• 433

Chương 66: Hồng môn yến



Ủng da, quần jean, mũ, áo ngực.
Tôi híp mắt nhìn chăm chú vào cuốn sổ tay của cô ấy, nhẹ giọng đọc lên.

Tai của Diệp Th8iến có thể nói là vô cùng thính. Khi tôi đọc đến hai chữ
áo ngực
, cô ấy ôm chặt lấy cuốn sổ tay của mình, quay đầu hét lên với3 tôi:
Tư Nguyên Long, anh đang nhìn trộm đấy hả?

Một người phụ nữ đeo tạp dề xuất hiện trước mặt tôi. Vừa thấy là hai người chúng tôi, chị lập tức nhiệt tình chào hỏi:
Tiểu Long đến rồi sao, hai anh em đứng bên ngoài làm gì? Mau vào trong!

Đúng thế, người phụ nữ xinh đẹp này chính là chị dâu của tôi, người vợ kết tóc se duyên với Lỗi Mập, người trong giang hồ xưng là
chị lột da
. Câu nói cửa miệng của chị ấy là:
Để tôi nhìn xem ai còn cãi nữa? Coi chừng tôi lột da kẻ đó ra đấy!
Đương nhiên ai cũng biết đây chỉ là một câu nói đùa, thế nhưng người quen biết với chị dâu đều thích dùng cụm từ
chị lột da
để hình dung tính cách nóng nảy của chị. Tuy rằng tính tình của chị khá nóng, thế nhưng lại rất dễ làm thân. Trong một năm nay, đã không ít lần tôi đến đây để
ăn chùa
, vì thế mối quan hệ giữa tôi và chị dâu cũng vô cùng tốt đẹp.

Là chị Tú Cần mời em ăn cơm lần trước đó!
Chị dâu vỗ đùi.

Cái gì, người ta chỉ mời em ăn một bữa cơm thôi, thế là quan hệ giữa hai người đã trở nên tốt rồi á?
Lỗi Mập trợn to hai mắt.
Chị dâu nghe thấy câu trả lời của tôi, vui vẻ ra mặt nói:
Vậy gia đình cậu có giới thiệu người nào thích hợp cho cậu chưa?


Chưa ạ!
Tôi đã đại khái đoán được mục đích của bữa cơm này.
Tôi nhấc chén rượu lên, cười nói:
Cảm ơn chị dâu và anh Lỗi đã chiêu đãi em nồng hậu như vậy, em mời hai người một chén.


Chú ơi, còn cháu nữa!
Đậu Đậu đang ngồi trên chỗ của mình thì ló cái đầu nhỏ ra, khôi hài bưng ly nước của mình lên nói với tôi.
Lỗi Mập trưng vẻ mặt đưa đám ra mà nói:
Con cọp cái nhà tôi muốn gọi cậu tối nay đến ăn cơm. Tối nay cậu có bận không thế?


Có đấy!
Tôi đùa giỡn đáp.

Cậu có người yêu chưa?
Chị dâu hỏi câu này với vẻ khá căng thẳng.

Không phải anh đã nói với em rồi sao, chưa có.
Lỗi Mập mở cái miệng dính đầy dầu mỡ của mình ra, xen lời.

Tôi đâu có cố ý!
Tôi bất giác lùi về sau, đề phòng cô ấy động thủ. 9
Diệp Thiến lườm tôi một cách hung dữ, sau đó lại lật sang trang khác, tiếp tục viết.

Ừ, được.


Ông xã, cắt hành.

Quay đầu lại, giọng điệu chị dâu đã thay đổi. Chị cười híp mắt hỏi tôi:
Tiểu Long, cậu có người yêu chưa?


Vẫn chưa!
Tôi uống một hớp canh rồi đáp.

À, ăn ăn ăn.
Chị qua loa gắp một miếng cải trắng vào bát của mình, dùng đũa lật qua lật lại. Mấy giây sau, chị đặt đũa lên chén, nói với tôi như thể đã hạ quyết tâm rất lớn:
Tiểu Long, năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi?


Đủ tuổi hai mươi ba, tuổi mụ hai mươi bốn.
Tôi gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng.

Đến đây, cho chú hôn một cái nào.
Tôi nhìn đôi mắt long lanh ngấn nước của Đậu Đậu rồi nói.
Đậu Đậu vô cùng ngoan ngoãn đưa khuôn mặt nhỏ hồng hào của mình ra.

Chụt
, tôi dùng sức hôn lên đó một cái.

Đậu Đậu xem đi, chú mua cho cháu cái gì nè?
Tôi đưa hộp đồ chơi được đóng gói đẹp đẽ đến trước mặt cậu bé.
Sáu giờ rưỡi chiều, tôi cầm một hộp đồ chơi trong tay, đứng trước cửa nhà Lỗi Mập cùng với anh ấy.

Anh Lỗi, hôm nay chị dâu mời em đến ăn cơm là vì chuyện gì thế?
Tôi cảm thấy không yên lòng lắm.

Không có gì, chuyện nhỏ ấy mà!
Chị dâu cười hì hì.
Lỗi Mập mở một chai rượu trắng ra, đổ đầy chén cho tôi.

Sáu món ăn một món canh, không nhiều đâu. Tiểu Long, em chơi cùng Đậu Đậu một lát, sẽ xong ngay đây.
Nói xong, chị dâu xoay người đi vào nhà bếp.

Ông xã, đánh trứng gà.


Chỉ cần Đậu Đậu thích là được, có phải không Đậu Đậu?
Tôi cưng chiều xoa trán Đậu Đậu.

Vâng.
Đậu Đậu gật đầu một cách ngoan ngoãn.

Nói thừa, nếu quan hệ không tốt thì mời em ăn cơm làm gì?
Chị dâu lườm Lỗi Mập, quát lên.

Anh thấy người ta để mắt đến mối quan hệ rộng rãi của em ở khu vực, muốn nhờ em làm việc thì có!
Lỗi Mập bĩu môi.
Tôi cúi đầu liếc nhìn cuốn 6sổ tò mò hỏi:
Đã bao lâu rồi cô không đi trung tâm thương mại mua sắm mà phải mua nhiều như vậy?


Bây giờ còn ai có th5ời gian đi trung tâm thương mại chứ? Ngày mai là Black Friday - 11 tháng 11, tôi chuẩn bị chơi khô máu một phen.
Diệp Thiến xoay cái cổ tay đã ê ẩm.
Không lâu sau, Lỗi Mập bưng một tô canh cà chua trứng lên, gọi tôi và Đậu Đậu:
Ăn cơm thôi!

Nghe vậy, tôi dẫn Đậu Đậu vào nhà vệ sinh rửa tay, sau đó mới lên bàn ngồi.

Ừ, được.

Tôi cười hì hì ngồi trên ghế sofa, nhìn Lỗi Mập bị chị dâu sai khiến như chong chóng trong nhà bếp, trong lòng chợt nhớ đến một câu quảng cáo:
Sảng khoái bất tận!


Bà nội nó, làm tôi sợ chết khiếp. Chị dâu cậu bảo tối nay tôi nhất định phải dẫn cậu về, nếu không anh của cậu sẽ thảm lắm!
Nói xong, Lỗi Mập còn lau mồ hôi lạnh trên trán.

Yên tâm đi, em không nể mặt ai thì cũng phải nể mặt anh Lỗi chứ? Em tuyệt đối không để anh phải quỳ ván giặt đồ đâu.
Tôi nháy mắt với Lỗi Mập.
Tôi đứng trước cửa, vừa đổi dép xong, một giọng nói bi bô truyền đến từ trong nhà:
Chú Tiểu Long!
Đi kèm với tiếng gọi là một cái đầu nhỏ nhô ra từ phòng ngủ. Cậu bé tên là Đậu Đậu, là đứa con trai cưng của Lỗi mập. Chị dâu nghe theo lời kêu gọi
kết hôn muộn sinh con muộn
, vì vậy đừng thấy hai người bọn họ sắp
lên hàng bốn
mà nhầm, năm nay Đậu Đậu cũng chỉ vừa tròn năm tuổi thôi.

Đậu Đậu!
Tôi vui vẻ chạy bước nhỏ đến trước mặt Đậu Đậu, ôm cậu bé vào lòng.
Chị dâu trừng mắt nhìn Lỗi Mập, giây lát sau lại cười hì hì nói với tôi:
Tiểu Long à, trong nhà chị họ xa của chị Tú Cần có một cô con gái, ngoại hình có thể nói là xinh đẹp, nhỏ hơn cậu hai tuổi, là y tá, cũng chưa có người yêu, thế nên chị muốn giới thiệu cho hai đứa quen biết nhau.


Ngoại hình em như vậy, người ta có thèm để mắt tới không?
Tôi có ý muốn từ chối.

Anh trật tự cho em, em đang hỏi Tiểu Long mà!
Chị dâu hung dữ trợn mắt lườm Lỗi Mập, hét lên một câu.

Được, được, được. Anh câm miệng!
Lỗi Mập giơ cao hai tay đầu hàng.

Họ Tiêu, anh muốn cãi nhau đúng không?
Chị dâu thấy vẻ mặt ngứa đòn của Lỗi Mập, chống nạnh rồi hét lên với anh.

Bà xã bớt giận, bà xã bớt giận!
Lỗi Mập vội vàng nói.

Đúng, sao lại thiếu Đậu Đậu được? Đến đây, chú cụng với cháu một ly.
Tôi cầm chén rượu lên, nhẹ nhàng đụng vào cái ly nhựa của Đậu Đậu.
Ừng ực, có thể là do vừa mới phá được vụ án, trong lòng không còn áp lực gì nên tôi uống thẳng một hớp lớn.

Rất có nghĩa khí! Bây giờ tôi nhắn lại cho chị dâu cậu, để chị dâu cậu chuẩn bị thêm vài món cậu thích. Đúng rồi, cậu hỏi xem Diệp Thiến có đi không?
Lỗi Mập vừa nói vừa liếc nhìn vào trong phòng làm việc của tôi.

Diệp Thiến, tối nay cô có rảnh không, đến nhà anh Lỗi ăn một bữa?
Tôi xoay người lại hỏi.

Không biết món ăn này có hợp với khẩu vị của cậu không.
Nói rồi, chị lại gắp thêm một miếng thịt khô vào bát của tôi.

Tay nghề của chị dâu thì không còn gì để nói nữa, đương nhiên là hợp với khẩu vị của em rồi.
Tôi vừa gặm sườn vừa trả lời.

Tiểu Long, cậu đến đây một chút đi!
Giữa lúc Diệp Thiến đang định mở miệng phản bác, Lỗi Mập đứng trước cửa ngoắc tôi lại.
Nghe thấy vậy, tôi buông ly nước xuống và bước mấy bước đến trước mặt Lỗi Mập, thấy anh có vẻ lo lắng, tôi hỏi:
Có chuyện gì vậy anh?

Nói đến đây, ắt hẳn trong lòng mọi người đã hiểu địa vị của Lỗi Mập trong gia đình. Đúng thế, hằng ngày Lỗi Mập oai phong lẫm liệt trong đơn vị là thế, nhưng vừa về đến nhà thì anh cũng phải ngoan ngoãn làm một kẻ
sợ vợ
đúng tiêu chuẩn. Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, cho dù người ta nghĩ sao thì trong mắt tôi, đây cũng là một biểu hiện của việc thương vợ, không có gì đáng để mất mặt cả.
Vợ Lỗi Mập, cũng chính là chị dâu của tôi làm việc trong tổ dân phố. Công việc chủ yếu của chị là giải quyết những chuyện nhà vặt vãnh kia, nào là mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu, vợ chồng son giận dỗi, chị ấy hòa giải cặp nào thì cặp đó liền hòa thuận, nhiều năm liền nhận được danh hiệu
Phụ nữ tiên tiến 8/3
đúng là không tầm thường chút nào. Người có thể làm nghề này đến mức ưu tú như vậy, nếu không có tính cách mạnh mẽ thì sao có thể khống chế tình hình được? Mà chị dâu của tôi chính là một nhân vật
tàn nhẫn
như thế.

Ừ, được.


Ông xã, rửa chén đi.


Tốt quá rồi!
Chị dâu hưng phấn vỗ bàn một cái. Sau đó chị cầm đũa lên, vừa gắp rau vào trong bát tôi vừa kích động nói:
Tiểu Long, chị dâu thấy cậu cũng lớn rồi, chuẩn bị giới thiệu cho cậu một người. Cậu thấy có được không?

Tôi nghe xong, nhìn bàn cơm đầy ắp, trong lòng chỉ thấy đắng chát. Thế nhưng đã đến dự
Hồng Môn Yến
rồi, sao có thể không đồng ý cho được, tôi chỉ có thể nhắm mắt trả lời:
Vậy chị dâu à, cực khổ cho chị rồi.


Được thôi.
Lỗi Mập lấy một cái tạp dề từ trên ghế, thuần thục buộc vào hông mình.

Chị dâu, làm ít món thôi, buổi tối em đâu có ăn được bao nhiêu.
Tôi khách sáo bảo.
Nghe thấy thế, Diệp Thiến buông cây bút máy trong tay xuống, áy náy quay đầu lại nói:
Cảm ơn anh Lỗi, tối nay em có việc rồi.


Không sao đâu, sau này cũng còn nhiều thời gian mà.
Lỗi Mập vẫy tay với cô ấy và trả lời.

Oa, xe hơi. Cảm ơn chú Tiểu Long.
Đậu Đậu cười hì hì nhận lấy bằng hai tay, trên khóe miệng để lộ hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ.

Tiểu Long, cậu nhìn đồ chơi khắp phòng Đậu Đậu đi, đều là do cậu mua hết đấy. Sao cậu còn mua thêm cho nó nữa?
Chị dâu vui cười đứng trước mặt tôi mà nói.

Trong đơn vị của chị có một người đồng nghiệp khá tốt, quan hệ giữa chị và người đó cũng cực kỳ tốt. Chị ấy có nhờ chị giới thiệu người yêu cho một người họ hàng của chị ấy.


Ai vậy?
Lỗi Mập ngồi bên cạnh vừa xỉa răng vừa hỏi.

Dù có thì cậu cũng phải từ chối cho tôi!
Khuôn mặt của Lỗi Mập lộ vẻ sầu khổ.

Ha ha, lừa anh thôi. Lâu lắm rồi em cũng không gặp Đậu Đậu, anh nói với chị dâu chiều nay sau khi tan làm em sẽ qua!
Tôi vỗ lên vai Lỗi Mập, cười trả lời.

Hợp khẩu vị là tốt rồi, hợp khẩu vị là tốt rồi.
Chị dâu tâm đắc.
Tôi buông miếng sườn trong tay xuống, tò mò liếc nhìn chị rồi mở miệng hỏi:
Chị dâu, sao chị không ăn?

Sườn xào chua ngọt, cá chua Tây Hồ, thịt xào ớt, cà tím băm thịt, rau xanh nấm hương, thịt khô giã tỏi.

Oa, phong phú ghê. Chị dâu cực khổ rồi!
Tôi cảm kích nói.

Cậu nghĩ tôi biết?
Lỗi Mập bất đắc dĩ nghiêng đầu, hỏi ngược lại.
Giữa lúc tôi và Lỗi Mập trò chuyện vui vẻ với nhau.
Kẹt kẹt
, cửa phòng được mở ra.

Đậu Đậu ngoan tự chơi một mình đi con. Chú Tiểu Long đã mệt mỏi cả ngày rồi, để chú ấy nghỉ ngơi một lúc.
Chị dâu ôm lấy Đậu Đậu từ trong vòng tay của tôi, sau đó đặt cậu bé lên ghế sofa.

Ông xã, vào bếp phụ em một tay, còn một món nữa là có thể ăn cơm rồi.
Chị dâu quay đầu nói với Lỗi Mập.

Nói đến đây, thần tài Mã () cũng trâu thật đấy, tạo ra ngày hội mua sắm, có thể làm cho người dân cả nước điên cuồng vì nó!
Tôi lắc đầu bất đắc dĩ.
() thần tài Mã: ý chỉ tỷ phú Jack Ma.

Nào, ăn cơm thôi!
Tôi vừa đặt ly rượu xuống, chị dâu đã gắp một miếng sườn to vào chén của tôi.

Cảm ơn chị dâu, em tự gắp được rồi.
Tôi khách sáo nói.

Không đâu, không đâu. Chị đã nói rõ hoàn cảnh của cậu với người ta rồi, người ta cảm thấy rất hài lòng với cậu.
Chị dâu lỡ miệng nói hết sự thật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.