Chương 104: VÕ GIẢ CẢNH GIỚI TỊCH HUYỆT (HẠ)
-
Thư Viện Thiên Đạo
- Hoành Tảo Thiên Nhai
- 1799 chữ
- 2022-02-04 04:40:01
Bắt đầu thôi!
Xác định được huyệt đạo rồi, phần việc còn lại đã rất đơn giản. Phương pháp khai thông hầu như đều không khác nhau là8 mấy, Trương Huyền chẳng hề do dự, khống chế chân khí trong cơ thể, từ từ đâm vào vị trí của huyệt Tâm Khiếu.
Cháu đã như vậy thì ông nội có thể tốt được đến đâu!
Tuyệt đối là rắn rết như nhau cả thôi, không đáng nhắc đến!
Ầm ầm!
Chẳng m3ấy chốc, một tiếng nổ mạnh vang lên, thân thể hắn tự động lắc lư theo.
Sau này nếu không tìm được công pháp, hoàn toàn có thể thí nghiệm dần từng cách một. Nếu tu luyện có đến vạn nẻo đường, cứ việc loại bỏ hết những con đường sai lầm, thể nào rồi cũng tìm được con đường chính xác…
Trương Huyền phấn khích đến mức đôi mắt bừng sáng.
Nghe tiểu thư kể lại bệnh trạng của mình, và những dày vò đau khổ mà cô ấy đã phải gánh chịu bao nhiêu năm qua, mặt Diêu Hàn lập tức tái mét.
Ông ấy có vai vế ngang với cha của Triệu Nhã, từ lâu cũng đã xem cô bé như con gái ruột của mình. Nghĩ đến chuyện, nếu thầy Trương không phát hiện ra vấn đề, e là tiểu thư vẫn còn đang chìm đắm trong vũng bùn của đau khổ, khó có thể thoát ra nổi, vậy mà ông là trưởng bối mà lại chẳng hay biết gì cả. Cảm giác tự trách và buồn bã trong lòng ông lúc này thế nào, không cần nghĩ cũng biết.
Chú Diêu, bây giờ chú cũng đã biết chuyện của thầy Trương rồi, cháu mong rằng từ giờ về sau, chú phải tôn trọng thầy ấy đấy!
Giải thích xong, Triệu Nhã dặn dò rất nghiêm túc.
Tiểu thư yên tâm! Chú Diêu của cô đâu phải hạng người hồ đồ. Nếu ta đã biết được những chuyện này rồi, tất nhiên sẽ biết mình nên làm thế nào!
Diêu Hàn gật đầu, vẻ mặt thâm trầm, ánh mắt toát lên vẻ uy nghiêm và tự tin của một đại quản gia,
Có điều, hai cái tên Thượng Thần và Thượng Bân kia đã hại ta hiểu lầm thầy Trương, còn làm bại hoại danh dự của thầy ấy. Ta nhất định phải bàn bạc lại với thành chủ, để dạy cho chúng một bài học!
.
…
Trong chỗ ở của Triệu Nhã, Diêu Hàn đang ngồi ở một bên.
Triệu Nhã lại kể cho Diêu Hàn nghe về chuyện Khảo Vấn Học Tâm.
Cái gì? Ý tiểu thư là… trưởng lão Thượng Thần cố ý hãm hại, nên thầy ấy mới bị tai tiếng đến thế? Thầy Trương vì muốn bảo vệ danh dự của học viện, nên đã không vạch trần sự thật, và thực lực của thầy ấy thực ra đã ở cảnh giới Tịch Huyệt viên mãn?
Nghe tiểu thư giới thiệu xong, ông ta cảm thấy thầy giáo Trương Huyền này tuyệt đối là một nhân vật hiếm có trên đời. Nếu lợi hại như thế thì đúng ra danh tiếng đã vang dội từ lâu rồi mới đúng. Tại sao kết quả điều tra lại cho thấy, ông thầy này không những không vượt qua nổi khảo hạch chất lượng giáo viên, mà còn dạy học trò bị tẩu hỏa nhập ma?
Hôm nay, bên Phòng Đào tạo vì chuyện của Lưu Dương, đã cho tiến hành Khảo Vấn Học Tâm…
Ục ục ục!
Huyệt đạo đã khai thông, linh khí lập tức trào vào trong ấy, khiến sức mạnh của hắn tăng thêm một đỉnh.
Thể chất thuần âm lại tu luyện công pháp thuần âm, âm tính chất chồng, nếu ý chí của cô không kiên định, e là đã kiềm chế hết nổi từ lâu.
Thể chất thuần âm? Tiểu thư có thể chất thuần âm mà chúng ta lại chẳng biết gì cả! Còn bảo cô luyện Bạch Ngọc Công…
Cảnh giới Tịch Huyệt, đã đột 6phá thành công!
Lúc này nếu nhắm mắt lại, hắn có thể cảm nhận được một huyệt đạo trong cơ thể đang phát sáng lấp lánh, hệt như ngôi 5sao sáng giữa trời đêm.
Tiểu thư, cô hãy nói cho ta nghe về thầy Trương này đi, cả vấn đề mà cô gặp phải, và mớ dược liệu này là sao nữa?
Vốn có thành kiến sâu sắc với Trương Huyền, nhưng hôm nay, Diêu Hàn đã tận mắt chứng kiến đối phương vì học trò mà chẳng ngại dấn thân vào hiểm cảnh. Rồi lại còn vô tư tặng dược liệu đáng giá cả 10 vạn kim tệ mà chẳng nhíu mày lấy một cái.
Trương Huyền do tu luyện Thiên Đạo Thần Công nên có được chân khí thuần khiết không chút tạp chất, hệt như nước lọc tinh khiết. Cũng vì vậy, dù đường ống chỉ bé bằng đầu lỗ kim cũng dễ dàng chui qua được, từ đó khai thông huyệt đạo thành công!
Tiếp tục thí nghiệm huyệt đạo thứ hai!
Một chủ nhiệm Phòng Đào tạo, vậy mà lại đê tiện như thế!
Mà thầy Trương… phẩm chất lại cao thượng đến vậy!
Trương Huyền bất chợt cảm thấy toàn bộ trí óc của mình đều có9 bước nhảy vọt về chất.
Bất luận là tốc độ phản ứng hay tinh thần đều được đề cao nhanh chóng.
Trưởng lão Thượng Thần thì ta chưa từng gặp, nhưng cháu của lão ta là Thượng Bân thì ích kỉ nhỏ mọn, tính cách tàn độc. Ông nội gã chắc cũng chẳng tốt đẹp gì…
Nếu là người khác, nghe chuyện một chủ nhiệm Phòng Đào tạo lại bỉ ổi như thế, chắc chắn sẽ hơi nghi ngờ, nhưng Diêu Hàn thì lại không hề vậy.
Đúng! Hạng người đáng ghét như thế, nhất định phải bị trừng phạt!
Triệu Nhã gật đầu.
Cô ấy không giống Vương Dĩnh.
Có kinh nghiệm thành công rồi, Trương Huyền tiếp tục tìm huyệt đạo thứ hai. Chẳng bao lâu sau, huyệt đạo thứ hai đã được khai thông rất suôn sẻ.
Chỉ cần tìm đúng huyệt đạo, vậy đột phá đã là chuyện cực kỳ đơn giản, giống như nước chảy thuyền trôi vậy.
Lúc ở Công Hội Luyện Đan Sư, ông chỉ nghe tiểu thư có nói rằng cô ấy có thể chất đặc thù, nhưng ông cũng chưa hỏi kĩ ngay. Có nằm mơ ông ta cũng không ngờ tới được lại là loại thể chất này. Hơn nữa, nếu tu luyện công pháp thuần âm thì lại mang đến hậu quả lớn như vậy.
Nếu thầy Trương giỏi như vậy, sao danh tiếng lại…
Xem ra, đích xác là chính ông đã hiểu lầm người ta rồi!
Hơn nữa, không chỉ mình ông hiểu lầm, mà tất cả mọi người đều lầm to rồi!
Trước đó chỉ là một ý tưởng lóe lên trong đầu, không ngờ lại thành công thật.
Đương nhiên, cũng chỉ có cảnh giới Tịch Huyệt mới có thể làm như vậy. Con người cũng chỉ có cả thảy 108 huyệt đạo, mà cái nào cũng nằm cố định một chỗ, chỉ cần kiên nhẫn ngồi thử từng cái một thôi là được. Chứ nếu thực sự bảo hắn tay không bắt giặc, tự sáng tạo ra công pháp mới thì dù có được công cụ bá đạo là thư viện Thiên Đạo này, chỉ sợ cũng sẽ chết vì mệt thôi.
Thực ra Trương Huyền không hề biết, chuyện có 36 huyệt đạo không thể khai thông được, hoàn toàn không phải không có nguyên do của nó. Nếu không có chân khí thuần khiết nhất thì không thể nào khai thông được những huyệt đạo này.
Dùng ví dụ đơn giản nhất để dễ hình dung, nếu những huyệt đạo bình thường là những con kênh thì 36 huyệt đạo này lại như những đường ống có kích thước bằng lỗ kim. Chân khí vẩn đục cũng giống như nước pha đầy bùn đất, đương nhiên vẫn sẽ lưu thông thoải mái trong các con kênh, nhưng nếu muốn đi qua được mấy cái đường ống bé bằng lỗ kim thì hoàn toàn bất khả thi! Chỉ riêng những hạt cát lẫn trong nước bùn thôi, đã đủ lấp kín lỗ ấy rồi. Nếu cố tình đâm đầu vô, không khéo huyệt đạo sẽ bị nứt toác, khiến thân xác nổ tan mà chết!
Tính Vương Dĩnh hiền lành, có hơi ngây ngô, thật thà. Còn cô ấy là con gái của thành chủ, tính cách vốn mạnh mẽ, bằng không thì chẳng có chuyện nghe người ta khen ngợi thầy Trương, đã nổi giận đùng đùng quyết đến
vạch mặt
cho bằng được!
Cũng chính vì vậy, khi nghe Diêu Hàn bảo sẽ trừng trị hai ông cháu kia, cô không hề phản đối mà gật đầu đồng ý ngay.
Bởi vì trong lòng tràn đầy thắc mắc, cho nên vừa về đến nơi, ông ta liền hỏi ngay.
Thầy Trương… ban đầu cháu cũng có thành kiến với thầy, nên đã quyết định đến gặp và nghe thử xem thầy ấy giảng dạy thế nào…
Triệu Nhã kể lại những chuyện đã xảy ra sau cuộc gặp gỡ ấy.
Ông ta chưa gặp Thượng Thần, nhưng đã đụng độ Thương Bân rồi.
Cái mặt đầy thương tích này chính là do đối phương ban tặng!
Quá đã!
Cảm nhận được sự thay đổi của thân thể, Trương Huyền hiểu là vừa rồi mình đã đột phá đúng đường.
Xem ra, ban đầu ông ta đã nghĩ sai mất rồi.
Hơn nữa, tiểu thư lâu nay vẫn khỏe mạnh bình thường, tại sao phải uống thuốc? Còn là thuốc quý giá như thế?
Những thứ khác có thể giả tạo, nhưng cái khí chất thong dong như mây bay gió thoảng, như cao nhân dạo chơi bốn bể này thì không thể bắt chước được.
Người có được khí chất và sư đức này, sao có thể là hạng người xấu xa, lừa gạt con gái nhà người ta được?
Khi nói đến
căn bệnh trầm kha
của mình thì mặt cô bé đỏ gay.
Nếu là trước đây, chắc chắn cô sẽ cảm thấy rất ngượng mồm, chẳng muốn nói ra, vì cô ngỡ rằng bản chất của mình có phải đang trở nên hư hỏng hay không, hay là thân thể cô có vấn đề gì đó. Còn bây giờ, khi đã biết được căn nguyên, cô cũng đã thấy thoải mái hẳn.
Diêu Hàn hoàn toàn kinh sợ.
Những điều này, nếu không phải đã xảy đến ngay trước mắt, tuyệt đối chẳng ai dám tin tưởng.
Nếu không phải tại cái lão chủ nhiệm Phòng Đào tạo ấy, sao thầy Trương phải gánh chịu nỗi oan ức to lớn như vậy mà không thể giãi bày, rồi bị người ta chê cười suốt bấy lâu nay?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.