• 505

Chương 34: Taobao vạn năng


Thấy những giọt mồ hôi trên trán cô ấy, tôi khẽ mỉm cười, thực ra trong phòng làm việc có một cô gái ưa sạch sẽ cũng là một chuyện8 rất tốt, tôi thấy mừng thầm trong lòng.

Két, đẩy cánh cửa gỗ ra, tôi bước về chỗ của mình một cách hết sức thản nhiên. <3br>

Làm gì vậy? Nền nhà còn chưa khô đâu!
Hai tay Diệp Thiến chống lên cây chổi lau nhà, thở hổn hển hét lên với tôi.
Tôi đang định đặt cặp xuống thì nghe thấy cô ấy hét lên, thế là bất giác lùi lại phía sau hai bước, nền nhà lại có thêm vài dấu6 giày đen sì.


Anh…


Ôi, nhìn không ra đấy, anh già vậy rồi mà vẫn còn độc thân sao?
Diệp Thiến khẽ cười nói với tôi.

Sao, cô chẳng phải cũng vậy hay sao? Không biết xấu hổ còn nói tôi? Chỉ là bây giờ anh đây không có tâm trạng tìm người hẹn hò thôi, còn nếu như muốn tìm ấy à, những cô gái xinh đẹp có khi còn phải xếp thành hàng dài đấy!
Tôi nghiêng đầu, nói đầy tự tin.

Bớt lảng sang chuyện khác, nói vào trọng tâm đi! Anh lên Taobao sao lại gọi là làm việc cơ chứ!
Diệp Thiến vỗ lên vai tôi và hét.
Sau đó một lúc, tôi bắt đầu công việc của ngày hôm nay bằng việc mở laptop ra, kết nối mạng, mở Taobao - trang web mua bán số một ngành thương mại điện tử Trung Quốc do tỷ phú họ Mã sáng lập ra, nghiên cứu trang mạng này chính là
trọng tâm công việc
ngày hôm nay của tôi.
Tôi tìm đến cột
vật liệu trang trí nội thất
ở ngay đầu trang một cách thành thạo, chọn phân loại
cửa sổ
, nhấn vào sắp xếp
theo số lượng tiêu thụ
, sau đó tỉ mỉ quan sát hình ảnh của mỗi một thương hiệu và ghi lại chi tiết vào trong sổ ghi chú của mình.
Từng giây từng phút trôi qua, tôi không nhớ là mình đã mở bao nhiêu cửa sổ trang web nữa, chỉ biết là tôi đã ghi chằng chịt toàn chữ là chữ trong quyển sổ ghi chú thôi, nào là tủ bếp, tủ quần áo, kệ tivi, sàn nhà… Về cơ bản thì tôi đã xem hết qua một lượt những thứ có thể dùng để trang trí bên trong ngôi nhà.

Nếu như tôi nói ra nguyên do, cô sẽ mời tôi một bữa phải không?
Thấy dáng vẻ không chịu buông tha của cô ấy, tôi đứng dậy nói.

Nếu như anh có thể đưa ra được dù chỉ là một chút liên quan thôi, vậy thì hôm nay tôi sẽ mời anh ăn cơm.
Diệp Thiến vừa nói, vừa đập tay đùng đùng lên trên bàn.
Nghe thấy vậy, khóe miệng tôi liền nở nụ cười chiến thắng. Tôi đứng dậy, đầy tự tin cầm cốc nước lên uống một ngụm, sau đó nói:
Bây giờ cô mở sổ ghi chú của tôi ra, xem xem tôi ghi những gì ở trong đó.


Được lắm, tôi biết là anh sẽ không chịu thừa nhận mà!
Vừa nói cô ấy vừa lấy điện thoại từ trong túi áo ra, chụp
tách
một cái.

Bây giờ chứng cứ đã nằm trong tay tôi, tôi xem anh còn dám chối cãi nữa hay không.
Diệp Thiến lắc lư chiếc điện thoại nhãn hiệu Apple đính đầy những viên đá lấp lánh ở trước mặt tôi.
Tôi ngước lên nhìn đồng hồ điện tử treo trên tường, thời gian vừa đúng mười sáu giờ.

Từ bây giờ trở đi, chỉ cần tôi còn làm việc ở đây thì cấm anh hút thuốc!
Diệp Thiến ngang ngược nói.
Sau nhiều ngày tiếp xúc, tôi gần như cũng đã hiểu rõ được tính khí của cô ấy, thế là dù không cam tâm tình nguyện nhưng cũng đành cất bao thuốc vào trong ngăn kéo bàn làm việc.

Ừ, vậy còn coi được.
Diệp Thiến thấy hành động đó của tôi, mới hài lòng quay trở về vị trí của mình.

Con nhỏ này ra tay mạnh thật chứ.
Tôi thầm than vãn trong lòng.
Tôi vừa xoa vai, vừa nói với cô ấy:
Theo thống kê của nước ta, độ tuổi phạm tội hiện nay đang ngày càng giảm xuống, đặc biệt là trong độ tuổi từ 18 đến 30 tuổi, tỷ lệ phạm tội có thể chiếm đến 50%.


Tôi kêu anh nói cho tôi về chuyện Taobao, anh lại lôi tỷ lệ phạm tội ra làm gì? Lẽ nào trên mạng có bán ‘tỷ lệ phạm tội’ hay sao?
Diệp Thiến vừa nói, vừa xắn tay áo lên.

Anh nhận đồng lương từ tiền đóng thuế của người dân, vậy mà trong giờ làm việc lại lên mạng mua sắm, anh còn dám nói nữa à?


Tôi nói lại với cô một lần nữa, tôi đang làm việc, không hề mua sắm!
Tôi trợn trừng mắt lên và gắt lại.

Tư Nguyên Long, anh coi tôi là đứa trẻ mới lên ba hay sao? Được, vậy anh nói cho tôi nghe xem, việc anh lên Taobao thì có liên quan gì đến công việc của phòng chúng ta?
Diệp Thiến chống nạnh, khiển trách tôi.

Kể ra nhiều như vậy, nhưng tôi vẫn chưa nghe ra được những cái đó có liên quan gì đến công việc!
Diệp Thiến hơi mất kiên nhẫn rồi.

Điều này chẳng liên quan gì đến công việc của cô, thế nhưng lại rất có liên quan tới tôi.
Tôi nắm bắt thời cơ này để trêu đùa cô ấy một vố.

Anh!
Diệp Thiến vừa định đứng dậy cho tôi một bài học, tôi đã nhanh chân bước đến ấn cô ấy ngồi lại xuống ghế, vội vàng giải thích:
Tôi cúi đầu nhìn qua một cái, nhân lúc cô ấy còn chưa bùng phát cơn tức giận, tôi liền nhón 5chân lên rón ra rón rén đi ra ngoài cửa.
Sau khi dọn dẹp xong, tôi trở lại phòng làm việc. Tôi ngồi trên ghế và liếc nhìn Diệp Thiến đang tức giận ở bên kia một cái, sau đó tôi khẽ cười, rút một điếu thuốc ở trong túi áo ra ngậm trên miệng, đang định châm lửa thì Diệp Thiến lập tức đứng dậy, lôi điếu thuốc ở trên miệng tôi ra vứt ngay vào thùng rác.

Đừng có quá đáng thế!
Tôi trừng mắt lên, nói với giọng hơi tức giận. Diệp Thiến cũng chẳng thèm nhìn, lấy một cái bảng nhựa từ trên bàn của cô ấy ra đặt xuống trước mặt tôi, lúc này tôi mới nhìn thấy mặt chính của tấm bảng được cô ấy dùng bút đỏ viết một dòng chữ tiếng anh nguệch ngoạc
NO SMOKING
.

Cô có thể nghe tôi nói hết đã được không?
Tôi lùi lại phía sau một bước theo bản năng.

Được, anh nói đi, tôi cũng rất muốn nghe xem anh có thể bao biện như thế nào!
Diệp Thiến ngồi xuống chỗ của tôi, sau đó ngẩng đầu lên chờ đợi đáp án.
Tôi khẽ hắng giọng, tiếp tục nói:
Ngành thương mại điện tử hiện nay của nước ta có thể nói là đang phát triển hết sức nhanh chóng, mà nhóm người ở độ tuổi từ 18 đến 30 là những đối tượng chính hay mua hàng trên mạng, chỉ cần trên mạng có bán thì rất ít người muốn ra ngoài mua sắm. Những thứ đồ mà họ mua ở trên mạng có thể nói là vô cùng đa dạng và phong phú. Những người ở độ tuổi như chúng ta, vừa mới đi làm thì gần như đều không có tiền, mà những thứ bán ở trên mạng thì không cần mất phí thuê mặt bằng, cho nên giá rất rẻ. Rất nhiều thanh niên khi sửa sang lại căn nhà của mình, ít nhiều gì cũng sẽ đặt mua một vài món đồ trên mạng như sofa, bàn uống trà, kệ tivi… Tôi vừa mới lên mạng đã thấy, bàn uống trà của một cửa hàng, mới một tháng mà đã bán được 10 nghìn cái.

Có lẽ là do tôi đã quá chăm chú nên không hề cảm nhận được rằng có một người đang đứng sau lưng mình, người này đang nhìn từng cử chỉ của tôi bằng gương mặt đầy dò xét. Cuối cùng, cô ấy không còn chịu nổi cách làm xao nhãng của tôi nữa và hét lên sau lưng tôi:
Tư Nguyên Long, thời gian để làm việc mà anh lại dám lên mạng mua sắm, anh đợi đó xem tôi có nói với chủ nhiệm Lãnh hay không.
Người đang nói không phải ai khác mà chính là kẻ vô cùng ngang ngược của phòng làm việc này - Diệp Thiến.

Tôi…!
Tôi bị tiếng hét của cô ấy làm cho giật bắn cả mình, đầu gối đập vào góc bàn, đau đến tê tái cả người.
Tôi nén nhịn cơn đau, xoa xoa đầu gối, rồi nhếch mép nói với Diệp Thiến:
Con mắt nào của cô thấy tôi mua sắm?


Đừng có làm phiền tôi, còn có một tiếng đồng hồ nữa là tan làm rồi, tôi phải tranh thủ làm cho xong mới được.
Nói rồi, tôi lại vội vàng quay trở lại vị trí, tiếp tục nhấn vào trang chủ của Taobao.
Diệp Thiến thấy dáng vẻ đến chết cũng không chịu sửa của tôi, liền bước lên rút dây nối mạng ra.

Cô có dừng lại không thì bảo?
Tôi tức giận lên tiếng.
Diệp Thiến nghe xong, tò mò giở quyển sổ ghi chú đang đặt trên mặt bàn của tôi ra đọc một cách chăm chú.

Xì, tôi còn tưởng là cái gì, đều là nội thất, vật dụng gia đình. Sao thế, anh chuẩn bị trang trí lại nhà cửa để lấy vợ hả?
Diệp Thiến vừa lật xem vừa nói.

Tôi vẫn còn là người độc thân, kết hôn với ai cơ chứ?
Tôi khó chịu phản bác lại.

Tôi là người giám định dấu vết, đến hiện trường vụ án để lấy những vật chứng có chứa các dấu vết, mà những đồ nội thất gia đình như sàn nhà, cửa sổ, đều là những đồ vật mà tôi cần phải xử lý ở hiện trường vụ án. Tôi xem trên Taobao những đồ dùng gia đình với chất liệu nào thì có lượng tiêu thụ cao, chất liệu nào thì tôi chưa từng tiếp xúc qua, sau đó tôi sẽ liệt kê toàn bộ chúng ra, như vậy thì có thể dựa vào tình hình để pha chế các thuốc thử và bột phấn giúp làm rõ những dấu vết khác nhau, khi đến hiện trường gặp phải các phản ánh vật chất như vậy thì sẽ xử lý thành thạo hơn. Bây giờ cô đã hiểu chưa?



À, chẳng trách trong vụ án trường đại học Y, anh lại xử lý dấu vân tay và dấu chân ở hiện trường nhanh đến vậy, hóa ra là vì nguyên nhân này.
Diệp Thiến hóa giận thành vui, khẽ gật gù tán thành với những lời nói của tôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.