• 1,168

Chương 414: Em không chờ được nữa, muốn lấy anh (2)


Thảo nào, sáng nay khi nghe anh nói muốn tới trường quay cùng cô, sắc mặt cô lại thay đổi, nghi đủ mọi cách để từ chối.

L8úc đó anh không nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ là có người đang nhắm vào cô, anh phải bảo vệ sự an toàn của cô.

Cô còn nói với 3anh, anh nên chuẩn bị tâm lý trước khi xem cảnh quay này, đừng coi là thật.
Đó là chuyện anh không thể nào chấp nhận được, cho dù sống một mình trên đời sẽ rất đau khổ, rất dằn vặt.
Mà hiện tại, anh biết, có tránh được những điều đó hay không đều phụ thuộc vào mình.
Anh sẽ sống thật tốt, thật khỏe mạnh, vì cô, cũng vì bố mẹ mình.
Anh dịu dàng giơ tay lau nước mắt cho cô.
Vốn cảm xúc của Ôn Huyền đã sắp ổn định lại rồi, nhưng thấy anh tới, cô lại bắt đầu mất kiểm soát.
Có trời mới biết cô lo lắng và sợ hãi đến mức nào.

Anh đã hứa rồi thì phải làm được, phải mãi mãi bình an.

Nỗi bất an trong cô không phải mới tồn tại ngày một ngày hai.
Mặc dù hiện tại tất cả đều gió yên sóng lặng, mọi chuyện êm đẹp, nhưng không biết vì sao, cô luôn cảm thấy đây là sự bình yên trước cơn bão.
Trong phim cô đã trải qua một lần rồi, chỉ khi biết anh vẫn bình an trong hiện thực, cô mới có thể thoát ra khỏi nỗi đau đớn vô hạn ấy.
Lục Kiêu nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô:
Ngoan nào, đừng khóc. Em yên tâm, anh biết em đang nghĩ gì, mọi chuyện mà em lo lắng đều sẽ không xảy ra đâu.

Ôn Huyền rưng rưng nước mắt, đôi mắt đỏ hoe, một tay cô đặt lên vai anh, giọng nói nghẹn ngào nức nở:
Anh phải hứa với em, nếu một ngày nào đó anh không cần em nữa, em sẽ dẫn còn chúng ta đi lấy
Anh bắt đầu không khống chế được, tưởng tượng nếu có một ngày anh gặp chuyện không may, cô sẽ làm thế nào.
Liệu cô có làm ra hành động giống nữ chính trong bộ phim này hay không?
Cứ nghĩ tới đó là anh lại thấy khó thở, trái tim quặn đau.
Vì tất cả những người mà anh yêu thương, và vì những người yêu thương anh.
Chị Linh đang an ủi Ôn Huyền. Không biết nhìn thấy ai, chị ấy chủ động rời khỏi đó, để lại không gian riêng cho hai người.
Ôn Huyền đang ngồi trên ghế, cầm khăn giấy lau nước mắt, đột nhiên cảm thấy có một bóng người nửa quỳ một gối xuống trước mặt mình.
người khác. Em không còn là vợ của anh nữa, con chúng ta cũng sẽ gọi người đàn ông khác là bố...


Em dám!

Nói đến đây, anh dừng lại giây lát, sau đó kiên định nói:
Anh sẽ không bao giờ bỏ lại mọi người!

Nhưng đến tận khi chứng kiến cảnh ấy, trái t9im đau đến mức muốn nghẹt thở, Lục Kiêu mới hoàn toàn hiểu được ý cô, mới biết vì sao cô không muốn anh tới xem.
Mặc dù 6anh biết đây chỉ là một cảnh quay, không phải là sự thật, nhưng anh vẫn vô cùng chấn động.
Không phải là vì sự hy sinh c5ủa nam chính, mà là bởi cảnh tự sát của nữ chính.
Cô cố tình nói mấy câu đó, tất nhiên là để kích thích anh, để anh nhớ rằng tính mạng của anh chính là gốc rễ của cô.

Anh không chỉ là của riêng anh, mà còn là của cô.

Nhưng cho dù thế nào, cô cũng sẽ không nhắc tới hai chữ ấy, hai chữ đại diện cho hành động mà nữ chính đã làm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.