• 3,556

Chương 598: Niềm kinh hỷ thật lớn (hạ)


Số từ: 1516
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
Ánh mắt Thiên Âm lưu chuyển, phát ra quang mang:
- Ngươi có thể khống chế năng lượng ẩn chứa trong thân thể tiểu Hắc, rất có thể là lực hỗn độn tạo lên vạn vật, hẳn là có thể luyện hóa tấm bia đá này.
- Nàng cho rằng đó là lực hỗn độn?
Đây là lần đầu tiên Thiên Âm và Tô Triệt nói về năng lượng trong cơ thể tiểu Hắc.
Lực hỗn độn chí cao vô thượng. Trước kia, Tô Triệt và lão Hắc từng suy đoán đó là lực hỗn độn, nhưng suy đoán dù sao cũng chỉ là suy đoán, không chừng biết được đáp án thực sự sẽ thất vọng.
Nhưng lúc này nghe thấy Thiên Âm cũng nghĩ như vậy, đương nhiên Tô Triệt không kiềm chế được vui sướng trong lòng. Mượn giọng điệu lão Hắc nói: Nếu thực sự là lực hỗn độn vậy quá ngưu!
- Có lẽ không sai, ta tin tưởng nhãn lực của chính mình.
Thiên Âm gật đầu, lại nói:
- Luyện hóa thần bia trấn phủ, ngươi tuy rằng không sở hữu đủ quyền lực nắm toàn bộ Di Tiên Cảnh trong tay, nhưng có thể mang theo không gian pháp bảo này chạy khắp nơi, ngươi tới đâu, nó theo tới đó. Chỗ tốt trong đó, ngươi nhất định đoán được chứ?
Đương nhiên đoán được!
Tô Triệt không phải ngốc, trong nháy mắt suy đoán, nếu có thể mang theo Di Tiên Cảnh bên thân, cho dù không thể dùng nó đối phó với địch nhân, cho dù không thể nắm toàn bộ không gian trong tay, nhưng có thể nói, chính mình mang theo bảo tàng thật lớn đợi người khai phá.
Khoảng thời gian sau này, chính mình bất cứ lúc nào đều có thể tiến nhập Di Tiên Cảnh tìm kiếm bảo vật thượng cổ, đoạt được bảo vật chỉ là vấn đề thời gian.
Ngẫm lại, mang Di Tiên Cảnh về Thiên Huyền Tông, sau khi tu luyện, liền tiến nhập Di Tiên Cảnh thăm dò một phen, tìm vài món bảo vật giải tỏa tâm tình.
Dùng thời gian nhàn rỗi sau khi tu luyện để tìm kiếm bảo vật, đây là sự hưởng thụ của nhân loại cỡ nào. Đồng thời, hưởng thụ như vậy còn có thể duy trì liên tục 90 năm, hoặc đến 100 năm cho tới khi Vu Thần trở về đến lúc này mới ngừng hẳn.
- Đây chính là niềm kinh hỷ thật lớn theo như lời Thiên Âm lúc trước nói.
Trong lòng Tô Triệt cảm thán:
- Quả nhiên là niềm kinh hỷ thật lớn!
- Thiên Âm...
Tô Triệt say đắm nhìn nữ nhân trước mắt, nhỏ giọng nói:
- Ta phải làm thế nào để cảm tạ nàng mới được?
Ánh mắt Thiên Âm rũ xuống có chút không chịu được ánh mắt của hắn lúc này, thấp giọng nói:
- Không cần cảm tạ, ta đã nói rồi, tương lai của Vu Tộc gửi gắm vào người, chỉ cầu một ngày nào đó, sau khi ngươi đứng trên đỉnh quang vinh đừng quên thời khắc Vu Tộc giúp đỡ người là được.
Tô Triệt im lặng gật đầu, có chuyện tình không cần nhiều lời, trong lòng có thể nhớ kỹ, tương lai có thể làm được mới quan trọng.
Lúc này lại xuất hiện một gia hỏa không có mắt, dùng giọng điệu khô khan hoàn toàn phá hủy không gian im lặng Tô Triệt và Thiên Âm vừa tạo lên.
- Xin hỏi tôn chủ, nữ tử đi theo ngươi tại sao hiểu lịch sử Vu Tộc chúng ta như vậy?
Đầu thủ hộ sử lớn như vại nước thò ra dò xét.
- Ngươi từ khi nào có tính hiếu kỳ như vậy?
Tô Triệt liếc mắt nhìn hắn, suýt nữa bộc phát Phá Diệt quyền.
- Nhiệm vụ của ta chính là thủ hộ Di Tiên Cảnh, nhưng nữ nhân này hiểu rất rõ đối với Di Tiên Cảnh, ta phải hỏi rõ ràng.
Thủ hộ sử nghiêm túc làm tròn bổn phận mở miệng nói.
Tô Triệt tuy rất chán ghét hắn, nhưng cũng hiểu được nhiệm vụ của khí linh như vậy, liền nói:
- Kiếp trước nàng là Thiên Âm pháp sư của Vu Tộc các ngươi, người hẳn là còn nhớ rõ nàng chứ?
- Thiên Âm pháp sư?
Thần sắc thủ hộ sử có chút kích động, lập tức hỏi:
- Có gì có thể chứng minh nàng chính là Thiên Âm pháp sư chuyển thế?
Tô Triệt quay đầu thoáng nhìn Thiên Âm, thấy nàng nhẹ nhàng lắc đầu, ra hiệu không có chứng cứ xác thực.
Tô Triệt liền nói với thủ hộ sử:
- Không có chứng cứ, cũng không quan trọng, chỉ cần không gây trở ngại tới ngươi, vậy không liên quan tới ngươi!
Thủ hộ sử nhất thời sửng sốt, với mức độ nhạy bén của hắn, trong lúc này không biết đáp lại thế nào với câu nói của Tô Triệt.
Mặc kệ hắn!
Xoạt xoạt!
Tô Triệt không hề gọi tiểu Hắc ra, dựa vào lực hỗn độn lão Hắc truyền từ Tiên Ngục tới, bao phủ quanh tấm bia đá, bắt đầu thong thả luyện hóa.
Dựa theo lẽ thường mà nói, muốn luyện hóa trấn phủ thần bi của một tòa tiên phủ, nhất định phải là tiên nguyên lực của Chân Tiên tiên giới, chân nguyên lực của tu sĩ thế gian khẳng định không được.
Nhưng năng lượng mà bây giờ Tô Triệt thi triển ra, hẳn phải là hỗn độn lực chí cao vô thượng, trình độ còn muốn cao hơn cả tiên nguyên lực mấy lần, về mặt chất lượng mà nói, luyện hóa trấn phủ thần bi hẳn là không có vấn đề gì. Vấn đề then chốt là số lượng hỗn độn lực cần thiết để luyện hóa tấm bia đá này, Tô Triệt có thể cung cấp đủ được hay không?
Lão Hắc vẫn chưa hoàn thành lần dung hợp thứ tư, hiện nay chẳng qua vẫn chỉ có thực lực Kim Đan kỳ, hỗn độn lực trong cơ thể đều phóng xuất toàn bộ, cũng vẫn thiếu xa để luyện hóa, phải vừa tu luyện, vừa luyện hóa, quá trình này cũng sẽ bị kéo dài vô hạn. Mấy canh giờ đã đi qua, tấm bia đá vô tự trước mắt vẫn chưa nhìn ra bất kỳ biến hóa gì.
Chỉ có thể làm từ từ, Tô Triệt phỏng đoán, chí ít cũng cần nửa tháng mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ gian khổ này.
Không có biện pháp, người sáng tạo ra tòa tiên phủ này là một vị đại tiên thượng cổ, cùng cấp bậc với viễn cổ Ma Thần. Tu vi Nguyên Anh kỳ ở trước mặt bọn họ không khác gì con kiến hôi. Một con kiến muốn gặm thủng được ngà voi, ngoại trừ răng lợi phải tốt, quả thực cũng phải cần đủ thời gian mới làm được.
Trong lúc này, thủ hộ sứ của Di Tiên Cảnh ngược lại không hề quấy rối Tô Triệt, bởi vì chỉ cần hành vi của Tô Triệt không làm nguy hại đến chỉnh thể kế hoạch trở về của Vu Thần, thủ hộ sứ cũng sẽ không có quyền lực ngăn cản Tô Triệt luyện hóa tấm bia đá.
Từng ngày từng đêm qua đi, lão Hắc ở trong Tiên Ngục liều mạng tu luyện, không ngừng chế tạo hỗn độn lực hoàn toàn mới để cung cấp cho Tô Triệt. Ngày thứ năm, tấm bia đá tự vốn màu trắng xám đã sinh ra một ít biến hóa, màu sắc trở nên thâm hơn rất nhiều, có thể nói đã là màu xám tro nhàn nhạt.
Ngày thứ mười, màu sắc của tấm bia đá càm trở nên đậm hơn, trở thành màu xám.
Ngày thứ mười sáu, toàn bộ tấm bia đá hiện lên một màu xám đem thâm thúy, cũng có những tia kim tuyến hỗn tạp ở trong đó, không hề nghi ngờ, đây là do tấm bia đá đã thu nạp đủ hỗn độn lực, đã sản sinh ra những thay đổi về bản chất.
Oành...
Tô Triệt vẫn duy trì liên tục duy trì liên tục quá trình luyện hóa, trong lúc bất chợt, tấm bia đá trước mặt phát ra tiếng vang trầm thấp, chỉ trong một sát na, Tô Triệt lập tức phát hiện, tâm thần của mình đã có thể thẩm thấu vào bên trong tấm bia đá.
Tô Triệt đương nhiên biết biến hóa này có ý nghĩa như thế nào, rất nhiều pháp bảo cao cấp đều như vậy, trước khi chưa nhận chủ, đối với hết thảy lực lượng bên ngoài tới đều vô cùng bài xích, nếu như đã cho phép tu tiên giả dùng tâm thần thẩm thấu vào được bên trong, vậy điều đó đại biểu nó đã hoàn toàn tiếp nhận ngươi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiên Ngục.