• 4,049

Chương 330: Thiều quốc bắt đầu vùng dậy


Bọn họ giàu có nhưng không được phép mặc tơ lụa thượng hạng, bọn họ có tiền nhưng lại không được phép ngồi xe ngựa đi ra ngoài.

Tuy rằng8 có rất nhiều thương nhân làm trái quy định, chỉ cần dân không báo thì quan cũng sẽ không sửa, nhưng dù sao cũng danh không chính, ngôn không t3huận.
Trong số những người con này, đương nhiên cũng có rất nhiều người tài hoa.
Không thể bởi vì người ta xuất thân là thương nhân mà khiến họ bị vùi dập.
Cộng thêm nàng hơn nửa năm không ở Thiều Kinh, Hứa Chẩn Hoa xem ra lại quay về dáng vẻ dè dặt như lúc trước, có chút khuynh hướng tự khép kín mình.

Được.
Hứa Chấn Hoa ngại ngùng nở nụ cười, cúi đầu đi tới trước mặt Vương Tự Bảo.
Vương Tự Bảo cũng đưa ra 5cách nhìn của mình: nếu một nước có thương nghiệp phát triển, vậy thì thu nhập từ thuế tự khắc sẽ được nâng lên.
Nếu như làm tốt về mảng thương nghiệp này, còn có thể thu hút những người có tiền ở nước khác đến Thiều Quốc bọn họ đầu tư buôn bán.
Như vậy, cũng sẽ có nhiều tài phú tập trung vào Thiều Quốc.
Thu nhập quốc khổ của Thiều Quốc hiển nhiên cũng sẽ tiếp tục gia tăng.
Nếu nói trên thế gian này, cho đến bây giờ ai ỷ lại vào Vương Tự Bảo nhất? Người hy vọng Vương Tự Bảo bình an nhất là ai? Thì tuyệt đối không ai khác ngoài Hứa Chấn Hoa.
Cả hoàng cung giống như nhà giam của cậu, mà cậu lại là người bị phán tội chết đang chờ hành hình, người duy nhất có thể giúp cậu giải vây cũng chỉ có người nghĩa tỷ này mà thôi.
Ngoài ra, đầu óc kinh doanh của thương nhân và lý niệm kinh doanh cũng là điểm mà các quan viên trong triều cần phải học hỏi, đặc biệt là các quan viên Hộ bộ.
Một quốc gia cũng cần phải kinh doanh mới có thể phát triển được!
Cuối cùng Vương Tự Bảo lại cảm khái:
Xuất thân của mỗi người là điều bản thân họ không thể quyết định.
Vậy tại sao không cho người ta cơ hội để thay đổi xuất thân đó? Vương hầu tướng tướng ninh hữu chủng hồ
!
() Vương, hầu, tướng, tướng, hả cứ phải là con dòng cháu giống! Sau một thoáng trầm mặc, Chu Vĩnh Hồng vỗ tay khen:
Hay cho câu: Vương hầu tướng tưởng ninh hữu chủng hồ: Thương nhân trong thiên hạ nên vì câu nói này mà cảm tạ con mới đúng.
Thời gian còn lại mọi người bắt đầu thảo luận về việc rốt cuộc phải làm như thế nào để nâng cao địa vị của thương nhân.
Cuộc trò chuyện kéo dài cho tới bình minh.
Sau khi thương nhân các nước khác biết được tin tức này, vì để con cháu mình tương lai có thể có xuất thân tốt, liền càng ngày có càng nhiều người bắt đầu đầu tư sự nghiệp và tiền nhàn rỗi của mình vào Thiều Quốc.
Điều này khiến kinh tế của Thiều Quốc phồn thịnh hơn bao giờ hết, thu nhập quốc khố hàng năm lại tăng lên.
Vương Tự Bảo cảm thấy phương pháp nàng dùng với đứa trẻ này hơi sai lầm, nói chuyện quá trực tiếp rồi.
Vì vậy cười kéo tay Hứa Chân Hoa nói:
Tỷ tỷ không nói Hoa ca nhi làm không tốt, hoàn toàn ngược lại, là Hoa ca nhi làm quá tốt.
Hứa Chấn Hoa kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Vương Tự Bảo, không phải vừa nãy tỷ tỷ nói cậu không thể chỉ bắt chước chữ của nàng sao? Sao giờ lại khen ngợi mình làm tốt?
Tỷ tỷ nói Hoa ca nhi làm tốt, là bởi vì chưa từng có ai ở độ tuổi của đệ lại có thể chuyên tâm làm một việc đến như vậy.
Sau này, một nhà sử học thông qua nghiên cứu cái được gọi là quyển sách gia bảo của hoàng tộc nhà Minh truyền lại mới biết được chân tướng.
Vì thế, càng ngày càng có nhiều người điên cuồng nghiên cứu vị hoàng hậu truyền kỳ nhất trong lịch sử này.
Hứa Chân Hoa nghe thấy sự tán dương của Vương Tự Bảo thì cười ngại ngùng.

Nhưng mà,
Vương Tự Bảo dừng lại một chút, nhìn vẻ mặt cứng đờ của Hứa Chấn Hoa rồi nói tiếp:
Đệ không thể chỉ bắt chước những chữ mà trước đây ta cho đệ được.
Những chữ này hoàn toàn là câu thơ mà Vương Tự Bảo đã viết cho Hứa Chấn Hoa.
Đương nhiên...
thần sắc cũng không tồi.
Thậm chí trong những năm dân chúng gặp phải tai họa, bọn họ còn chủ động xuất tiên, của cải, lương thực để ổn định nạn dân.
Cứ như vậy, người buôn bán ở Thiều Quốc ngày một nhiều thêm.
Còn có một điểm hạn chế với thương nhân đó là con cái của bọn họ không được tham gia khoa cử để thay đổi thân phận, đây cũng là n9guyên nhân mà rất nhiều người không muốn buôn bán và cũng sợ buôn bán.
Cứ như vậy, khắp nơi chỉ có những giai cấp được hưởng đặc quyền 6dùng các cách thức khác nhau âm thầm buôn bán, mà những người này nộp thuế thật sự đã ít này lại càng ít hơn.
Chẳng hạn như Nhị ca của con lúc ban đầu buôn bán chạy kho hàng, có bao nhiêu thổ phỉ, sơn tặc chờ để cướp hàng của bọn họ? Tiền của thương nhân có rất nhiều cũng là dùng mạng sống để đổi lấy.
Vương Tự Bảo dựng một chút rồi nói:
Còn có, thương nhân muốn kiếm tiền thì phải dùng rất nhiều cách thức, nếu một người không thông minh cũng rất khó buôn bán tốt.
Và lại, bọn họ giàu có rồi cũng không tiếc tiền cho con cái mình đi học nhiều hơn.
Thiều Quốc lại lấy tấm lòng sông chảy về nguồn, thu nhận những người không được các nước khác coi trọng.
Bọn họ tích cực giúp những người này giải quyết thủ tục để an cư lạc nghiệp, còn đối đãi như con dân nước mình, cấp phát núi hoang, đất hoang để bọn họ khai hoang.
Những người ức hiếp người cùng quê, làm giàu bất nhân, thậm chí là dựa vào những thủ đoạn bất chính để chiếm đoạt ruộng đất, cửa hàng, tài sản...
của người khác, ngoại trừ không thể lên làm quan, còn bị gia tăng hình phạt.
Dựa trên câu chuyện của Hoàng thượng và Hoàng hậu mà các biên kịch và tác giả tiểu thuyết đã kiếm được rất nhiều tiền.
Sau lần bàn bạc này, mấy người Chu Vĩnh Hồng, Chu Lâm Khê, Vương Tử Nghĩa, Vương Dụ Tuần lại bắt đầu bận rộn.
Trên thực tế do Thiều Quốc phải người đến các nước quảng bá rộng rãi mới có thể truyền bá nhanh như vậy.
Cuối cùng, quả nhiên càng ngày càng có nhiều người ở nước khác không có ruộng đất hoặc lưu dân, nạn dân ồ ạt đổ về Thiều Quốc.
Thân là một nghĩa tỷ, trước tiên nàng tiến cung vấn an tiểu Hoàng đế Hứa Chấn Hoa bị bệnh sắp chết trong truyền thuyết.

Tỷ tỷ, người có thể bình an quay về thật là tốt.
Hứa Chấn Hoa mười tuổi, cao hơn trước kia không ít.
Thu nhập quốc khổ mỗi năm đều tăng lên, đồng thời thuế má dân chúng phải đóng lại giảm đi theo từng năm.
Thông tin Thiều Quốc còn có hàng loạt ruộng đất lưu lại chờ mọi người khai phá được lan truyền nhanh chóng tại các nước khác.
Đứa trẻ này dốc lòng làm một việc là điều tốt, nhưng điều này lại hạn chế tầm nhìn của cậu, hạn chế sự phát triển của cậu.
Hứa Chấn Hoa vừa nghe Vương Tự Bảo nói vậy, cho rằng bản thân mình làm không tốt, vì thế khó xử cúi thấp đầu xuống.
Lúc đó Thiều Quốc đã đứng ở địa vị sừng sững không thể lay động.
Vì lần cải cách này, núi hoang và đất hoang của Thiều Quốc đã được khai phá rất nhiều, càng ngày càng có nhiều dân chúng được hưởng lợi.
Con cái của thương nhân không những có thể tham gia khoa cử, đối với những thương nhân có đóng góp tích cực cho Thiều Quốc, triều đình còn phong cho bọn họ chức vụ nhàn hạ từ lục phẩm đến cửu phẩm, thay đổi xuất thân mà một vài người tự cảm thấy không tốt.
Tuyệt đại đa số người trong bọn họ đều không thiếu tiền, vì để cho bản thân có một chức quan đểu tích cực tham gia nhiều sự nghiệp công ích của quốc gia như sửa đường, xây cầu, trồng cây, trồng rừng, xây trường học ...
Vì thế, Vương Dụ Tuần lại sai người bắt tay vào lập ra một số chế độ thưởng phạt, và gia tăng cường độ giám sát chấp hành chế độ này.
Bởi vì tổ chức nhiều hoạt động như vậy, Thiểu Quốc đã trở thành nơi những dân thường và thương gia các nước khác đều khao khát.
Đây là một vòng tuần hoàn có lợi.

Theo như ý kiến của các ngươi là nên nâng cao địa vị của thương nhân đúng không?
Chu Vĩnh Hồng nghiêm túc hỏi.

Tuy rằng thương nhân trục lợi, nhưng thương nhân cũng mang lại cho quốc gia rất nhiều đóng góp.
Thử nghĩ mà xem, nếu như không có thương nhân, tất cả những thứ chúng ta ăn, mặc, sử dụng đều từ đâu mà ra? Bọn họ tương tự cũng cần phải vất vả làm việc mới có thể kiếm tiền.
Hứa Chấn Hoa ngượng ngùng đứng dậy, lấy chữ mình mới viết gần đây từ trên thư án ra đưa cho Vương Tự Bảo xem.
Khóe miệng Vương Tự Bảo mang theo ý cười, nàng nhận lấy chữ Hứa Chẩn Hoa viết mà cậu đưa qua, sửng sốt phát hiện nét chữ của đứa trẻ này vô cùng giống nàng.
Hơn nữa, những chữ này viết vô cùng đẹp, hoàn toàn vượt qua trình độ mà một đứa trẻ ở độ tuổi cậu có thể đạt được.

Hoa ca nhi, chữ đệ viết thật sự rất đẹp.
Vương Tự Bảo khen ngợi.
Dân số của Thiếu Quốc cũng vì vậy mà gia tăng rất nhanh.
Sau này, bất kể là số lượng người phục vụ lao dịch hay binh dịch cũng càng ngày càng nhiều.
Một sự khởi đầu oanh oanh liệt liệt cải cách về chế độ ruộng đất và thương nghiệp dần dần lan ra khắp đại lục Hồng Vũ.
Nhưng khi các nước khác bắt đầu bắt chước theo thì cũng đã muộn.
Đương nhiên, những điều này để sau rồi nói.
Khi Chu Lâm Khê bắt đầu tăng ca, Vương Tự Bảo cũng không hề nhàn rỗi.
Vương Tự Bảo lập tức kéo cậu ngồi xuống bên cạnh mình, chủ động mở lời hỏi:
Hoa ca nhi gần đây học hành thế nào?
Vương Tự Bảo đảm nhiệm vai trò là phụ huynh, quan tâm việc học hành của Hứa Chấn Hoa.
Đây cũng là một mở đầu tốt cho cuộc trò chuyện của hai người.

Nào, Hoa ca nhi, đến ngồi bên cạnh tỷ tỷ, đừng quá cầu nệ.
Vương Tự Bảo cười vươn tay, mời Hứa Chấn Hoa ngồi xuống bên cạnh mình.
Từ sau khi nàng mang thai thì rất ít khi đến hoàng cung.
Quân đội của Thiều Quốc cũng từ năm mươi vạn ban đầu mở rộng thêm tám mươi vạn, cuối cùng đạt đến hơn một trăm vạn.
Ngoài ra, chính sách khuyến khích thương nhân của Thiều Quốc cũng là điều mà trước nay chưa từng có.
Không ai biết rằng, sự vùng dậy của Thiều Quốc lại có quan hệ mật thiết với buổi trò chuyện tối nay như vậy.
Trong sách sử không có ghi chép nào liên quan đến hiệu quả của việc cải cách mà Vương Tự Bảo tiến hành ở Thiều Quốc lần này, cũng chính là những cải cách đã được sử dụng khi Minh Triều lập quốc.
Để đề phòng có người mua danh trục lợi hoặc dùng ngân lượng hối lộ quan viên địa phương mua chức quan, Chu Vĩnh Hồng sẽ phải một số người đến nơi đó điều tra ngầm, xem những người đó có thật sự làm việc cho dân chúng không.
Cũng theo đề xuất của Vương Tự Bảo, ông tăng cường khảo hạch nhân phẩm của những người này.
Đây là một việc tốt nhưng kỳ thật cũng có nhược điểm.
Vương Tự Bảo kiên nhẫn giải thích:
Giống như việc hiện giờ cả ngày đệ bị nhốt ở trong hoàng cung, đệ chỉ có thể nhìn thấy một vài cảnh vật ở trong hoàng cung, tầm nhìn của đệ đã bị hạn chế, đệ không thể hình dung được thế giới bên ngoài sẽ như thế nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiểu Thư Hầu Phủ.