• 3,543

Chương 976: Ngoại truyện III TRẬN PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT CUỐI CÙNG (6.1)


Hồ Trạch Phi thấy sắc mặt của Tần Phong rất khó coi. Anh ta biết không phải là vì Giang Mộ Tuyết đuổi bọn họ ra ngoài, mà là vì Gian8g Mộ Tuyết tuyên bố hôn nhân giữa mình và Tần Phong chỉ còn là trên danh nghĩa ngay trước mặt mọi người.

Giờ khắc này, Hồ T3rạch Phi bỗng cảm thấy cụm từ
chỉ còn là trên danh nghĩa
ấy thật tàn nhẫn.
Nói xong câu đó, Tần Phong cất bước 6đi ra ngoài.
Hai người trở lại văn phòng, thu dọn một vài thứ rồi cùng nhau xuống dưới tầng, đi vào trong xe.
Nhưng rồi hình như Vincent đã nói thêm câu gì đó. Giang Mộ Tuyết xoay người quay trở lại, sau đó vươn tay ra ôm Vincent.
Hai người họ cứ thế ôm nhau.
Thấy Giang Mộ Tuyết đi tới, Vincent mới mở miệng:
Tuyết, chồng cũ của em sao rồi?


Đang cấp cứu.

Giây phút ấy, sự phẫn nộ và nỗi đau đớn đồng thời trào dâng trong lòng Tần Phong.
Gần như mất khống chế, anh mở cửa xe đi ra ngoài.
Tần Phong trả tiền cho tài xế, bảo ông ấy đỗ xe cách đó một đoạn, còn mình thì chờ trong xe.
Không biết chờ bao lâu, một chiếc xe con cao cấp màu xám bạc dừng lại trước cổng nhà họ Tân.
Vincent là người nước N, dáng người cao lớn. Anh ta đứng trước mặt Giang Mộ Tuyết, dễ dàng che khuất tầm mắt của Tần Phong.
Hình như hai người họ trò chuyện gì đó với nhau, thậm chí Tần Phong còn nghe thấy tiếng cười duyên của Giang Mộ Tuyết.
Gió đêm thổi vào mặt anh, khiến đáy lòng anh lạnh lẽo.
Tần Phong nhìn ánh đèn bên ngoài, không biết đã đứng đó bao lâu, đến tận khi đầu ngón tay cảm thấy bỏng rát.
Người bước xuống xe trước là Vincent, sau đó cửa bên ghế phụ mở ra, Giang Mộ Tuyết bước xuống xe.
Giang Mộ Tuyết chưa bao giờ ngồi ghế phụ của đàn ông xa lạ.
Đậu xanh, hai người này uống nhầm thuốc hết rồi sao?!
Vincent phản kích bằng một đấm, tự dưng cũng nổi hứng. Anh ta chùng chân xuống, làm động tác chuẩn bị của tán thủ, khiêu khích Tần Phong:
Vừa hay lâu lắm rồi không đánh nhau, lên tiếp đi!

Hôm nay anh ta cũng phải dạy cho tên chồng cũ vô trách nhiệm này của Giang Mộ Tuyết một bài học.
Tần Phong lau vết máu trên khóe môi đi. Anh buông tay Giang Mộ Tuyết ra, xông tới đánh nhau túi bụi với Vincent.
Tân Dịch cạn lời:
Chị Tiểu Tuyết, chị vô tình thế! Dù gì bây giờ anh Tần Phong cũng đang trong tình huống nguy cấp, vậy mà chị lại lo lắng cho người tình mới của mình.

Vừa dứt lời, cậu lập tức ăn một cú cốc đầu đau điếng của Giang Mộ Tuyết.
Trước kia Vincent từng là tuyển thủ võ tán đả, Tần Phong không phải đối thủ của anh ta.
Lúc được đưa tới bệnh viện, Tần Phong đã hôn mê rồi, còn Vincent chỉ bị thương nhẹ vài chỗ.
Trước cửa phòng mổ.

Cháu đi xem Vincent thế nào rồi.
Giang Mộ Tuyết nói với Tân Tử Hàn và Tân Dịch.
Anh không muốn làm một kẻ đứng nhìn trộm nữa.
Tần Phong bước từng bước tới trước mặt hai người.

Em không định nhúng tay vào thật hả?


Nếu không thì em tìm anh làm gì?

Nhưng anh ta chẳng thể nào an ủi được Tần Phon9g, năm năm qua vẫn luôn như thế.

Tập đoàn Giang Lăng vĩnh viễn là của cô ấy.


Tổng5 Giám đốc Tần, chúng ta về thành phố Vân luôn à?


Đợi thêm đã.


...

Giang Mộ Tuyết lên phòng cấp cứu trên tầng hai, bác sĩ đang bôi thuốc cho Vincent.
Khuôn mặt tươi cười của cô, mọi thứ của cô đều in sâu trong lòng anh. Cho dù có bị giày vò vô số lần, anh cũng không thể nào quên được.
Chờ rất lâu bọn họ mới nói xong, Giang Mộ Tuyết cũng quay người về nhà họ Tân.
Khóe môi Vincent giật giật:
Nếu anh ta chết, em có hận anh không?

Vẻ mặt của Giang Mộ Tuyết rất bình tĩnh:
Em sẽ không hận anh, nhưng người nhà của anh ta sẽ đưa anh đi bóc lịch.

Vừa dứt lời, Tần Phong cũng phải hứng lấy một cú đấm.

Vincent, anh cũng điên rồi à!

Giang Mộ Tuyết còn chưa kịp phản ứng gì thì Tần Phong đã xoay người giơ tay lên, giáng cho Vincent – người cao hơn anh nửa cái đầu một cú đấm.
Vincent không kịp đề phòng, suýt thì ngã xuống đất.
Năm năm đã thay đổi rất nhiều chuyện, hay là mối quan hệ giữa bọn họ không đơn giản?
Giang Mộ Tuyết đứng ngoài xe, Vincent đi tới trước mặt cô.
Lúc này bọn họ đã buông nhau ra. Thấy Tần Phong xuất hiện, sắc mặt của Giang Mộ Tuyết cũng trở nên lạnh lùng.

Anh tới đây làm gì?

Năm năm rồi mà vẫn không nói cho ông ấy biết người phụ nữ đó là ai. Chờ thêm nữa thì ông ấy già khọm mất!
Tân Dịch nhún vai:
Chuyện này đâu thể trách con được, tự bố tạo nghiệp mà.
Nói đến đây, cậu dừng lại một lát, nhìn Tân Tử Hàn một lượt:
Với cả mẹ con trẻ hơn bố.

Tân Tử Hàn chỉ muốn nện cho cậu một trận:
Thằng ranh này, có phải anh lại muốn ăn đòn rồi không?!


Bố cảm thấy bây giờ bố có đánh thắng được con nữa không?

Tân Dịch đứng tại chỗ, quay đầu nhìn Tân Tử Hàn:
Phụ nữ mà nhẫn tâm lên thì đều đáng sợ đến thế à?


Vẫn chưa bằng mẹ anh đâu!
Tân Tử Hàn nghiến răng nghiến lợi.
Anh mở điện thoại ra, tin hot trên kênh tài chính – kinh tế là tin tức về cuộc hôn nhân tan vỡ của Giang Mộ Tuyết và Chủ tịch chấp hành Tập đoàn Giang Lăng.
Tần Phong đi tới ban công, chậm rãi châm một điếu thuốc.
Vincent lại đứng thẳng lên, giơ tay lau vết máu trên khóe môi mình:
Anh không sao.

Giang Mộ Tuyết quay đầu lại, trừng mắt nhìn Tần Phong:
Xin lỗi Vincent ngay đi!


Vincent chỉ là bạn chị! Tần Phong bị như vậy cũng là do chính anh ta tự chuốc lấy thôi! Anh ta tự nhiên đánh người, chết cũng đáng đời!

Nói xong, Giang Mộ Tuyết đi ra ngoài.
Hồ Trạch Phi không nói gì nữa, đưa Tần Phong về khách sạn.
Trước kia cứ đến thành phố Cẩm là bọn họ lại ở tại khách sạn.

Tần Phong, anh điên rồi à!
Giang Mộ Tuyết quát lên, định tới dìu Vincent, nhưng cổ tay cô lại bị Tần Phong cầm chặt lấy.
Giang Mộ Tuyết không vung ra được, chỉ có thể lo lắng nhìn Vincent:
Vincent, anh không sao chứ?

Vincent, gọi thật là thân thiết!

Giang Mộ Tuyết, anh đã nói rồi, em đừng nghĩ tới chuyện yêu người khác. Nếu không, chuyện gì anh cũng làm được đấy!

Vincent nghẹn họng:
Anh thề là anh đã tránh những chỗ hiểm rồi, ai ngờ anh ta mong manh dễ vỡ như thế. Vừa rồi nhìn anh ta có vẻ nặng lòng với em, anh còn tưởng là anh ta đánh đấm cũng ra gì cơ. Yếu như thế, sau này bảo vệ em thế nào được.’

Bôi thuốc xong thì mau chóng về trước đi. Ngày mai anh có một cuộc họp ở Tập đoàn Giang Lăng đấy.

Nửa tiếng sau, hai người được đưa tới bệnh viện gần đó.
Cuối cùng, Tân Dịch và Tân Tử Hàn đã kéo hai người họ ra.
Tần Phong không nói năng gì, cứ thế lẳng lặng nhìn cô.
Hai người nhìn nhau mấy giây.
Anh cúi đầu nhìn mẩu thuốc lá sắp cháy hết, mới phát hiện ra mình chưa rít được hơi nào, bèn rụi tắt tàn thuốc, châm một điếu khác rồi nhanh chóng hút hết.
Sau đó, anh vào phòng lấy áo khoác, một lần nữa đi ra ngoài, tới trước cổng nhà họ Tân.
Bởi vì không biết rõ ý định của Tần Phong nên đến tận khi anh xuống xe, Hồ Trạch Phi cũng không nói tới chuyện về thành phố Vân nữa.
Tần Phong về khách sạn ngủ một giấc, tỉnh lại thì trời đã tối rồi.

...


Vincent cảm thấy mình sập bẫy của Giang Mộ Tuyết rồi. Mấy năm trước ở nước N, anh ta tình cờ quen biết với Giang Mộ Tuyết trên một buổi đấu giá. Lúc ấy anh ta nể Giang Mộ Tuyết vì những hiểu biết của cô về đồ trang sức thời cổ đại, vậy nên đã xin phương thức liên lạc. Sau này hai người họ tiếp xúc nhiều hơn, anh ta cũng biết một ít về quá khứ của Giang Mộ Tuyết.


Tuyết, nếu chồng cũ của em chết thì em có thể cân nhắc anh xem sao. Bob rất quý em.
Vincent nói nửa đùa nửa thật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.