Chương 379: Nghi thức bàn giao công ty
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1145 chữ
- 2022-02-06 09:51:24
Giữa tòa nhà cao mười mấy tầng nằm trên đường Đông thành phố H treo mấy chữ
doanh nghiệp Bạch thị
.
Bạch Nhược Y đứng ở cử8a công ty, nhìn mấy chữ phía trên, thầm cảm khái. Đột nhiên, một đôi tay trắng nõn ôm lấy eo Bạch Nhược Y từ phía sau khiến lòng c3ô hoảng loạn, cô lập tức quay đầu nhìn.
Ừm.
Bạch Nhược Y cũng cười, ngồi xuống bên cạnh Chu Du,
Sau này đi làm thì phải bận rộn rồi, nghĩ thôi đã cảm thấy đau đầu.
Chu Dụ dùng khuỷu tay huých tay Bạch Nhược Y, cười nói,
Vậy cô rảnh rỗi ở nhà quá lâu như thế rồi, e là đã sớm muốn đi làm để bận rộn đúng không? Vả lại, về sau công ty này chính là của nhà cô, đi làm không phải sẽ càng hăng hái hơn sao?
Bạch Nhược Y cúi đầu cười, ít nhất Bạch Kiến rất vui khi lại quay trở về công ty,
Cũng phải.
Ba anh ấy cũng đến à?
Bạch Nhược Y bĩu môi, không muốn gặp phải cố Vưu cho lắm.
Đương nhiên rồi, không phải nói công ty này trước đây có Cố Vưu là Chủ tịch hữu danh vô thực sao?
Chu Du bước vào văn phòng Tổng giám đốc trước, sau đó ngồi trên sofa, cười dịu dàng nhìn Bạch Nhược Y,
Vậy sau này văn phòng này chính là của cô rồi đúng không?
MC dẫn dắt chủ đề nhìn mọi người rồi nói,
Được rồi, bây giờ mọi người đã đủ hết, vậy thì để tôi chúc mừng sự trở lại một lần nữa của Bạch thị.
MC vừa dứt lời, các công nhân viên và người qua đường vây xung quanh đều vỗ tay rào rào.
Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng làm việc.
Vào đi.
Bạch Nhược Y nói vọng ra ngoài cửa. Cửa bị người ta đẩy ra, Tiểu Lục thò nửa đầu vào, cười hì hì nói,
Được rồi, bây giờ các vị đồng sự đều đã tới đủ, họ đều đang đợi cắt băng khánh thành ở cửa công ty, chủ tịch bảo tôi gọi cô qua đó.
Bạch Nhược Y kinh ngạc
hả
một tiếng,
Nhanh vậy đã tới đủ rồi à? Không phải nói đến mười giờ bắt đầu sao?
Chỉ thấy khuôn mặt tươi cười như hoa của Chu Du đang gác lên vai mình,
Sao thế? B9ị tôi dọa rồi à?
Sao cô đi đường chẳng có tiếng động gì thế?
Bạch Nhược Y khẽ thở phào một hơi, thầy Chu Du đến thì cũn6g rất vui. Hôm nay là nghi thức bàn giao công ty Bạch thị, dù Chu Du lấy thân phận bạn gái của Tổng giám đốc công ty cũ hay là thâ5n phận bạn thân của Bạch Nhược Y thì cô ấy đều nhất thiết phải có mặt. Chu Dụ buông vòng tay đang ôm Bạch Nhược Y, nheo mắt ngẩng đầu nhìn mấy chữ bên trên công ty,
Hình như tôi nhớ trước đây ở thành phố H có một Bạch thị, nhiều năm trôi qua, Bạch thị lại trở về rồi, chúc mừng cô nhé, Bạch Nhược Y.
Nhưng mà nếu người đã đến đủ hết thì cứ làm trước luôn thôi.
Tiểu Lục nghiêng đầu nhìn Bạch Nhược Y,
Làm xong sớm chút không tốt sao?
Không phải tôi có ý này, vậy được rồi, tôi qua đó.
Bạch Nhược Y xua tay với Tiểu Lục, sau đó lấy gương ra bôi thêm kem nền lên mặt.
Được rồi, đừng bôi nữa, hôm nay cô đã đẹp lắm rồi.
Chu Dụ cười ôm cổ Bạch Nhược Y, dán vào mặt cô, thuận thể soi gương, nhìn xem lớp trang điểm trên mặt mình thế nào. Sau đó, hai người đi đến của công ty. Họ còn chưa đi qua thì đã nghe thấy tiếng nói chuyện rất to ở bên ngoài, nghe có vẻ đã có rất nhiều người vây lại rồi. Đợi khi Bạch Nhược Y đi đến, cô mới biết hóa ra công ty có nhiều đồng sự cùng với nhân viên như thế, cửa công ty lúc này giống như quảng trường vậy. Ngước mắt nhìn toàn là người. Chu Dụ vỗ tay áo Bạch Nhược Y, tỏ ý mình đến bên đó trước.
Bạch Nhược Y gật đầu, bởi vì người ở đây quá nhiều, cho nên cũng rất ồn ào. Thế nên Bạch Nhược Y chỉ đành làm khẩu hình miệng với Chu Du,
Vậy lát nữa tôi lại tìm cô.
Ok.
Chu Du hét lớn trả lời cô một câu, nhưng lại mau chóng bị dòng người cuốn đi, không trông thấy bóng dáng cô ấy nữa. Đúng lúc này, một bàn tay đột ngột kéo Bạch Nhược Y,
Đang đợi em cùng cắt băng đấy, em còn đứng đây làm gì?
Bạch Nhược Y nhìn kỹ mới phát hiện người kéo mình không ai khác mà chính là Cố Thần Trạch. Sau đó Cố Thần Trạch kéo cô đến giữa cửa. Một tấm vải đỏ dài được kéo sang, bên trên buộc bảy tám nút, sau đó giữa mỗi nút đều có một người đứng. Bạch Kiến và Cổ Vưu đều đã kéo, khuôn mặt họ tươi tắn rạng ngời, họ đang đối diện với các nhà báo có danh có thể nhất thành phố H. Cố Thần Trạch bảo Bạch Nhược Y đứng bên cạnh Bạch Kiến, còn mình thì cũng đến bên cạnh Cổ Vưu.
Được rồi, mình đừng đứng ngoài công ty nữa, đợi lát nữa công nhân viên phải đến trang trí cửa công ty, mình vào trong ngồi trước đã.
Bạch Nhược Y kéo tay Chu Du, hai cô gái tuyệt mỹ cứ vừa cười vừa trò chuyện đi vào công ty.
Sao cố không đến cùng Cố Thần Trạch?
Bạch Nhược Y cầm di động lên nhìn thời gian trên đó, còn một tiếng nữa là bắt đầu nghi thức. Theo lý mà nói, Cố Thần Trạch nên đến lâu rồi. Chu Dụ giơ tay gầy những sợi tóc lòa xòa trước trán, cô ta vốn không hẹn trước sẽ cùng Cố Thần Trạch đến,
Anh ấy nói có lẽ hôm nay phải đến với ba anh ấy, cho nên bọn tôi không đi cùng nhau.
Còn mấy người Bạch Nhược Y cầm kéo, ngón tay cùng cử động, sợi dây đỏ bị cắt đứt. Các nút đỏ rơi xuống đất. Sau đó Bạch Nhược Y liền trông thấy pháo hoa trắng bạc nổ liên tiếp bên cạnh, cho dù đang là ban ngày nhưng cũng vẫn có cảm giác chấn động hồn người.
Bên tai ngập tiếng pháo hoa nổ, tiếng kêu kinh ngạc của các công nhân viên cùng với tiếng rất nhiều người không ngừng chúc mừng Bạch Kiển.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.