• 1,113

Chương 968: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (82.2)


Nhìn thấy tấm lưng bóng loáng nhẵn nhụi của cô, Trần Tử Mặc không nhịn được, định vươn tay ra ôm cô.

Nhưng vừa chạ8m vào làn da của cô...


Trần Tử Mặc, anh dám động vào em thử xem!

Cô tưởng là Lục Chi Cửu sẽ không lên kế hoạch có con sớm cơ.
Trong lúc đang thộn mặt ra, Lục Chi Cửu cũng đi từ ngoài vào, sắc mặt khá khó coi.
Lục Chi Lộ nhìn anh, sực hiểu ngay lập tức.

Đâu cần phải nghiêm túc như thế.


Anh không định lật lọng, vậy sao lại không chịu ký?

Trần Tử Mặc cắn răng, cầm bút ký tên mình vào.
Cổ họng của Trần Tử Mặc tr6ượt một cái:
Sáng nay anh đi mua rau dưa, hoa quả về rồi, lát nữa làm xong, anh với em xuống ăn nhé?

Lục Chi Lộ5 không nói gì, cô lại chôn mặt vào gối.
Trần Tử Mặc biết đêm qua mình hơi quá đáng, vậy nên cũng không dám động vào cô nữa, chỉ có thể xuống dưới nhà nấu cơm.
Kết thúc cuộc gọi, Lục Chi Lộ đặt điện thoại xuống, Trần Tử Mặc cũng ra khỏi phòng bếp.
Lục Chi Lộ vẫn bày ra vẻ mặt vô cảm.
Trần Tử Mặc không biết dỗ phụ nữ cho lắm. Anh đi ra phòng khách, cố tình đi đi lại lại trước mặt Lục Chi Lộ.
Trần Tử Mặc lúng túng rút tay về:
Anh3 không chạm vào em, anh chỉ muốn gọi em dậy thôi.

Lục Chi Lộ quay đầu lại, hung dữ lườm anh:
Trần Tử Mặc, anh c9ó còn lương tâm không hả?

Hành hạ cô đến mức này, còn có mặt mũi gọi cô dậy?!
Lục Chi Vũ và Diệp Lăng Nam liếc nhìn nhau.
Chỉ có Lục Chi Lộ là vẫn ngơ ngác:
Có vấn đề? Nghiêm trọng không?


Không nghiêm trọng.

Một tuần sau, trong biệt thự nhà họ Lục.
Lâu lâu Lục Diệu Nhung nổi hứng một lần, gọi cả gia đình về nhà ăn cơm.
Trên cơ bản tất cả mọi người đều biết chuyện của Trần Tử Mặc và Lục Chi Lộ rồi, ngoại trừ Lục Diệu Nhung.
Đám thanh niên uống trà ở phòng khách.

Chị Tiểu Vũ, Thiên Trường và Tiểu Cửu đang ở đâu?
Lục Chi Lộ hỏi.
Gần đây Thẩm Thiên Trường và Lục Chi Cửu đi du lịch ở nước ngoài, hành trình tùy hứng, không biết gần đây đang ở nước nào.
Lục Diệu Nhung nói như thật:
Làm gì có, cụ vừa mới bế thôi mà!

...
Hai cụ cháu đấu khẩu với nhau trong phòng sơ sinh của Tiểu Thảo.

Nếu anh lật lọng thì sao?


Thì phạt anh ngủ với Đại Hoàng một tháng.

Lục Chi Lộ đẩy anh ra, cầm giấy bút trên bàn, viết liến thoắng mấy dòng chữ.

Hay là... lần sau anh nghe em hết, em muốn thế nào cũng được.

Rốt cuộc Lục Chi Lộ cũng quay sang nhìn anh:
Anh chắc chưa?


Ừm.

Đến tận khi mùi thức ăn ở dưới tầng bay lên, Lục Chi Lộ mới từ từ ngồi dậy.
Cô ra mép giường, đi dép vào, đang định đứng lên thì lại lảo đảo ngã xuống giường.
Lục Chi Lộ nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn xé xác Trần Tử Mặc ra.

Để anh bón cho em.

Lục Chi Lộ không nói gì, cũng không phản kháng. Trần Tử Mặc cho cô ăn gì thì cô ăn nấy.
Bón cơm cho cô ăn xong, Trần Tử Mặc mới cầm bát lên ăn cơm.

Ờm.
Lục Chi Lộ hờ hững đáp.
Trần Tử Mặc vươn tay ra ôm cô, từ tốn nói:
Có thể là do lúc trước anh nhịn lâu quá... vậy nên không khống chế được. Anh nhận lỗi với em, em đừng giận được không?


Ờm.


Anh ký vào đây.

Trần Tử Mặc đọc tờ giấy ấy.
[Giấy cam kết]
Trần Tử Mặc bước tới:
Để anh bế em xuống ăn cơm.


Không cần!
Lục Chi Lộ đẩy anh ra.
Trần Tử Mặc lùi về sau mấy bước, sau đó lại tới gần bế cô lên.
Ăn xong, Trần Tử Mặc dọn dẹp phòng bếp.
Lục Chi Lộ đi tới xô pha trong phòng khách, lấy điện thoại gọi điện cho Lâm Hoa, thông báo với cậu ta là chiều mai mình sẽ tới phòng khám.
Trong mấy ngày mà cô tới nước Y, tất cả bệnh nhân đều phải xếp lùi về sau. Có mấy bệnh nhân đang trong tình trạng nghiêm trọng, không thể chờ thêm được nữa.
Anh làm chuyện xấu, lẽ nào còn định bắt cô gánh chịu hậu quả.
Trần Tử Mặc không nói gì nữa, cúi đầu và cơm.
Lục Chi Lộ đứng lên, tập tễnh đi về phòng.
Hai người vừa vào nhà là Lục Diệu Nhung lập tức giành bế Tiểu Thảo, hôn chụt chụt liên tục.
Chòm râu của ông cọ vào mặt Tiểu Thảo, làm cô bé cười nắc nẻ.
Bây giờ Tiểu Thảo đã lớn hơn trước một chút, không còn gầy yếu như lúc mới chào đời. Khuôn mặt cô bé bụ bẫm đáng yêu, ai nhìn thấy cũng không nhịn được muốn hôn mấy cái.

Hôm qua Thẩm Thiên Trường không đăng gì lên WeChat, chắc vẫn còn ở nước T.

Lục Chi Lộ gật đầu, vừa uống một ngụm trà thì lại thấy Thẩm Thiên Trường đi từ ngoài vào.
Lục Chi Lộ ngạc nhiên:
Thiên Trường? Các em về rồi à?


Đã đi bệnh viện khám chưa?

Lục Chi Vũ bó tay:
Tiểu Lục, em học nhiều quá nên giờ ngớ ngẩn rồi hả? Em không nghe ra là nó có rồi sao?

Lục Chi Lộ sửng sốt, thấy Thẩm Thiên Trường đặt tay lên bụng.
Lục Chi Lộ cẩn thận cất
giấy cam kết
vào túi áo, rốt cuộc cũng nở nụ cười hài lòng.
Thấy cô cười, Trần Tử Mặc cũng không khỏi bật cười. Anh lại kéo cô vào lòng mình, kề sát vào môi cô.


Cụ ngoại, cháu cũng muốn bế Tiểu Thảo!
Lục Thiển Thiển ở bên cạnh giật ống quần của Lục Diệu Nhung.
Lục Diệu Nhung bế Tiểu Thảo, quay người sang chỗ khác:
Để cụ ngoại bế đã, sau đó sẽ đến lượt cháu.


Nhưng cụ ngoại đã bế lâu lắm rồi!

Thẩm Thiên Trường tươi cười chào hỏi Lục Chi Lộ:
Chị Sáu.

Lục Chi Vũ nhíu mày lại:
Chẳng phải em nói phải đi nửa năm sao? Mới chưa đến hai tháng mà?

Vẻ mặt của Thẩm Thiên Trường trở nên ngượng ngùng:
Sức khỏe có vấn đề, không tiện đi lại nhiều.

Lúc trước Diệp Lăng Nam bị phạt roi, Lục Chi Lộ khắc sâu ấn tượng, vậy nên cô cũng sợ Trần Tử Mặc bị đánh. Cô không phải Lục Chi Cửu, không có quyền lên tiếng nhiều trước mặt Lục Diệu Nhung, cho nên cô định không dẫn Trần Tử Mặc về.
Hôm ấy, sau khi tan làm, cô và Lục Chi Y dẫn Lục Thiển Thiển về nhà họ Lục.
Không bao lâu sau, Lục Chi Vũ và Diệp Lăng Nam cũng tới.
Lục Chi Lộ cúi đầu nghịch điện thoại, chỉ vờ như không nhìn thấy anh.
Một lúc lâu sau, Trần Tử Mặc không nhịn được nữa. Anh ngồi xuống bên cạnh Lục Chi Lộ.

Lần sau anh sẽ không giống tối qua nữa.

Hai người tới phòng ăn, Trần Tử Mặc đặt Lục Chi Lộ xuống ghế, sau đó xới cơm cho cô.
Lục Chi Lộ cầm đũa. Lúc này cô mới phát hiện ra tay của mình còn hơi run run.
Trần Tử Mặc giật lấy đũa của cô.
Mất một lúc lâu cô mới đứng lên được, nhích từng bước tới phòng tắm để đánh răng rửa mặt.
Đến khi vệ sinh cá nhân xong, đi ra ngoài thì thấy Trần Tử Mặc đang đứng trong phòng.
Lục Chi Lộ lại lườm anh một cái, khuôn mặt lạnh tanh.

Hay là trả vé máy bay đi, chúng ta ở lại mấy ngày nữa rồi hãy về nước?


Em ghét nhất người khác làm xáo trộn kế hoạch của em.
Lục Chi Lộ lạnh lùng nói.
Rõ ràng chính anh đã khiến cô biến thành thế này, dựa vào đâu mà còn đòi cô thay đổi hành trình?
Kiểu gì chẳng có một số chuyện nằm ngoài kế hoạch.

Lục Chi Vũ kéo ba cô gái lên tầng, xem bản thiết kế mới nhất của mình.

Trong phòng khách chỉ còn lại Diệp Lăng Nam và Lục Chi Cửu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.