• 368

Chương 109: TĨNH TÂM ĐAN



Rất khá!



Thủ pháp của Mạnh Nham đã đạt đến trình độ thuần thục rồi!


Ông không cần vội vã giải thích, cứ để tôi nói xong đã!
Mặc kệ đối phương quát tháo, Trương Huyền nhẹ nhàng mỉm cười nói tiếp,
Nếu viên đan dược này được đan sư Mạnh Nham luyện ra trong ngày hôm qua thì chắc chắn tôi sẽ không nói câu này. Nhưng tiếc thay, thời điểm không phải là ngày hôm qua mà là hôm nay. Viên đan dược này, nhất định chỉ là phế phẩm!


Hôm qua? Hôm nay?

Thấy bơm đểu được kha khá rồi, Trương Huyền hạ thấp mặt xuống nhìn qua:
Nếu tôi không nhìn lầm thì, ông vừa luyện ra Tĩnh Tâm Đan mà người luyện võ thường dùng!
.

Không sai!


Nếu ông không tin, thế thì tôi sẽ nói cho ông nghe!
Trương Huyền bước đến, cầm lấy một viên đan dược đặt trong lòng bàn tay Mạnh Nham, nhìn quanh một vòng,
Ai đó vui lòng cho tôi biết, đan dược này có công hiệu ra sao?
.

Tĩnh Tâm Đan là đan dược nhất phẩm, có thể giúp người tu luyện có thể bình tâm tĩnh khí, không suy nghĩ linh tinh. Loại đan dược này, có hiệu quả cho những cao thủ từ cảnh giới Tông Sư, tầng thứ 8 của võ học trở về trước, một trong những đan dược có lượng tiêu thụ nhiều nhất!

Văn Tuyết đứng bên cạnh đã đáp lại.
Cô ấy là nhân viên lễ tân, hằng ngày bán ra đủ loại đan dược, nên hiểu rất rõ Tĩnh Tâm Đan này.
Vốn cứ ngỡ thằng ranh này sẽ mở miệng đáp ngay, nhưng gã lại chỉ liếc mắt nhìn lên một góc 45 độ, khuôn mặt mang theo chút u buồn man mác, đầu thì lắc chầm chậm, rồi còn thở hắt ra một hơi:
Hầy…!


Có lời nói luôn, có rắm xì ngay!

Có thể nhìn ra được rằng mình đã luyện Tĩnh Tâm Đan, vậy thì đoán được thủ pháp Tĩnh Thủy Thập Pháp cũng chẳng có gì lạ cả.

Đúng là chẳng có gì. Nhưng tiếc thay, bộ Tĩnh Thủy Thập Thức này vào tay ông đã bị biến dạng hoàn toàn, mất hết hàm nghĩa vốn có của nó!
Trương Huyền chợt phất mạnh cánh tay, giọng điệu cực kỳ nghiêm khắc.
Mạnh Nham gật đầu.
Là loại đan dược gì, chỉ cần là Luyện Đan Sư thì sẽ dễ dàng nhận ra ngay, cái này chưa thể gọi là bản lĩnh được.
Mạnh Nham quay trở lại ghế ngồi, lạnh lùng nhìn Trương Huyền.
Nghe thấy lời của ông ta, những người khác đều tập trung ánh mắt về phía Trương Huyền, muốn chờ xem tên nhãi ranh ngông cuồng này, rốt cuộc sẽ phun ra được lời lẽ kinh người gì nữa.

Biến dạng hoàn toàn? Láo toét, nếu biến dạng rồi, tại sao ta lại có thể luyện được Tĩnh Tâm Đan, hơn nữa còn đạt đến đẳng cấp Bão Mãn?

Mạnh Nham gằn giọng phản biện.

Hội trưởng Âu5 Dương, ngài có thể nhìn ra thủ pháp và khuyết điểm sao?
Văn Tuyết đưa Trương Huyền đến đây, nhưng vẫn chưa rời đi. Lúc này, cô ta đang đứng sau lưng Âu Dương Thành, không kìm nổi sự tò mò mà mở miệng hỏi.

Khác gì nhau chứ?


Thằng ranh, nói cho rõ ràng ra, chớ có cố tình tung hỏa mù!

Nghe thấy lời này của Trương Huyền, đám đông chẳng hiểu ất giáp gì, ai nấy cũng gào lên.

Tôi sẽ giải thích cho các người nghe! Luyện đan chế dược, không chỉ đòi hỏi thủ pháp và kĩ xảo, mà quan trọng hơn chính là tâm thần! Đưa tâm thần của mình dung hợp vào đan dược, mới có thể khiến cho hiệu quả của thuốc được tăng lên! Tĩnh Tâm Đan, yêu cầu người luyện đan phải giữ cho bản thân bình tâm tĩnh khí, như vậy mới có thể luyện ra Tĩnh Tâm Đan hoàn mỹ vô khuyết! Hẳn vừa rồi mọi người cũng đã nhìn thấy, đan sư Mạnh Nham có tính khí khá nóng nảy. Chỉ vì một câu nói của tôi mà đã dễ dàng nổi giận. Người như thế làm sao có thể luyện ra được đan dược khiến người ta bình tâm tĩnh khí như là Tĩnh Tâm Đan được?

Thủ pháp của đối phương, có vẻ bọn họ đều nhận ra và cũng thường sử dụng, kể ra cũng không lạ mắt gì rồi. 9
Chính vì vậy, khuyết điểm cũng sẽ càng ít hơn. Dù là chính họ cũng hoàn toàn chẳng nhìn ra được đối phương có điểm nào làm không đúng. Tấ6t cả các động tác đều dựa theo quy trình nghiêm ngặt, và cũng cực kỳ trôi chảy, chẳng hề xuất hiện bất kì một sai sót nào.

Ngài cũng không nhìn ra được?

Văn Tuyết bất giác bụm miệng lại.
Âu Dương Thành là Luyện Đan Sư có trình độ cao nhất trong Công Hội Luyện Đan Sư của vương quốc Thiên Huyền, giờ ông đã đạt đến đẳng cấp một sao trung kỳ. Ngay cả ông ấy mà cũng nhìn không ra thì cái tên Trương Huyền vừa mới trở thành học đồ này sao có thể nhìn ra được gì chứ?
Phù!
Những Luyện Đan Sư một sao sơ kỳ bình thường, khi luyện chế đan dược nhất phẩm, đạt đến Thành Đan là đã rất khá rồi, còn đạt đến cảnh giới Bão Mãn thì xem như đã phát huy được vượt mức.

Hừ, ranh con, đan dược ta đã luyện xong rồi đấy. Ngươi nói đi, vừa rồi ta dùng thủ pháp gì, và có khuyết điểm gì!

Cô ta còn chưa phải là học đồ, bởi vậy không thể nào xem hiểu những kỹ xảo luyện đan của các luyện đan sư được, giờ chỉ có thể hy vọng vị hội trưởng trước mặt có thể nhìn ra gì đó.

Khuyết điểm?
Âu Dương Thành lắc đầu,
Nói thật, bộ thủ pháp này của Mạnh Nham được dùng để luyện đan suốt 300 năm có thừa, và đã được vô số người sử dụng. Dẫu có khuyết điểm, hẳn đã được chỉnh sửa từ lâu. Tóm lại, với trình độ của ta thì chẳng nhìn ra gì cả!

Mạnh Nham nhẹ nhàng lấy từ trong lò ra ba viên đan dược, mỗi viên to bằng quả nhãn, tròn trịa, trơn láng, bóng bẩy.

Hay, hay lắm, không hổ là Mạnh Nham đan sư, không những luyện thành đan, còn đạt đến đẳng cấp Bão Mãn (căng tròn)! Lợi hại, lợi hại!


Đúng vậy, thủ pháp này mà còn có khuyết điểm, vậy tôi sẽ 8vặt cái đầu tôi xuống cho mọi người đá chơi!

Trương Huyền quan sát thấy, ánh mắt của những vị Luyện Đan Sư khác đều đang đổ dồn về phía 3Mạnh Nham, vừa xem vừa gật gù.

Thủ pháp là Tĩnh Thủy Thập Thức!
Trương Huyền nói tiếp.

Cái này cũng đúng! Là Tĩnh Thủy Thập Thức, bộ thủ pháp này dùng để luyện chế Tĩnh Tâm Đan là hợp nhất. Ngươi nhìn ra được thì cũng thường thôi!


Nói đúng lắm, loại đan dược này có thể giúp người tu luyện bình tâm tĩnh khí!
Trương Huyền gật đầu hài lòng,
Nhưng tiếc thay, viên đan dược do đan sư Mạnh Nham luyện ra, hoàn toàn không có hiệu quả ấy! Không những thế, nếu người ta uống vào, không khéo còn bị tẩu hỏa nhập ma!
.

Ngươi nói bậy!

Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, lửa trong lò luyện đan đã yếu đi, Mạnh Nham mở cửa lò đan ra, một mùi hương của thảo dược lập tức phả vào mặt.
Đan đã luyện thành!
Nhìn mấy viên đan dược trong lòng bàn tay của ông ta, ai nấy cũng trầm trồ không thôi.
Đan dược căn cứ vào dược hiệu và vẻ bề ngoài của đan dược sau khi luyện thành mà chia làm bốn cấp: Thành Đan, Bão Mãn, Hoàn Mỹ và Đan Văn.
Sức mạnh của ông ta cực kỳ to lớn, lại đang tức giận, mặt bàn lập tức xuất hiện đầy vết nứt, có thể vỡ tan bất kì lúc nào.

Nếu ông đã không cảm thấy mất mặt, thế thì tôi bắt đầu nói đây!

Không ngờ đối phương mở miệng là đoán trúng phóc, Mạnh Nham đã thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn chưa mấy để ý.
Tĩnh Thủy Thập Thức, là một thủ pháp đặc thù dùng để luyện Tĩnh Tâm Đan, nghe đâu là do một vị tiền bối đã sáng tạo ra khi quan sát đầm nước trong sơn động. Toàn bộ thủ pháp rất điềm tĩnh, tinh tế, không có hành động nào quá mãnh liệt, tựa như một đầm nước lặng vậy. Dùng nó để luyện Tĩnh Tâm Đan giúp tăng tỷ lệ thành đan lên rất nhiều.
Thấy thằng ranh kia vẫn tiếp tục làm màu, Mạnh Nham siết chặt nắm đấm, đấm mạnh xuống mặt bàn.
Rầm rầm!
Mạnh Nham sa sầm nét mặt.
Đối phương công khai nghi ngờ đan dược do ông ta luyện ra, tương đương với việc làm nhục công khai vậy.
Trương Huyền vừa nói, vừa nhẹ nhàng vuốt qua mặt bàn trước mặt Mạnh Nham.
Chiếc bàn này vừa rồi đã bị đối phương đập một chưởng đến nỗi xuất hiện vết nứt, lúc này thêm cú bồi của Trương Huyền, hoàn toàn không chịu nổi nữa, lập tức vỡ nát.
Chứng kiến cảnh này, mọi người đều không khỏi giật mình.

Đích xác là vậy, luyện đan có quan hệ rất lớn với tâm cảnh. Trong tình trạng nóng nảy như thế mà luyện chế Tĩnh Tâm Đan thì có vẻ không thích hợp lắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.