• 643

Chương 138: Xuân đi xuân lại về (4)


Nét chữ trên từng lá thư mang theo bóng dáng mơ hồ.

Ngồi trên xe, qua cửa sổ xe, nhìn những cô gái trên đường đi bộ, trên 8làn xe đạp, hay đang đợi xe buýt ở bến xe, thi thoảng Utah Tụng Hương sẽ nghĩ, cô nhóc anh dẫn về liệu có giống họ, xuất hiện ở n3ơi nào đó cũng với dáng vẻ ấy. Ở quầy tính tiền trong cửa hàng tiện lợi hay ngồi im lìm trên băng ghế công viên nghe nhạc? Liệu c9ô đã làm quen được bạn bè mới chưa? Danh bạ trong điện thoại đã có trên mười người chưa? Tóc dài hay vẫn còn ngắn? Đi giày thể th6ao hay giày nữ tính? Đã thử gài kẹp tóc xinh xắn lên tóc chưa? Đã khiến cậu nhóc nào chú ý chưa?

Cô bé anh dẫn về liệu có5 tìm được niềm vui, khắc phục được nỗi bất an trong cuộc sống?
Ngày thứ hai của tuổi hai mươi tám, Tô Thâm Tuyết đứng ở nơi ánh sáng rực rỡ, nói với bản thân mình trong gương:
Xin chào Tô Thâm Tuyết.

Khuôn mặt trong gương vẫn như lúc hai mươi bảy tuổi, không có gì thay đổi.
Trung tuần tháng Tư.
Giờ khắc này, Utah Tụng Hương đã chạm đến cảm xúc
mê đắm.

Cô là của anh.
Giờ khắc này, cô chỉ có thể là của anh.
Người bạn tri kỷ này khiến cô phải cầm bút viết cho cô giáo lá thư thứ sáu sau mấy tháng.

Thưa cô:
Học sinh đã tìm thấy một tình bạn rồi, em cũng không rõ mình có nó từ bao giờ.
Ánh mặt trời rực rỡ, Cung điện Jose tiếp đón một vị khách đặc biệt mà lại rất đỗi bình thường.
Đặc biệt thế nào, mà bình thường ra sao?
Đối với Cung điện Jose, đó chỉ là một vị khách thông qua hoạt động
Hòm thư của Nữ hoàng
được đài thọ bay từ bang Mississippi đến Goran. Đối với Tô Thâm Tuyết, chàng trai đến từ bang Mississippi là vị khách tri kỷ của cô trong suốt hai mươi tám năm qua.
Bây giờ lúc ngủ, cô bé anh dẫn về… liệu có cần ép sát vào tường nữa không?
Utah Tụng Hương không cắt nghĩa được những tin tức ngẫu nhiên về Tang Nhu có ý nghĩa gì?
Tò mò hay trắc ẩn?
Hơn nữa, lòng anh thoáng bất an vì ba mươi phần trăm còn giấu giếm đó.
Utah Tụng Hương nhìn cô gái trước mắt.
Cô gái này luôn nhìn anh bằng đôi mắt lấp lánh. Không biết từ bao giờ, cô đã làm anh tự nguyện gọi cô là
Thâm Tuyết, Thâm Tuyết yêu dấu.
Cô gái này còn có cơ thể làm anh phát điên.
Cô gái này là kẻ đầu sỏ làm anh phải tắm nước lạnh mấy lần trong bao đêm đi nước ngoài lần này. Trên đường trở về Goran, anh đã mơ tới dáng vẻ của cô, là dáng vẻ không mảnh vải che thân của cô. Trong mơ, anh không biết phải làm thế nào. Tô Thâm Tuyết đã trở thành như vậy từ khi nào? Rốt cuộc là từ bao giờ? Con gái lớn nhà họ Tô cứng nhắc như vậy lại mang dáng vẻ thế này. Anh đã từng thấy không ít người đẹp trần trụi, nhưng dường như chỉ có Tô Thâm Tuyết, chỉ có Tô Thâm Tuyết… làm anh chạm đến ngưỡng của từ
mê đắm.

Mê đắm, đúng vậy. Trong mơ, anh cảm thấy mình si mê cô, từ cơ thể đến khuôn mặt cô.
Mang theo nghi ngờ, anh chậm rãi nhấc lớp lụa Monaco đang phủ trên người cô. Chỉ liếc nhìn đã làm anh thầm rủa một tiếng. Cô giật thót, miệng hét lên. Anh cúi đầu chặn cái miệng ồn ào không ngớt của cô, hệt như trong giấc mơ.
Từ mái tóc dày đến đầu ngón chân mảnh mai trắng ngần, từ ánh mắt đến từng câu nói của cô, từ Thâm trong sâu thẳm đến Tuyết trong tuyết trắng, mỗi một cảm xúc, mỗi lần tức giận, mỗi một giọt lệ tuôn rơi, hết thảy đều là của anh, anh muốn tất cả mọi thứ.
Cô chỉ có thể trở thành của anh.
Có lẽ đây chính là mê đắm.
Đúng vậy, phát điên.
Chắc chắn không ai biết, dưới khuôn mặt ngây thơ ấy cất giấu đường cong làm máu người ta sôi sục. Utah Tụng Hương có khoe khoang số đo ba vòng người phụ nữ của mình tại các buổi tiệc như George không, câu trả lời sẽ là:
Không, không bao giờ.
Một khi nhắc đến số đo ba vòng của phụ nữ, tâm tư cánh đàn ông cơ bản đều như nhau. Anh sẽ không chấp nhận việc người đàn ông khác có suy nghĩ bình phẩm dáng người Tô Thâm Tuyết.
Nhìn cô gái trước mắt…
Cậu ấy là Lục Kiêu Dương, là một họa sĩ vẽ chân dung. Cô giáo ơi, cô còn nhớ những chuyện em viết trong cuốn sổ hồi bé không? Muốn quen một họa sĩ vẽ tranh khỏa thân, làm người mẫu miễn phí cho anh ta.
Em không thể làm người mẫu cho cậu ấy, nhưng em thật sự kết bạn với một họa sĩ vẽ tranh khỏa thân rồi.
Thưa cô, em rất thích thú được nói chuyện với cậu ấy, về những chuyện hết sức vụn vặt.
Cũng như lời anh nói với Tô Thâm Tuyết, anh quá bận, không dư thừa sức lực và thời gian.
Utah Tụng Hương nghĩ, có lẽ, anh nên dừng việc mở hộp hồ sơ trong phòng tài liệu ấy.
Utah Tụng Hương ghét mọi nhân tố không xác định.
Ngày sinh nhật hai mươi tám tuổi, Tô Thâm Tuyết không thừa thời gian ngắm nghía mình trong gương để xem sự thay đổi khi tăng thêm một tuổi.
Ngày hôm nay, Tô Thâm Tuyết có quá nhiều việc cần hoàn thành.
Từ khoảnh khắc trở thành Nữ hoàng, sinh nhật của cô không thuộc về cô nữa.
Họ nói, để biểu đạt lòng tôn kính dành cho Đại Giáo chủ, lúc đi nghe giảng Nữ hoàng đã đội mũ che mặt. Nhưng họ không biết rằng, mũ che mặt chỉ tiện cho em ngủ gật mà thôi. Em làm rơi bút kí tên mấy lần, chỉ để Christie phải chạy đi chạy nhiều lần. Em thả một con dế mèn vào túi áo khoác của một quý bà. Quả nhiên, chỉ lát sau đã làm quý bà ấy sợ đến nối phải cởi áo khoác ra. Lúc này, mọi người đều nhìn thấy thắt lưng da cá sấu đắt đỏ của bà ta. Quý bà đó từng đến thăm Cung điện Jose với tư cách
Hội trưởng Hiệp hội Bảo vệ động vật
đấy.

Em thích thảo luận những chuyện này với cậu bạn họa sĩ tranh khỏa thân ấy.

Đúng rồi, thưa cô.

Người nào đó vẫn chưa biết em đã có bạn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.