Chương 597: Niềm kinh hỷ thật lớn (thượng)
-
Tiên Ngục
- Chử Tửu Luận Già Phê
- 1502 chữ
- 2020-05-09 03:18:47
Số từ: 1494
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
Để tránh xuất hiện dị biến không tưởng, Tô Triệt lúc này không tiến hành cường hóa tiểu Hắc trong đan điền, mà thu nhập hắn vào Tiên Ngục, cảm giác an toàn hơn một chút.
Tuy nói đây là lần đầu tiên tiểu Hắc tiến nhập không gian Tiên Ngục, nhưng hắn không có tư duy và trí tuệ, sau khi tiến nhập nơi này không chút phản ứng, chất phác thành thật giống như trong đan điền của Tô Triệt.
Quá trình cường hóa vô cùng đơn giản, dùng lực hỗn độn trong cơ thể lão Hắc cùng với cự thạch màu đen và chân huyết Vu Thần dung hợp với nhau, chuyển hóa thành lực hỗn độn càng thêm nồng đậm càng thêm tinh thuần, đưa tới trước mặt tiểu Hắc, không cần phân phó bất cứ điều gì, bản thân hắn giống như lang sói chụp mồi, bắt đầu điên cuồng hấp thụ.
Dựa vào sức mạnh liền biết, loại năng lượng này mới chính là mỹ thực siêu cấp hắn yêu thích nhất.
Rất nhanh, tất cả năng lượng bị nuốt chửng không còn một tia, hình thể tiểu Hắc mặc dù không cải biến, nhưng sức chứa bên trong hắn được đề thăng mấy lần. Có nghĩa, hắn có thể phóng ra lực công kích cực mạnh, uy lực cũng sẽ được đề thăng gấp mấy lần.
Quá trình rất thuận lợi, lúc này, tiểu Hắc không tạo lên bất cứ chuyện cổ quái gì trong Tiên Ngục, cường hóa hoàn thành, liền bị Tô Triệt thu hồi lại đan điền.
- Từ nay về sau, tiểu Hắc chính là đòn sát thủ cực mạnh của chính mình.
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ, cũng nóng lòng muốn thử, hận không thể thể lập tức tiến tới Thái Ất Môn và trận doanh phản loạn chém giết, dùng bọn họ thử một chút chiến đao trong tay chính mình rốt cực sắc bén thế nào?
- Được rồi sao?
Nhìn thấy Tô Triệt đứng dậy, Thiên Âm nhẹ giọng hỏi.
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Chân huyết Vu Thần đã tới tay, như vậy tiếp đến ta liền đưa ra yêu cầu thứ hai, thỉnh cầu nàng tặng ta niềm kinh hỷ thật lớn.
Đây là câu nói nguyên bản Thiên Âm từng nói, Tô Triệt vẫn còn nhỡ kỹ.
Thiên Âm đứng dậy chỉ vào bình nguyên dưới chân núi nói:
- Nơi đây có một tòa thần điện Vu Thần, nơi này chính là niềm kinh hỷ thật lớn của ngươi.
- Được!
Tô Triệt điều khiển la bàn Tinh Đế bay về phía thần điện. Chỉ qua thời gian hơn mười tức quả nhiên trên bình nguyên thấy được một tòa điện phủ nguy nga tráng lệ, giống như ngọn núi nhỏ đứng sừng sững.
Quả thực cả tòa thần điện này chính là lợi dụng tòa Hắc Kim Ngọc Thạch Sơn cao mấy trăm trượng điêu khắc mà thành, cả trong lẫn ngoài hoàn toàn là một khối chỉnh thể, tất cả khối cự thạch to lớn không tồn tại một chỗ nối.
Công nghệ như vậy, nhìn như không thể tưởng tượng, thế nhưng đối với dũng sĩ Vu Tộc sau khi biến thân cao tới nghìn trượng mà nói đây chỉ là một kiện tác phẩm nghệ thuật dày công gọt giũa, chỉ dựa vào sức một người là có thể mang nó chạy tới chạy lui không đáng kể chút nào.
Sau khi Tô Triệt và Thiên Âm tiến nhập thần điện, liền phát hiện bên trong và bên ngoài thần điện Tổ Vu cực kỳ sạch sẽ, cực kỳ ngăn nắp nói rõ thủ hộ sử Di Tiên Cảnh rất chuyên tâm chăm sóc không cho một hạt bụi tiến nhập thần điện.
Trong điện, thân ảnh thủ hộ sử lập tức hiện ra trước mắt, quay về phía Tô Triệt khom người nói:
- Chúc mừng tôn chủ thuận lợi đạt được chân huyết Vu Thần, đủ để chứng minh, Vu Thần đại nhân đã hoàn toàn cho phép ngài.
Tô Triệt im lặng gật đầu, không có chút tâm tình giao lưu cùng hắn, người này ngoại trừ việc làm khó người khác, hầu như không có ý nghĩa gì khác.
Mười hai pho tượng hình thù kỳ quái đứng sừng sững trong đại điện trống trải, cái này hình con chim, cái kia hình thân rắn, có cái hình dạng một người bình thường, vừa nhìn là biệt đây chính là thân tượng mười hai Tổ Vu. Trên vách tường bên trong điện đều là hình điêu khắc hoặc bức tranh ghi lại công tích của Vu Tộc hàng triệu hàng vạn năm chế tạo thành, thế nhưng đối với chủng tộc khác mà nói, thường thường đều là tai vạ này nối tiếp tai vạ khác.
Dựa theo điểm này mà nói, Tô Triệt cảm thấy, phải khách quan thừa nhận Vu Tộc thực sự là chủng tộc không đáng thông cảm không đáng thương hại. Chỉ vì một loạt cơ duyên xảo hợp đẩy chính mình chạy tới nơi này.
Huống hồ, Vu Tộc nhiều thứ tốt như vậy, có tiền trong tay không việc gì không thể làm được.
Chính mình đồng ý với Thiên Âm, nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực trợ giúp nàng...
Thiên Âm và Tô Triệt cơ bản không thèm để ý tới vị thủ hộ sử khô khan kia, lúc này không chớp mắt nhìn vào một góc trong thần điện, không chớp mắt nhìn tấm bia đá không khắc chữ cao khoảng 1 trượng.
Cao một trượng đối với Vu Tộc mà nói chỉ là một vật nhỏ bé, nhưng tấm bia đá như vậy cùng với công nghệ điêu khắc của Vu Tộc và đồ trang trí trong thần điện có vẻ không hài hòa, cảm giác có chút không tương thích, tại lại đơn độc đặt ở nơi này.
- Tấm bia đá này, chính là niềm vui thật lớn đối với ngươi.
Thiên Âm nhỏ giọng nói.
- Oh?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Nó có lợi ích gì?
- Di Tiên Cảnh trước kia tầng là một kiện dị bảo không gian tự nhiên mà thành, khi chưa có chủ nhân trong không gian vô cùng đặc thù, không đủ thuộc tính ngũ hành nhưng có thể chứa được vạn vật thế gian.
Thiên Âm thuật lại:
- Dị bảo này rơi vào trong tay một đại tiên thượng cổ nào đó, được hắn luyện chế thành tiên phủ tùy thân, sau đó, hắn bị Vu Thần đại nhân giết chết, tiên phủ này liền rơi vào tay Vu Tộc.
Tô Triệt thuận miệng nói:
- Vì vậy, Vu Tộc dùng tiên phủ này cải tạo thành Di Tiên Cảnh hiện nay?
- Đúng vậy, nó không đủ thuộc tính ngũ hành, chính là không gian pháp bảo duy nhất hiện nay có thể chứa đựng được Vu Tộc.
Thiên Âm trả lời:
- Nhưng Vu Tộc không giỏi luyện khí, chỉ cải tạo được bên ngoài, không cách nào thay đổi được bộ phận hạch tâm.
Sau đó, Thiên Âm và Tô Triệt đi tới tấm bia đá trước mặt, chỉ vào nó nói:
- Tấm bia đá này chính là bộ phận hạch tâm của tiên phủ, cũng chính là thần bia trấn phủ chúng ta thường nói.
- Quả nhiên là thần bia trấn phủ.
Tô Triệt hoàn toàn minh bạch, dựa theo lẽ thường mà nói, chỉ cần luyện hóa được thần bia chính phủ này, chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ Di Tiên Cảnh trong tay, chân chính trở thành chủ nhân pháp bảo không gian.
Nhưng tiên phủ thượng cổ này đã qua Vu Tộc cải tạo, lại thành lập khí linh hoàn toàn phục tùng Vu Tộc, tình huống trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Quả nhiên, chợt nghe thấy Thiên Âm nói tiếp:
- Vấn đề ở chỗ, cho dù ngươi có thể luyện hóa thần bia trấn phủ này, cũng không thể hoàn toàn điều khiển Di Tiên Cảnh, tối đa cũng chỉ nắm được 3 phần tay.
- Có thể nắm được 3 phần cũng tốt.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Đây dù sao cũng là một tòa tiên phủ thượng cổ, cao cấp hơn nhiều lần so với phủ đệ tiên gia hiện tại, ta chỉ sở hữu tu vi Nguyên Anh, dựa vào cái gì có thể luyện thần bia trấn phủ.
Theo nguyên tắc mà nói, để Tô Triệt sở hữu tu vi Nguyên Anh luyện hóa thần bia trấn phủ này giống như lệnh một con kiến nhấc cự thạch nghìn cân. Cho dù con kiến cường tráng khỏe mạnh cũng không thể làm được.
- Tu sĩ Nguyên Anh khác chắc chắn không làm được, thế nhưng ngươi...