• 368

Chương 110: ÔNG SẮP CHẾT RỒI


Đúng như Trương Huyền đã nói, đích xác là trong lòng Mạnh Nham đang chất chứa oán nhiệm và sát khí.

Và ông ta đúng là đã bị người mình tin t8ưởng phản bội.

Có điều, chuyện này đã xảy ra vào từ sáng sớm hôm nay. Bản thân ông ta cứ ngỡ cơn tức giận đã nguôi rồi, nhưng ông ta chẳng 3ngờ, cảm xúc này vẫn còn tồn tại trong khi luyện đan!
Thấy Mạnh Nham vẫn chưa đáp lại, Trương Huyền mỉm cười nói tiếp.
Vì để xác định tính chân thực và hiệu quả của đan dược, Công Hội Luyện Đan Sư thông thường sẽ chuẩn bị sẵn vài con thú thử đan.
Loài dã thú này cực kỳ mẫn cảm với đan dược, sau khi cho nó dùng đan rồi, hoàn toàn có thể căn cứ vào phản ứng của nó để thẩm định hiệu quả của thuốc.

Nhìn một lần luyện đan mà có thể thấy ra nhiều chuyện đến vậy sao?


Thấy Mạnh Nham thừa nhận, tất cả đều quay qua nhìn Trương Huyền như nhìn quái vật. Nếu như trước đó, tất cả vẫn còn rất coi thường hắn ta, nhưng bây giờ ai nấy cũng đều trở nên nghiêm túc.

Không cần nữa, tôi nhận thua!

Mạnh Nham lên tiếng thừa nhận.
Hiện tại có nhiều Luyện Đan Sư ở đây như vậy, tất cả đều chẳng thể thấy đan dược ông ấy luyện thành có vấn đề gì, cả bản thân ông ấy cũng vậy. Nhưng đối phương nhìn một cái là ra, hơn nữa có biết được nhiều việc đến thế… khiến ông ấy không thể không phục!

Trần đan sư tuy không phải là người có đẳng cấp cao nhất trong chúng ta, nhưng lại là người cao tuổi nhất!


Tính ông ấy vốn trầm tĩnh, không nóng nảy như Mạnh Nham, tôi phục!



Vậy là… nhận thua rồi?
Văn Tuyết đứng ở một bên xem, không khỏi trợn mắt há mồm.
Một Luyện Đan Sư chính thức mà lại nhận thua học đồ?
Thấy cụ già đứng dậy, tất cả đều âm thần gật gù.
Vù vù vù!
Lửa trong lò cháy phừng phừng, chẳng mấy chốc, mấy viên đan dược đã được lấy ra.
Thật sao?

Chuyện này…

Biểu cảm của Mạnh Nham đã khiến mọi người xác nhận được rằng, Trương Huyền nói6 hoàn toàn chính xác!
Chứ không phải thuốc kích dục à?
May mà chưa cho người ta uống, bằng không, chẳng những không bình tĩnh lại được, mà còn trở thành…
E hèm… tóm lại chắc chắn sẽ gây ra họa lớn đó!
Nếu trước đó ai ai cũng nghĩ Trương Huyền đến đây để gây chuyện thì sau chuyện của Mạnh Nham, xem như đã hiểu ra, thằng nhãi này tuyệt đối là một cao thủ, mà còn là cao thủ trong cao thủ!
Hèn gì lại tự tin đến thế, dám biện đan, còn dám tăng độ khó lên.

Là đan sư Trần Tiêu!

Đối phương đã nói rõ mồn một như vậy thì ông ta cũng chẳng còn gì để giấu giếm.
Chuyện này đã khiến ông ta rất tức giận, tâm trạng cả ngày nay đều rất tệ hại, vì thế lúc nãy, ông ta mới đòi dạy dỗ Trương Huyền đầu tiên.

Là thật à?


Để xem lần này hắn đối đáp thế nào…


Thấy hành động của đan sư Trần Tiêu, ai nấy cũng thầm xuýt xoa trong lòng, đúng là gừng càng già càng cay.
Người đầu tiên đã nhận thua, có được mở đầu suôn sẻ, Trương Huyền cười tươi rói, nhìn sang chín người còn lại.

Để ta vậy!

Một cụ già đứng lên.
Dùng ngôn ngữ trong kiếp trước của Trương Huyền thì nó cũng giống như thí nghiệm trên chuột bạch vậy. Chỉ khi nào thông qua được thí nghiệm trên động vật thì mới có thể áp dụng trên con người, cũng nhờ đó mà đảm bảo được an toàn cho người sử dụng.

Được!
Âu Dương Thành gật đầu, một học đồ luyện đan liền đi ra ngoài, chẳng mấy chốc đã dắt vào một con thú thử thuốc, tách miệng nó ra rồi nhét một viên Tĩnh Tâm Đan vào.
Chẳng bao lâu sâu, thú thử đan bắt đầu lồng lộn lên, chạy loanh quanh trong lồng, cào cấu lung tung, hoàn toàn chẳng có chút an tĩnh nào cả.
Trần Tiêu không khỏi sừng sốt,
Gần đây đích xác là ta ngủ không yên giấc lắm, mà ăn cũng chẳng ngon miệng, có điều… chuyện này có liên quan gì đến luyện đan chứ?

Dẫu ta có ăn không ngon ngủ không yên đi nữa, cũng có sao đâu chứ?
Ngươi chỉ cần nhận xét xem ta luyện đan có khuyết điểm gì là được, tự dưng nhắc đến tình hình sức khỏe của ta làm khỉ gì?
Đúng là luyện đan có thể phản ánh tâm cảnh của người ta. Nhưng, từ luyện đan mà có thể soi ra được chuyện sáng nay vừa giết người, còn giết tiểu thiếp của mình thì…
Mịa nó, không lẽ ngươi là bổ đầu(1) à!
(1)Bổ đầu: những người chuyên điều tra, truy nã, bắt người cho nha môn, đóng vai trò bảo an trong xã hội Trung Hoa xưa.
Nhưng đối với thư viện Thiên Đạo thì… cũng chỉ là muỗi!
Trương Huyền hờ hững nhìn qua, khuôn mặt chẳng có chút biểu cảm:
Nếu tôi không nhìn nhầm thì đan sư Trần Tiêu gần đây hẳn là ăn không ngon ngủ không yên đúng không?
.

Hả?


Lợi hại!


Chiêu này độc đây!


Dùng cùng thủ pháp luyện ra cùng một loại đan dược, vừa rồi còn có thể bảo do Mạnh Nham lòng ôm sát khí, khiến đan dược bị thiếu sót. Nhưng đan sư Trần Tiêu tâm cảnh bình lặng, tính cách trầm tĩnh, nên chẳng thể tìm ra loại khuyết điểm ấy được nữa đâu!

Cả Trương Huyền cũng phải gật gù.
Đích xác là đối phương quá thông minh.
Tuy mặt ngoài thì chủ động nói ra thủ pháp ông dùng cũng giống người trước, không cần tôi phải đoán nữa, nhưng trên thực tế thì độ khó đã tăng lên.

Nếu là Tĩnh Tâm Đan bình thường, khi cho thú thử thuốc ăn vào thì nó sẽ nằm yên một chỗ, nhưng uống viên này xong thì nó lại tỏ ra hung bạo…

Trương Huyền đang nói nửa chừng thì nhìn thấy con thú thử đan vừa uống Tĩnh Tâm Đan đột nhiên chạy đến chỗ một con thú thử đan khác, cưỡi lên người con kia, bắt đầu thực hiện cảnh 18+.

Khụ khụ, không chỉ vậy, còn trở nên có ham muốn tình dục mãnh liệt. Chốt lại, Tĩnh Tâm Đan này không những chẳng thể khiến người ta bình tâm tĩnh khí, mà còn khiến người ta trở nên giận dữ và cuồng làm tình! Vì vậy, nếu tôi đoán không lầm thì người mà đan sư Mạnh Nham vừa giết là phụ nữ, hơn nữa còn từng có quan hệ chăn gối với ông ấy, nhưng giờ lại phản bội! Đây mới là nguyên nhân khiến ông ấy tức giận, khiến đan dược do ông ấy luyện ra còn kèm theo sự điên cuồng và chiếm hữu mãnh liệt!


Chuyện này…

Nhìn con thú thử thuốc trong lồng đang cưỡng bức con khác một cách thô bạo, hoàn toàn không cho đối phương có cơ hội phản kháng, các vị Luyện Đan Sư đều trố mắt nhìn nhau.
Cái thứ khỉ gió này là Tĩnh Tâm Đan thật sao?
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, chắc chắn sẽ không có ai dám tin tưởng.
Có điều, ngẫm lại thì cũng dễ hiểu, cả những chuyện này mà cũng nhìn ra, nhãn lực của thằng cha này thực sự quá lợi hại, không nhận thua cũng không được!

Rồi, người kế tiếp!

Tất cả những người chứng kiến đều không khỏi rùng mình một cái.

Sáng nay tôi vừa phát hiện con tiểu thiếp mà tôi yêu thương nhất lại đi vụng trộm với quản gia, trong cơn điên tiết đã đánh chết cả hai ngay tại chỗ!

Thấy mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía mình, Mạnh Nham lắc đầu kể lại.
Vẫn là loại Tĩnh Tâm Đan giống như vừa rồi Mạnh Nham đã luyện, trông tròn đầy, trơn láng, tỏa sáng lấp lánh, chứng tỏ đẳng cấp đã cao hơn, đã đạt đến cảnh giới Hoàn Mỹ.

Rồi, đan dược đã luyện chế xong, thủ pháp không cần cậu chỉ ra, ta sẽ nói luôn, giống như Mạnh Nham, cũng là Tĩnh Thủy Thập Thức. Nếu cậu có thể nói ra khuyết điểm, khiến ta tin phục thì ta sẽ nhận thua ngay!

Đặt đan dược trong tay, Trần Tiêu nói rất bình tĩnh.
Hơn nữa… sao hắn nhìn ra được?
Vì mình luyện đan dược này sao?
Chuyện9 này sao có thể chứ?
Bằng không… sao có thể nhìn ra được chứ?

Được rồi, khuyết điểm đã nói xong. Đan sư Mạnh Nham, có cần tôi nói tiếp nữa không?
Không để ý tới nỗi bàng hoàng của mọi người, Trương Huyền cười hỏi.
Thư viện Thiên Đạo có thể nhìn ra mọi khuyết điểm, soi ra được chuyện tiểu thiếp của đối phương phản bội, trong đan dược ẩn chưa sát khí và oán hận, đều chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.
Ai nấy đều trố mắt nhìn nhau, cảm thấy khó mà tin nổi.
Xem luyện đan, không chỉ nhìn ra tàn dư của sát khí, m5à còn thấy ra chuyện người luyện đan đã bị người mình tin tưởng phản bội, ngươi… là học đồ luyện đan hay học đồ thầy bói vậy?

Nếu mọi người cảm thấy những gì tôi nói có vấn đề thì cũng đơn giản thôi, Công Hội hẳn phải có ‘thú thử đan’ chứ? Hoàn toàn có thể cho nó nuốt viên Tĩnh Tâm Đan này, để xem nó sẽ trở nên bình tĩnh hay trở nên táo bạo!

Chưa kể…

Chuyện ta ăn không ngon ngủ không yên, làm sao… người biết được vậy?


Không liên quan? Sai! Không những có liên quan, mà còn liên quan rất nhiều nữa!


Trương Huyền lắc đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.