• 1,113

Chương 994: Ngoại truyện III TRẬN PHONG HOA TUYẾT NGUYỆT CUỐI CÙNG (18.1)



Tiểu Việt.


Tần Phong gọi Giang Lệnh Việt lại.

Giang Lệnh Việt xoay người lại, nhìn anh với vẻ khó hiểu.
8

Con đi gọi Tiểu Hoa dậy, dẫn nó đi đánh răng rửa mặt rồi xuống ăn sáng.

Nói xong, Giang Lệnh Việt xoay người lên phòng của Giang Tiểu Hoa.
Tần Phong đi vào phòng ăn, ngồi xuống cạnh Giang Mộ Tuyết.
Giang Mộ Tuyết bóc vỏ trứng gà luộc:
Bố con anh thì thầm to nhỏ cái gì với nhau ở bên ngoài đấy?

Tần Phong bình tĩnh lấy một tờ giấy lau khóe môi. Anh không những không phiền muộn, ngược lại còn nở nụ cười thỏa mãn:
Ừm, bây giờ thấy chân thực rồi.


...


Mẹ, sao mẹ lại bắt nạt bố?

Giọng nói của Giang Tiểu Hoa bỗng vang lên từ phía sau.
Giang Mộ Tuyết cứng đờ người lại. Cô quay đầu lại, thấy Giang Tiểu Hoa và Giang Tiểu Việt đứng ở cửa phòng ăn. Thế nên, hai đứa này đã nhìn thấy cảnh tượng vừa nãy rồi ư...
Tìm mãi mà không thấy cái lỗ nào để chui vào, Giang Mộ Tuyết quyết không thừa nhận:
Mẹ bắt nạt bao giờ? Làm gì có!


Miệng bố bị mẹ cắn chảy máu rồi, con và Tiểu Việt đều nhìn thấy!

Giang Mộ Tuyết đỏ bừng mặt:
Tại bố con mắc sai lầm thôi!

Vừa nói, cô vừa hung dữ lườm ai kia.
Trước khi vào phòng bếp, anh còn liếc nhìn Giang Lệnh Việt một cái.
Giang Lệnh Việt nhếch môi cười đắc ý, ai bảo vừa rồi Tần Phong uy hiếp cậu.
Tần Phong vào phòng bếp, lấy những nguyên liệu như bột đậu, bột mì, trứng ở trong tủ lạnh ra, làm bánh nhân trứng mà Giang Tiểu Hoa thích ăn.
Tần Phong cúi đầu nhìn quả trứng, nỗi lòng hơi dao động.
Thấy anh ngẩn ngơ, Giang Mộ Tuyết không nhịn được nói:
Anh ngây ra đó làm gì? Ăn đi mau lên, chẳng lẽ trong trứng gà có độc à?

Tần Phong lắc đầu, nghẹn ngào nói:
Anh không nỡ ăn.

Tần Phong mỉm cười:
Dạy con từ thuở còn thơ mà, đợi lớn rồi là không quản được nữa đâu.


Nhưng Tiểu Việt có biết lo cho Tiểu Hoa không?


Ít nhất khoảng thời gian qua biểu hiện của thằng bé không tệ.

Hai bố con nhìn nhau một lúc lâu.
Cuối cùng, Giang Lệnh Việt đầu hàn6g, ai bảo cậu có chuyện cần nhờ vả người ta! Sau này cậu còn phải trông cậy bố mình
giải quyết
người lớn trong nhà Lục Ương5 Ương nữa.

Con biết rồi.


...

Mới sáng sớm mà Giang Mộ Tuyết đã thấy thật là nóng.
Cô lẳng lặng cho quả trứng gà đã bóc vỏ xong vào bát anh, sau đó lại thản nhiên cầm quả khác lên bóc.

Hử?


Bởi vì đây là trứng em bóc cho anh.


...

Bờ môi nhói đau, Tần Phong chỉ có thể buông cô ra.
Giang Mộ Tuyết thở hổn hển, nhìn tơ máu rịn ra từ khóe môi anh.
Đồ chết tiệt, dám thừa cơ hôn cô, đáng đời!

Bố đang ra lệnh cho con sao?
Giang Lệ3nh Việt hỏi.

Đúng thế.
Vẻ mặt của Tần Phong rất nghiêm túc.
Khóe môi Giang Lệnh Việt giật giật, đến giờ còn9 chưa có ai ra lệnh cho cậu như thế đâu.
Tần Phong múc một bát cháo cho mình:
Anh bảo Tiểu Việt đi gọi Tiểu Hoa dậy, sau đó dẫn con bé xuống ăn sáng.

Giang Mộ Tuyết ngước mắt nhìn anh:
Nó nghe lời anh đấy nhỉ.

Từ nhỏ Giang Lệnh Việt đã có chủ kiến, Giang Mộ Tuyết không thể ép cậu làm những chuyện mà cậu không muốn làm được.

Nhưng mẹ nói mắc sai lầm thì xin lỗi là được, sao mẹ lại cắn bố?
Giang Tiểu Hoa nhìn Giang Mộ Tuyết với vẻ khó hiểu, cô bé còn quá nhỏ nên không thể lý giải được.
Giang Mộ Tuyết nghẹn họng.
Những câu hỏi của Giang Tiểu Hoa như một vòng tuần hoàn vô hạn, làm đầu óc cô chết máy.
Giang Lệnh Việt thực sự cạn lời với hai mẹ con, chỉ có thể chuyển chủ đề:
Tiểu Hoa, hôm nay có bánh nhân trứng mà chị thích ăn.

Quả nhiên, Giang Tiểu Hoa chuyển dời sự chú ý, chạy tới cạnh bàn ăn:
Bố ơi, bánh nhân trứng, bánh nhân trứng!

Tần Phong đành phải đứng lên:
Bố đi làm cho con đây!

Mấy ngày qua Tần Phong vẫn luôn báo cáo tình hình của hai đứa trẻ cho Giang Mộ Tuyết, từ việc ăn gì cho đến việc đi chơi ở đâu, gần như không bỏ sót điều gì.

Sao em cảm thấy anh đang kiếm cớ cho sự lười biếng của mình vậy nhỉ?
Giang Mộ Tuyết nghi ngờ ra mặt.

Ừm, sau này Tiểu Việt lo cho Tiểu Hoa, còn anh sẽ lo cho em.


Giờ đã đủ chân thật chưa?

Cô đang định rút tay về thì lại bị Tần Phong cầm lấy, sau đó cả người mất khống chế, ngả rạp về phía anh.
Cánh môi đụng vào thứ gì đó ấm áp, Giang Mộ Tuyết đơ mất hai giây, sau đó há miệng cắn một cái.

Tiểu Tuyết, anh không nằm mơ đó chứ?

Giang Mộ Tuyết đặt trứng xuống, giơ tay véo một cái vào cánh tay anh. Tần Phong đau đến nhíu chặt lông mày lại.
Thực ra cô đang trả thù vì tối qua anh dám véo mình.
Anh vừa đánh trứng xong, đang cho nước vào bột mì thì Giang Mộ Tuyết cũng vào phòng bếp.

Nhìn dáng vẻ nhào mì thành thạo của Tần Phong, cô thực sự không dám tin.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.