• 601

Chương 255: Nấm mồ lẻ loi xa xôi ngàn dặm


Tôi kể cho Huyền Quân nghe những gì mình mơ thấy, La Quán Trinh nói trước:
Bên ngoài âm u, bầu trời bị mây đen che kín, xem ra có thứ gì đó8 đang quấn lấy em. Có vẻ em đã dẫn tới thứ không nên dẫn rồi.



Khi ngồi trong xe em có thấy hơi lạnh, nhưng không cảm nhận được th3ứ nào ảm trên người cả, nếu có, em đã phát hiện ra rồi.
Tôi nhìn quanh, trừ phi thứ này là linh, nếu không tôi đều thấy được. Nhưng linh l9àm sao có thể kêu gọi được nhiều quỷ hồn tới tụ tập như vậy?

Huyền Quân nắm chặt tay tối, một tay kết ấn, hắn muốn kiểm tra xem là 6thứ gì đang ám tôi, nhưng đến hắn cũng bất ngờ.

Long Đình, mau dẫn Vân Nhã đi, càng xa càng tốt.
Không đợi người bên cạnh cất lời, Quý Mạt Dương đã nói ngay.
Long Đình nhận ra có điều không ổn định tiến lên hỏi, nhìn thấy mắt tôi không sao nữa cũng rất ngạc nhiên, nhưng chưa kịp nói gì thêm thì Long Đình và Vân Nhã đã bị Quý Mạt Dương đuổi đi.
Sau khi bọn họ đi khỏi, Quý Mạt Dương mới nói:
Không tính ra?

Không tính ra được.

Tôi lập tức kết ẩn đánh trả Tử Mặc.
Tử Mặc nhanh chóng vọt tới, tôi cũng không thua kém. Anh ta bị tôi đánh một chương vào đầu, lập tức há miệng gào thét rồi dần dần tan biến. Anh ta cười nhìn về phía tôi, tôi buông tay nhìn một luồng hồn phách anh ta, thật lòng không nỡ, bèn thu anh ta lại.
Tôi nghĩ chỉ cần anh ta không tan biến, rồi sẽ có ngày trở lại!

Không được, chuyện của bản môn chúng tôi không thể để người ngoài xen vào. Tôi nhất định sẽ không để Ly Thương gặp bất trắc đâu.

Quý Mạt Dương vẫn không yên tâm:
Em thấy sao?

Em đi với anh ấy.

Bây giờ nên bảo vệ Quý Mạt Dương và La Quán Trinh trước.
Hắn lập tức bắt mấy con quỷ ném vào quan tài trấn hồn, quả nhiên hiệu quả càng rõ ràng hơn. Giờ không để ý được nhiều nữa, tôi bắt đầu thu những hồn phách xung quanh. Những kiểu gì cũng phải đến lúc mệt, được một hồi thì kiệt sức, không biết tại sao cơ thể lại tiêu hao nhiều như vậy, mệt đến mức thở hồng hộc.
Huyền Quân kéo tôi dậy, tìm đại một chiếc xe rời đi trước. Mây đen từ tứ phía kéo đến, sấm chớp vang ầm ầm.
Vì bọn ma quỷ xung quanh cản trở nên Huyền Quân không thể đi tiếp, đành phải xuống xe.

Không có.

La Quản Trinh cũng bấm thử, nhưng tính không ra, đành lắc đầu. 5
Vân Nhã với Long Đình ra ngoài trở về, vừa thấy chúng tôi Vân Nhã đã nói:
Chẳng hiểu sao bên ngoài trời tối mù, tự dưng lạnh ghê luôn.

Huyền Quân nhìn tôi:
Em cảm thấy thế nào?

Hơi lạnh!
Tôi thực sự rất lạnh, còn lại không thấy gì khác. Huyền Quân đứng dậy, mở nhân quả ba đời ra, hắn muốn tra thử xem liệu có phải có thứ gì đó đang âm thầm quấn lấy tôi hay không, nhưng vẫn không có kết quả.
Không dò ra điều gì, Huyền Quân ngồi xuống đưa tôi xem thử, cũng không có phát hiện gì mới.

Âm quỷ.


Thế cũng không được.
Huyền Quân lấy một sợi tóc của tôi rồi quay người đi, tôi muốn ngăn lại nhưng hắn đã đi xa rồi. Đảm âm vật xung quanh như một đoàn quân lúc nhúc kéo nhau đi theo. Tôi cố gắng gọi Hương Vụ nhưng hắn chăng chút phản ứng.
Hết cách, tôi đành gắng sức phá vỡ hai tấm bùa. Đến khi tôi thoát được thì chung quanh đã quang đãng, trăng sao trên trời thưa thớt.
Tôi đi về phía trước, vừa đi vừa tìm kiếm Huyền Quân. Đi được một đoạn khá xa mới thấy Huyền Quân đứng trên chỗ đất trống, đang bị những luồng âm khí bủa vây. Mắt Huyền Quân nhìn thẳng tắp, tay cầm la bàn, khóe miệng rỉ máu, còn xung quanh như đang âm thầm khởi động thứ gì đó.
Quý Mạt Dương và La Quán Trinh nhìn nhau, Huyện Quân lại nói:
Tôi biết một nơi có thể tạm thời ẩn nấp, tự tôi sẽ tìm hiểu nguyên nhân, nhưng các người không thể đi.

Nghe Huyền Quân nói như thế, Quý Mạt Dương mới hỏi:
Nơi nào?


Đạo trường của sư phụ tôi.

Chúng tôi đi cùng anh.

Huyền Quân cúi đầu hôn tôi lần nữa:
Tôi sẽ dụ chúng đi, lấy mạng đổi mạng. Em phải đi tìm đạo trường trên núi Tu Di của sư phụ tôi. Đây là chìa khóa vào cửa, giữ cẩn thận.

Huyền Quân đeo chiếc chìa khóa lên cổ tôi, tôi phẫn nộ quát:
Anh không được chết, anh mà chết anh ấy cũng sẽ chết, hai người là một, anh ấy là nguyên thần của anh đó.
Huyền Quân nhìn tôi:
Tôi không chịu được việc phải chia sẻ em với hắn.


Anh không hiểu gì cả, hai người các anh là một thể, không phân biệt anh - tôi.


Vậy em đi đường cẩn thận!
Chuyện tới nước này Quý Mạt Dương cũng không còn cách nào khác.

Dạ, chị chăm sóc anh ấy nhé.
Tôi nhắn nhủ La Quán Trinh xong mới quay lưng rời đi.
Huyền Quân và tôi ra khỏi cửa, âm khí xung quanh bắt đầu bao phủ. Trước lượng âm khí dày đặc như vậy, tôi cũng chẳng dám nghĩ tới liệu còn đi ra được hay không nữa.
Tôi chạy tới kiểm tra sắc mặt hắn, hai mắt hắn đã bất động.

Huyền Quân!

Tôi hoảng hốt gọi Huyền Quân nhưng hắn không hề nhúc nhích. Đột nhiên có gió thổi tới, cơ thể hắn thình lình ngã về phía tôi, tôi chỉ biết ngơ ngác đỡ lấy.
Xe của Tử Mặc đang đợi chúng tôi, vừa lên xe anh ta đã liếc tôi:
Tôi sắp chịu không nổi rồi, có gì tôi chở hai người đến giao lộ rồi hai người tự nghĩ cách đi tiếp nhé.
Tử Mặc nhanh chóng khởi động xe chạy đi, tôi ngồi đó ngó thấy trong mắt anh ta hằn rõ tia máu bèn hỏi:
Anh muốn ăn tôi hả?


Tại sao?


Trên người cô có nguồn sức mạnh rất lớn đang tỏa ra, ăn cô thì có thể trở thành vua của trăm quỷ.
Nói rồi trên người Tử Mặc tỏa ra luồng âm khỉ đen đặc, gương mặt anh ta bắt đầu vặn vẹo, dữ tợn xấu xí như bọn ma quỷ.
Tôi xuống xe đi đến bên cạnh Huyền Quân:
Thôi anh đi trước, bọn chúng tôi tìm tôi mà.


Sao tôi bỏ em lại được.

Huyền Quân phì cười, hôn tôi một cái, tôi lườm nguýt:
Kiểu gì anh cũng phải đi.


Tôi không đi, nếu chết thì cùng chết.


Thế thì bẽ mặt lắm!
Huyền Quân rừ một tiếng rồi vẽ bùa ẩn thân và bùa định thân lên tay tôi.
Tôi sững sờ, muốn phá giải hai bùa chú này nhưng hoàn toàn không thể.
Huyền Quân triệu hồi âm quỷ, nó xuất hiện đợi Huyền Quân ra lệnh. Nhưng bỗng nhiên nó nhìn sang tồi, phản ứng đó giống như vô thức, hai mắt nó nhìn chằm chặp, tưởng chừng như muốn nuốt chửng tôi. Huyện Quân cảnh cáo cũng không có tác dụng, âm quỷ hà một hơi phóng thẳng qua phía tôi, Huyện Quân lập tức lấy bùa niêm phong và thu nỏ lại.

Chuyện gì thế, tại sao âm quỷ lại không thể khống chế muốn nuốt Ly Thương?
Trên gương mặt La Quán Trinh đầy vẻ nghi hoặc.
Tôi dẫn Ly Thương rời khỏi nơi này ẩn náu trước đã. Với tình trạng của cô ấy bây giờ, ắt hẳn là trên người có thứ gì đó thu hút ma quỷ tới.

Huyền Quân kéo tôi dậy định dẫn đi, Quý Mạt Dương lại hỏi:
Anh có cách gì? Không có cách thì trốn được đi đâu?

Trước mặt hắn có mười mấy quỷ vương màu sắc khác nhau, tên lợi hại nhất có màu đen. Con quỷ đó không sợ Huyền Quân, thậm chí còn điều khiển những tên khác đến bắt tôi. Huyền Quân kết ấn, dùng chú càn khôn trấn áp bọn chúng, nhưng bọn chúng như tre già măng mọc bất chấp lao về phía trước.
Huyền Quân thấy không chống đỡ nổi, bèn quay đầu dặn dò:
Nếu tôi xảy ra chuyện hãy thu hồn phách tôi lại, lấy tu bổ cho quan tài trấn hồn.

Tôi không nói không rằng, làm vậy mà coi được hả?
Huyền Quân đáp:
Tôi có thể tạm thời phong ấn hơi thở trên người cô ấy khiến bọn ma quỷ không tìm thấy, để chúng tản ra trước đã.


Cái này chưa chắc, nếu anh có cách giải tán bọn quỷ thì đã không cần dẫn Ly Thương rời đi.
Quý Mạt Dương hiểu rõ, chẳng qua Huyền Quân muốn bảo vệ anh ấy và La Quán Trinh trước mà thôi.
La Quán Trinh tiếp lời:
Anh muốn tránh chúng tôi.

Bây giờ không tìm ra nguyên nhân nên chỉ đánh trốn đi, nếu đã không có cách thì hai người ở lại cũng vô ích.


Thu!

Tử Mặc nhanh chóng chui vào quan tài trấn hồn, quan tài dao động một hồi.
Khí lạnh dần tản ra, tôi hết sức kinh hãi, thì ra quan tài trấn hồn có thể hấp thu hồn phách để hồi phục. Tôi vội nhìn sang Huyền Quân, hắn cũng ý thức được điều đó.
Chiếc xe đột nhiên phanh gấp, Tử Mặc quát chúng tôi:
Đi đi!

Huyền Quân xuống xe kéo tôi đi, vô số bùa chủ từ người hắn bay ra vây quanh chúng tôi. Một lượng lớn quỷ hồn xông ra, tôi quay đầu nhìn Tử Mặc đang gào rú, anh ta muốn kìm nén khát vọng muốn nuốt chúng tôi nhưng không thể nào áp chế nổi. Anh ta hóa thành quỷ vương mặt xanh nanh vàng, gầm lên lao về phía Huyền Quân.
Huyền Quân rút kiếm gỗ đào định đối phó với Tử Mặc, tôi đẩy hắn ra:
Để tự tôi!

Chiếc la bàn trong tay Huyền Quân rơi xuống đất phát ra âm thanh trầm đục, tựa như nện vào ngực tôi.

Bỗng nhiên tôi cảm thấy nực cười, ông trời ơi sao ông nhẫn tâm quá vậy, lẽ nào cứ ở cạnh tôi là ắt phải chết sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.