• 893

Chương 378: Quan hệ lạnh nhạt


Từ sau buổi sáng Cố Thần Trạch tới nhà Bạch Nhược Y, nhắc tới việc trả Bạch thị lại cho Bạch Kiến thì Bạch Nhược Y sảng khoái ti8ến hành thủ tục chuyển giao công ty với Cố Thần Trạch. Cô chuyển khoản cho Cố Thần Trạch, những khoản tiền so với ba mươi tỷ mà3 nói thật sự là không đáng để được nhắc tới.

Bạch Nhược Y vẫn cảm thấy Cố Thần Trạch này thật là quá tuyệt vời. Anh ta 9lại có thể trả công ty lại cho cô với giá gốc, trong lòng cô rất biết ơn Cố Thần Trạch.
Bạch Nhược Y lấy điện thoại di động ra nhìn thử, phía trên hiển thị có một vài tin nhắn của ngân hàng và tin tức, nhưng không có cuộc gọi và tin nhắn từ Thẩm Đình Thâm. Cô cũng từng nghĩ có nên chủ động gọi điện cho Thẩm Đình Thâm hay không, nhưng lại cảm thấy nói không chừng Thẩm Đình Thâm vì chuyện của Thẩm Thanh Du, vốn không muốn gặp mình, cũng không muốn nghe thấy giọng nói của mình. Vì vậy, Bạch Nhược Y tựa như đà điểu, khiến mình cảm thấy thật ra do Thẩm Đình Thâm bề bộn nhiều việc, mới không có thời gian liên lạc với mình.
Tình cảm của họ vẫn không hề thay đổi.

Được, vậy con gái đi về trước đây.
Bạch Nhược Y cười tủm tỉm nhìn Bạch Kiến, không khó nhìn ra lúc này Bạch Kiến thật sự rất vui vẻ. Đó là nét mặt vui vẻ nhất của Bạch Kiến mà Bạch Nhược Y thấy được trong những năm qua. Chỉ cần Bạch Kiến vui vẻ, cô cũng sẽ vui vẻ. Chỉ là trong nháy mắt khi rời khỏi công ty vào gara, cô bỗng thấy cô đơn. Màn hình điện tử giữa gara hiện lên thời gian và ngày tháng. Mấy ngày nay bận rộn chuyện chuyển giao công ty, Bạch Nhược Y không còn nhớ về Thẩm Đình Thâm.
Nhưng đảo mắt, đã bốn ngày trôi qua.
Bạch Kiến cũng bận rộn theo, có6 một nửa nhân viên kỳ cựu trong công ty vốn dĩ là người của Bạch thị, nghe nói ông chủ trước kia muốn trở về, không ít nhân viê5n rất vui. Hơn phân nửa Hội đồng quản trị cũng đồng ý đi theo Bạch Kiển, cũng có một số là cổ phần của nhà họ Cố, cùng nhau rút cổ phần. Những cổ phần đó cũng được Bạch Nhược Y mua.
Vậy bảng hiệu của công ty chúng ta cũng phải đổi lại.
Bạch Nhược Y thật sự rất mệt, ngã lên ghế sofa phòng làm việc của Tổng giám đốc, nhìn phòng làm việc của Tổng giám đốc bằng vẻ mặt không biết chán. Căn phòng này, lúc nhỏ Bạch Nhược Y thường xuyên đến nơi này làm bài tập. Nhưng sau khi bị Cố thị mua, Bạch Nhược Y cũng rất ít tới nơi này. Dù Bạch Nhược Y cũng là Phó tổng, nhưng Tổng giám đốc trên danh nghĩa vẫn là Cổ Vưu, mọi chuyện đều là Cố Thần Trạch ra quyết định.
Thật ra phòng làm việc Tổng giám đốc vẫn luôn để trống, dĩ nhiên Bạch Nhược Y cũng không có cơ hội tới nơi này. Mà đối với Bạch Kiển lại ngồi vào vị trí Tổng giám đốc một lần nữa mà nói, tâm trạng này rất khó để hình dung. Cảm thấy tựa như trong chuyện ngụ ngôn
Chiếc rìu vàng
, ông vứt bỏ Bạch thị, sau đó xuất hiện thần sống trả cho ông một cái công ty tốt hơn.
Xem ra mình vẫn không hiểu rõ Bạch Kiến trong lòng Bạch Nhược Y hơi cảm thấy áy náy,
Không phải vậy, con nên cảm ơn ba mới đúng, nếu như không có ba, cũng sẽ không có con hôm nay.

Bạch Kiến cười khiến nếp nhăn trên mặt lại sâu thêm, sự cưng chiều đong đầy trong mắt,
Được rồi, con đi về nghỉ ngơi trước đi, còn lại một vài chuyện cải cách công ty, tự ba làm đề án cho. Dù sao ba cũng đã rất lâu không đi làm, ba muốn làm quen với công việc bận rộn của một Tổng giám đốc trước.

Trên đường phố lung linh rực rỡ này, một chiếc ô tô đen nhánh và sáng bóng đang chạy giữa lộ, giống như một con báo đen.
Người ngồi vị trí tài xế trong xe là Lý Lâm. Anh ta nhìn thử kính chiếu hậu bên trong xe, thấy Thẩm Đình Thâm ngồi ở chỗ ngồi phía sau đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Vẻ mặt anh lạnh lùng và lúc nào cũng có một tầng ưu sầu mơ hồ vây quanh.
Thẩm Đình Thâm đã ngủ chưa?
Ông đưa hai tay ra, tỉ mỉ vuốt ve mỗi một nơi trên bàn làm việc, mỗi nơi ngón tay chạm vào đều lạnh như băng. Nhưng lại làm cho trái tim của ông cảm thấy được lấp đầy.
Nhược Y à.
Trong giọng nói của Bạch Kiến cũng hàm chứa kích động, mấy ngày qua, Bạch Kiến vẫn sợ mình sáng sớm tỉnh lại, phát hiện mọi thứ đều chỉ là nằm mơ.

Sao thế?
Bạch Nhược Y híp mắt, nhìn Bạch Kiến,
Có phải ba cảm thấy phải thay đổi bảng hiệu mới cho Bạch thị mới tốt hay không?

Không phải, ba muốn nói cảm ơn con.
Bạch Kiến dịu dàng nhìn Bạch Nhược Y,
Thật sự rất cảm ơn con đã xuất hiện trong cuộc đời của ba, để cuộc đời ba trở nên muôn màu muôn vẻ như vậy.
Lúc Bạch Nhược Y nghe thấy đề nghị của Cố Thần Trạch thì trong lòng còn đang suy nghĩ Bạch Kiển có thể không bao giờ... muốn trở lại công ty nữa. Cô không ngờ đến tình cảm Bạch Kiến dành cho công ty vẫn sâu đậm như vậy, chỉ là ông luôn không nói, làm cho Bạch Nhược Y tưởng rằng Bạch Kiển không muốn công ty nữa.
Cô và Thẩm Đình Thâm vẫn đang bên nhau, Thẩm Đình Thâm vẫn yêu cô, chẳng qua là bây giờ tất cả mọi người đều bận rộn mà thôi. Ừ, chính là như vậy.
Đôi môi anh đào của Bạch Nhược Y khẽ nhếch, cô ép mình nặn ra một khuôn mặt tươi cười, làm cho mình thoạt nhìn như không cô đơn như vậy. Nhưng hốc mắt vẫn nóng lên, vừa nghĩ tới Thẩm Đình Thâm, trong lòng cô vô cùng khó chịu. Ban đêm. Ban đêm ở thành phố H, có thể là thời điểm bắt đầu của rất nhiều người.
Lý Lâm không dám hỏi Thẩm Đình Thâm như thế, mấy ngày nay đều là Thẩm Đình Thâm tự mình lái xe về nhà.

Chỉ có hôm nay, Thẩm Đình Thâm thật sự bận rộn chuyện của công ty, quá mệt mỏi cho nên mới phiên Lý Lâm, để Lý Lâm đưa anh về nhà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.