


Thấy cô hoảng hốt lo lắng như vậy, nhân viên khai thác mặt đất đoán rằng cô có thể là người nhà của hành khách trên chuyến bay trong vụ rơi máy bay:
Cô à, mong cô hãy bình tĩnh lại. Hiện tại vẫn chưa có thông tin cụ thể về tình hình của các hành khách trên chuyến bay T3297U...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.