• 368

Chương 105: NỖI PHIỀN MUỘN MỚI (THƯỢNG)


Lách tách lách tách!

Suốt một đêm, âm thanh khai mở huyệt đạo vang lên không dứt, thực lực của Trương Huyền cũng đang không ngừng tăng lê8n.


Không ngờ chỉ thoáng cái đã hết một đêm!

Chẳng bận tâm đến ba người kia nữa, Trương Huyền quay qua hỏi đám Triệu Nhã, Vương Dĩnh.

Đã luyện rồi ạ!
Ai nấy cũng đều phấn khích, ánh mắt sáng lóa như đèn pha.
Công pháp do thầy Trương đích thân sáng tạo cho bọn họ quả nhiên lợi hại. Chỉ luyện có một đêm, mà sức mạnh trong cơ thể đã hùng hậu lên không ít, ngang ngửa với hiệu quả tu luyện 10 ngày như trước đây!
Anh ta là thầy giáo ưu tú nổi danh nhất học viện, còn hắn lại chỉ là một thằng thầy giáo ăn hại, đội sổ toàn trường. Vậy mà bây giờ, chỉ để được đến dự thính lớp của mình, có đến hai học trò đã chủ động xin rút khỏi lớp của anh ta. Đổi lại là bất kỳ ai, chỉ sợ cũng đều khó mà chấp nhận được.
Một khi tin này lan ra, sau này bảo thầy ấy làm sao dạy được học trò? Làm sao khiến học trò tin phục?

Thôi thì vào dự thính đi!

Có điều, với đà tiến bộ này mà nửa tháng sau đã phải tỉ thí với học trò của Lục Tầm thì vẫn còn yếu hơn rất nhiều.
Lục Tầm là giáo viên xuất sắc của học viện. Người được làm học trò của anh ta, hầu như đều là những tân sinh nằm trong tốp đầu của kỳ khảo hạch nhập học.
Khảo hạch nhập học chính là cuộc kiểm tra tổng hợp giữa tố chất và thiên bẩm. Đám Lưu Dương, Vương Dĩnh có tiềm lực lớn nên mới lọt vào được tốp 100. Nhưng nếu chỉ xét về thực lực, cũng chỉ có Triệu Nhã là khá khẩm, chứ bốn người còn lại, e là đều nằm ngoài tốp 500 thôi.

Dạ!

Vương Dĩnh bước lên một bước, nhanh chóng thi triển một bài quyền.

Không tệ!


Ta cũng vậy!

Thoáng chốc, tất cả đều có động lực, trong lòng chỉ còn một mục tiêu duy nhất, đó chính là đem vinh quang về cho thầy Trương, quyết làm một cú long trời lở đất trong kỳ So Đấu Tân Sinh lần này!

Mấy đứa này bị làm sao hết rồi?

Cuối cùng, Trương Huyền đã mở mắt ra.
Lúc này trời đã sáng trưng.
3Một đêm không ngủ nhưng Trương Huyền lại chẳng thấy mệt mỏi chút nào, trái lại, tinh thần còn vô cùng phấn chấn, tinh lực dồi dào.
Ánh mắt của đám Trịnh Dương đều rực lửa, cả gã siêu lười là Viên Đào cũng đang vô cùng kích động.
Trượng phu không ngại hy sinh vì tri kỉ! Thầy Trương đã vì chúng ta mà đánh đổi nhiều như thế, nếu chẳng biết ơn thì khác nào lũ lòng lang dạ sói!

Không được, ta phải đi tu luyện ngay!

Vừa đến lớp, thấy học trò không những đã đến đủ, mà ai nấy cũng đều nghiêm túc, khắc khổ tu luyện, Trương Huyền cảm thấy có hơi khó thích ứng được.
Đám ranh này uống nhầm thuốc hay sao thế?

Kính chào thầy!

Đặc biệt là Viên Đào, đứng bét là quá chính xác.
Mấy trăm học trò của Lục Tầm, đương nhiên không thể toàn bộ tỉ thí với năm học viên của hắn rồi, như thế sẽ không công bằng, chắc chắn sẽ chọn ra năm người.
Năm người được tuyển từ mấy trăm người, đám Triệu Nhã muốn thắng được, độ khó khỏi nghĩ cũng biết!
Chuyện cũng đã xảy ra rồi, nếu bây giờ mà bắt Triệu Nham Phong quay về, không khéo lại tưởng hắn sợ Lục Tầm. Thôi thì cứ vờ như chẳng biết.
Dẫu sao cũng chỉ là học trò dự thính thôi mà, không cần chỉ điểm riêng, chịu nghe thì nghe, không muốn nghe thì đi, cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian.

Thôi được rồi, tất cả dừng lại! Công pháp hôm qua ta giao, hẳn các trò đều đã tu luyện rồi chứ?

Đương nhiên, có không ít người vì phẩm cấp của chân khí quá thấp, trình tự khai thông huyệt đạo cũng có vấn đề, nên chỉ mở được ba bốn huyệt là đã đạt cực hạn, không thể tiến bước thêm nữa. Cuối cùng họ đành tìm cách đột phá lên cảnh giới thất trọng Thông Huyền.
Vì vậy, sự phân định cấp bậc này chỉ mang tính lý luận. Còn dựa vào tiêu chuẩn của vương quốc Thiên Huyền thì chỉ lấy 10 huyệt đạo làm một cấp bậc. Nói cách khác, sơ kỳ sẽ khai mở được từ 1 đến 10 huyệt, trung kỳ 11 đến 20 huyệt, hậu kỳ 21 đến 30 và viên mãn là 31 huyệt trở lên!
Chỉ cần khai thông được trên 31 huyệt đạo, bất luận nhiều hơn bao nhiêu thì ở trong vương quốc Thiên Huyền, cũng đều được xem là cao thủ ở cảnh giới Tịch Huyệt viên mãn.
Xem xong, Trương Huyền đánh giá qua một lượt, rồi nêu ra vài khuyết điểm.
Kế đó là đám Triệu Nhã, Lưu Dương cũng lần lượt thi triển võ công.
Xét một cách tổng thể, tốc độ tu luyện của năm người này đều không chậm, nếu ở chỗ các giáo viên khác, có thể nói là nhanh kinh hồn.
Đang định giảng bài thì Trương Huyền bỗng thấy Vương Đào, Vương Nham và cả Triệu Nham Phong bước vào.
Vương Đào và Vương Nham là hai học trò dự thính đã được Trương Huyền cho phép đến nghe giảng. Nhưng Triệu Nham Phong sao cũng chạy đến đây?

Trò đã bạo gan tự xin rút khỏi lớp của thầy Lục Tầm. Nếu vì vậy mà mang lại phiền toái cho thầy, mong thầy cứ thẳng tay trách phạt!

Trương Huyền khi ở cảnh giới Đỉnh Lực viên mãn cũng đã có sức mạnh 8 đỉnh, sau đó tu luyện lại công pháp của ba tầng đầu tiên đã khiến sức mạnh tăng thêm 12 đỉnh, tổng cộng là 20 đỉnh. Bây giờ thông được 20 huyệt đạo, cũng có nghĩa là chỉ dùng chân khí thôi, đã có được sức mạnh 40 đỉnh, sánh ngang với cao thủ cảnh giới Tịch Huyệt viên mãn.
Người khác khai thông huyệt đạo, mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc đã thông được một huyệt. Còn hắn ta chỉ mất nửa đêm đã mở đến 20 huyệt. Mà chín phần mười thời gian ấy lại dùng để đi tìm huyệt. Nếu đổi lại là người khác, chắc chắn sẽ không tin nổi.
Có điều, với công pháp không có lấy một sai lầm như Thiên Đạo Thần Công, nếu không đạt được hiệu quả này, chắc đã biến thành một trò cười rồi.
Vừa bước vào lớp, Triệu Nham Phong đã chủ động nhận tội.
Nghe thấy lời này, Trương Huyền mới vỡ ra, vì sao Lục Tầm lại vô duyên vô cớ muốn kiếm chuyện với mình.
Thì ra nguyên do nằm ở chỗ này.
Trương Huyền ra khỏi phòng, kiếm đại cái gì đó ăn rồi sau đó đi tới lớp học.


Cậu nói… thầy Trương vì muốn giúp cậu tìm biện pháp kích hoạt thể chất, mà chẳng ngại mức độ nguy hiểm của biện đan, cũng quyết trở thành Luyện Đan Sư?

Trong lớp, Triệu Nhã đã kể lại chuyện tối hôm qua cho đám Vương Dĩnh nghe.

Thầy Trương vì chúng ta mà sáng tạo công pháp, lại vì chúng ta mà đi mạo hiểm…


Bất luận thế nào, trong kỳ So Đấu Tân Sinh, nhất định phải giành được thành tích tốt, bằng không sẽ rất có lỗi với công vun bồi của thầy Trương!

Chính vì vậy, họ càng thấy bội phục thầy giáo của mình, một người vốn chẳng hơn họ được mấy tuổi.

Ừm, mỗi trò đánh một bài quyền cho ta xem. Vương Dĩnh, bắt đầu từ trò!

Trương Huyền ra lệnh.
Dựa v9ào chân khí thuần khiết của hắn và đặc thù của Thiên Đạo Thần Công, việc đột phá trở nên cực kỳ đơn giản. Dù việc tìm huyệt có hơi mất thời gian6, nhưng qua một đêm, hắn cũng đã đột phá thành công tận 20 huyệt đạo.
Theo tiêu chuẩn thông thường, người luyện võ có thể khai thông đượ5c 72 huyệt đạo, mỗi cụm 18 huyệt gộp lại thành một cấp.
Nói cách khác, cảnh giới Tịch Huyệt sơ kỳ sẽ khai thông được từ 1 đến 18 huyệt, trung Kỳ là 19 đến 36 huyệt, hậu Kỳ là 37 đến 54 và viên mãn là 55 đến 72 huyệt!
Không nói đến cái khác, nghe nói ba tân sinh đứng đầu của kỳ khảo hạch đều trở thành học trò của anh ta, hơn nữa đều đã đột phá lên cảnh giới nhị trọng!

Chu Hồng chỉ xếp hạng tư, mà cả năm học trò của hắn liên thủ còn đánh không lại, vậy làm sao địch nổi ba người kia?

Tiềm lực, thiên bẩm, tổng hợp các tố chất, tuy sẽ kéo thành tích lên không ít trong cuộc tỉ thí tân sinh. Nhưng thực ra, thứ quan trọng nhất của người tu luyện vẫn là thực lực!

Không có thực lực thì mấy yếu tố khác đều là mây bay.

Khi đã thua trên võ đài tỷ thí rồi, mọi thứ trước đó đều sẽ bị người ta phủ nhận sạch sẽ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.