• 600

Chương 168: Nhập mộng


Sau khi ra khỏi bệnh viện, tôi ngồi trong xe vẽ bùa Đuổi Quý lên ngực Long Đình, ban nãy nữ quỷ bay xuyên qua người anh ta, gâ8y ra ảnh hưởng nhất định đến cơ thể. Nếu mai này có vật không sạch sẽ tới gần sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh và vận thể của anh ta3.

Long Đình cúi đầu quan sát rồi hỏi:
Thầy Ly, đây là gì vậy?



Bùa Đuổi Quỷ, giúp bảo vệ bình an.

Long Đình thấy tôi tỉnh lại không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tôi ngồi dậy nhìn người phụ nữ bắt đầu co rúm bên cạnh, đứng dậy vẽ bùa Trấn Hồn lên trán, bấy giờ người phụ nữ cũng yên tĩnh trở lại.
Trái tim Long Đình này lên, người phụ nữ tỉnh dậy. Cô ấy mở mắt, thấy tôi thì sợ đến hét toáng, nhưng giây sau cắn chặt môi khóc nức nở.
Trong phòng chỉ có ánh sáng mờ ảo tỏa ra từ chiếc đèn ở đầu giường, trên giường có một người phụ nữ đang nằm. Tay chân cô ấy bị dây thừng trói chặt, cả người bị kéo nằm thẳng, điên cuồng lắc đầu gào
thét.
Tôi đứng ở cửa chứng kiến cảnh này, nhanh chân sải bước tới xem tình hình của cô ấy.
Long Đình bảo sẽ dẫn tôi đi ăn, chuyện thì dọc đường hẵng kể, tôi bèn đồng ý, thế là anh ta khởi động xe chạy tiếp.
Dọc đường, Long Đình kể Thẩm Vân Kiệt là người có tài, chỉ là xuất thân bần hàn, sống nơi vùng núi nghèo khó. Có điều anh ta học hành rất chăm chỉ, thành tích đại học rất tốt.
Sau khi tốt nghiệp đại học Y, anh ta tới thực tập ở bệnh viện này, trở thành bác sĩ thực tập trẻ tuổi nhất, thực tập xong liền ở lại bệnh viện.
Chúng tôi lái xe tới nơi Thẩm Vân Kiệt sống, lúc đến đêm đã khuya. Vừa xuống xe, nhìn thoáng qua đã cảm nhận được phong cách phục cổ mà căn biệt thự này mang lại. Nhưng vốn dĩ bản thân
cổ xưa
đã tồn tại sức hút khó lòng xem nhẹ.

Thầy Ly, vào trước nhé?


Anh đừng có đi theo, mình tôi là được.

9
Cảm ơn thầy!

Tôi nhìn sang phía bệnh viện, ngay căn phòng tối và Long Đình vừa rời đi, nữ quỷ đang đứng ngay cửa sổ6 phòng bệnh dõi mắt nhìn về hướng này.
Long Đình nhìn theo tầm mắt của tôi, đúng lúc thấy cảnh nữ quỷ lui về.

Thầy Ly, khởi động xe nhé?

Sau một hồi tra tấn, cô ta túm chân người phụ nữ đó lôi qua một bên, định dùng mọi thủ đoạn giày vò người này!
Xung quanh bỗng xuất hiện vô số nữ quỷ khủng bố, có nữ quỷ đầu tóc bù xù, một đám thì không có ngũ quan, còn có kẻ rơi hết ruột gan ra ngoài. Người phụ nữ đó vô cùng sợ hãi bọn chúng, còn chúng thì điên cuồng nhào vào cắn xé...
Tôi xoay người đi vào bóng tối, chậm rãi mở mắt tỉnh dậy.

Nghe đâu đang ở nước ngoài, lâu lâu mới về!


Được, liên lạc với họ đi, đừng có để lộ, cứ tìm đại lý do nào đó là được.


Được!

Long Đình lái xe rời khỏi, đi được một đoạn thì anh ta hỏi:
Thầy Ly, tới đây được chưa?


Được rồi.
Đợi Long Định dừng xe tôi mới nói:
Anh có biết Thẩm Vân Kiệt sống ở đâu không? Cả chuyện về anh ta nữa?

Biết, chuyện của anh ta, tôi cũng biết sơ sơ.


Kể nghe thử xem!
Mắt Long Đình nhìn ra bên ngoài, hỏi tôi ăn cơm chưa, tôi trả lời chưa ăn.
Công tác được ba năm, anh ta quen với cô con gái mới du học về của viện trưởng. Hai người nhanh chóng rơi vào bể tình, rồi trở thành vợ chồng, tới giờ đã kết hôn được hai năm.
Có điều phương diện tinh thần của vợ Thẩm Vân Kiệt có vấn đề, lúc nào cũng điên điên khùng khùng, cho nên một tình cảm của cả hai không được mặn nồng cho lắm. Ngược lại, sau khi kết hôn, đường làm quan của Thẩm Vân Kiệt ngày một thăng tiến, chỉ mất hai năm đã leo lên vị trí viện trưởng.
Nhưng cái ghế này không phải nhờ cha vợ cho anh ta, mà là được bầu chọn. Anh ta quả thật là thanh niên kiệt xuất trong thành phố, còn là người có tư tưởng tiên phong trong giới y học.

Được.

Long Đình đi dán bùa, còn tôi vòng qua sau giường cởi giày nằm xuống. Nhập mộng khác với quá ấm, quả âm là đi đến cõi âm ty, còn nhập mộng là bước vào giấc mơ của người khác.
Song hoàn cảnh trong mộng khó mà nói trước, rất dễ xảy ra chuyện. Có điều những việc cần chuẩn bị trước khi nhập mộng lại không khác gì với quả âm, chỉ khác ở khẩu quyết mà thôi.
Tới trước cửa sổ phòng khách, tôi móc dao ra cạy cửa, sau đó đi vào bằng đường cửa sổ.
Tiến vào biệt thự, tôi quan sát xung quanh, chợt nghe tiếng ai đó đang la hét trong biệt thự
Đừng mà, đừng có tìm tôi, tôi không biết gì hết, đứa bé... đứa bé không phải do tội giết, không phải tôi!

Là tiếng gào thét của một người phụ nữ. Long Đình và tôi lần theo âm thanh tìm một hồi, cuối cùng tìm tới cửa phòng chủ nhà, bên trong vọng ra tiếng la hét của phụ nữ. Tôi lắng nghe một lúc, chắc chắn bên trong không còn người thứ hai mới mở cửa đi vào,
Long Đình nghiêng người nhìn tôi, mặt đỏ bừng:
Vâng, thầy Ly!


Ở đây có ba lá bùa, anh lấy dán lên cửa sổ đi, cho dù nhìn thấy hay gặp bất cứ thứ gì đều không được để ý tới, cũng không được hoảng loạn hét lên. Nhưng anh phải nhớ kỹ, nếu có ai tới thì nhất định phải ngăn họ tiến vào. Tôi phải nhập mộng, nếu có chút sai sót sẽ khiến tôi bị thương.

Long Đình cố gắng ngoảnh đầu sang hướng khác, cầm lá bùa trong tay, anh ta kiên định nói với tôi:
Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô thật tốt!

Bọn chúng chừng hai mươi mấy người, đợi tới lúc chúng bạo lực hành hạ xong, người phụ nữ ấy đã gần hấp hối. Cô ấy có người lết tới góc tường, nhìn bóng đám ác ôn rời đi, cứ run rẩy mãi. Sau đó ngơ ngác lắc đầu, lẩm bẩm
không phải tôi, đứa trẻ không phải do tội giết
.
Ngay lúc người phụ nữ đó còn chìm trong hoảng loạn, cô y tá kia bỗng dưng đi tới. Cô ta vừa xuất hiện thì người phụ nữ đó tức khắc sợ tới mức bỏ ra đằng sau. Cô y tá nhanh chóng đuổi tới gần người phụ nữ, cô ta cầm ống tiêm trong tay, đầu kim to đến phát hoảng.
Tóc người phụ nữ kia bị tóm lấy, cô y tá giơ kim tiêm trong tay lên, đâm thật mạnh vào cơ thể người phụ nữ. Cô ấy kêu gào thảm thiết, nếm chịu cơn đau còn hơn cả chết. Biểu cảm trên mặt cô ta vô cùng dữ tợn, không ngừng tra tấn người phụ nữ. Cô ấy khóc lóc van nài, luôn miệng bảo không phải cô ấy giết đứa bé, nhưng cô ta chẳng hề nương tay.
Mái tóc dài của cô ấy rối tung, trên người chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tang, áo ngủ gần như trong suốt, phong cảnh trước ngực và cả cơ thể lấp ló như ẩn như hiện.
Long Đình thấy vậy lập tức quay mặt đi, tôi lườm anh ta rồi nhìn về phía người phụ nữ đang khóc gào ầm ĩ trên giường.

Long Đình!

Long Đình dẫn tôi tới một chỗ gần đó, ăn một bát mì, trả tiền xong liền rời đi.
Lên xe Long Đình hỏi tôi:
Thầy Ly, còn vấn đề gì nữa không?


Nghĩ cách điều tra trong quá trình thực tập ở bệnh viện, Thẩm Vân Kiệt có quen người nào hay không?
Long Đình tức tốc gọi điện thoại thăm dò, về phần làm sao tra được thì tôi không rõ, song anh ta chỉ mất nửa tiếng đã nhận được kết quả.
Trong thời gian thực tập, Thẩm Vân Kiệt có quen một cô y tá khá xinh đẹp, chẳng qua khi anh ta kết thúc kỳ thực tập chưa được bao lâu, cô y tá đó đã qua đời vì tai nạn xe.

Những thứ Long Đình tra được đều nằm trong điện thoại. Sau khi cô y tá đó mất, một năm sau, Thẩm Vân Kiệt mới quen với người vợ hiện tại, yêu nhau ba năm mới tiến tới hôn nhân.

Hắn là có đứa con nữa, mau đi tra!
Long Đình tiếp tục điều tra, nhưng không tra được Thẩm Vân Kiệt có đứa con nào.

Đi tới nhà Thẩm Vân Kiệt, à mà ba mẹ vợ anh ta ở đâu?
Tôi chợt nhớ ra bèn hỏi.
Tôi đi qua một bên chuẩn bị treo tường, Long Đình cũng theo tôi tới chân tường, anh ta ngồi xổm xuống bảo:
Cô giẫm lên người tôi trèo lên đi.
Tôi liếc Long Đình một cái, hai tay bám lên tường, chân giẫm một phát trực tiếp trèo qua. Đợi tới lúc Long Đình ngẩng đầu lên nhìn thì tôi đã ngồi ngay ngắn trên bờ tường rồi. Long Đình cũng leo lên đầu tường với tôi, tôi hỏi anh ta:
Anh từng xuống mộ với anh tôi rồi à?

Có xuống mấy lần.

Quả nhiên Long Đình cũng có chút vốn liếng, ngay cả tư thế treo tường cũng tạo nên sự khác biệt rồi.
Sau khi nhảy xuống, chúng tôi nhanh chóng lẻn vào biệt thự. Tôi đứng ở dưới trèo lên, Long Đình cũng không để tụt lại, anh ta bám sát chân tôi.
Long Đình bước qua dõi theo tôi, tôi nằm cạnh vươn tay nắm lấy tay cô ấy, hai mắt nhắm lại, đọc nhẩm khẩu quyết.
Rất nhanh, tôi đã tiến vào một không gian khác!
Cảnh tượng trước mắt tối đen, khắp nơi đều lộ ra không khí u ám khủng bố.

Đừng mà, đừng có qua đây!
Tiếng hét của cô ấy chói tới mức đau cả tai.
Tôi nhìn sang khoảng không tối tăm kia, bỗng có một người phụ nữ lõa thể chạy ra, sau lưng cô ấy là một đám đàn ông cực kỳ hung tợn. Diện mạo đám người đó dị hợm vô cùng, hơn nữa toàn thân dơ bẩn khủng khiếp, tôi đứng từ xa còn ngửi thấy mùi hôi tanh tưởi. Tìm gan phèo phổi của một số người đều rơi cả ra, bọn họ vừa đuổi theo vừa phát ra tiếng cười tục tĩu.
Cô ấy hét lớn, chớp mắt đã bị đám người đó đè xuống, bắt đầu thực hiện hành vi dâm ô. Tôi đứng bên cạnh chứng kiến tất cả mọi chuyện đang xảy ra, nhưng chẳng thể vươn tay giúp đỡ. Trong cõi mộng, tôi chỉ có thể quan sát những chuyện đang diễn ra chứ không được thay đổi nó, đây là quy định cơ bản nhất khi nhập mộng.
Long Đình quay mặt sang hướng khác, tôi nhìn phần thân dưới, nơi đó có gì khỏi xem cũng biết. Tôi mau chóng cởi áo khoác choàng lên người cô ấy.

Sau khi đứng dậy thảo dây trói tay chân cô ấy ra xong, người phụ nữ đó khó nhọc chống người ngồi dậy van nài:
Tôi xin cô, xin cô cứu tôi với!


Cô ấy chồm người quỳ trên giường, dập đầu cầu xin. Tôi liếc sang Long Đình:
Cõng cô ấy đi mau!
Long Đình lập tức cởi áo khoác bọc người cô ấy lại, xoay lưng cũng lên chuẩn bị rời đi.

Tôi cầm quần áo đi qua mở cửa sổ nhìn xuống.


Long Đình, chúng ta xuống từ chỗ này.
Long Đình hơi khó xử:
Thầy Ly, trên lưng tôi đang công.


Không đợi Long Đình nói hết, tôi móc ba tờ giấy vàng từ trong ngực ra, gấp xong rồi thổi một hơi vào đó, sau đó ném ra ngoài cửa sổ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.