Chương 430
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 541 chữ
- 2022-02-17 04:42:43
Chiếc xe ở phía xa xa vang lên một tiếng vì cảm ứng của chìa khóa xe. Lục Kiêu dùng một tay mở cửa, cẩn thận đặt cô vào ghế sau, còn đắp một chiếc ch8ăn mỏng lên cho cô.
Sau khi hỏi bác sĩ xem cô có thể rời khỏi bệnh viện một lúc được không, nhận được câu trả lời là anh lập tức đi chuẩn bị3.
Nghe vậy, Lục Kiêu không nói gì. Đến khi chiếc xe rẽ vào khúc cua cuối cùng ở con đường phía trước, Ôn Huyền đột nhiên nhìn thấy mấy chữ bắt mắt ở khu làm việc cách đó không xa.
Đó là một hàng chữ viết dọc: Nơi đăng ký kết hôn.
Cô nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy Lục Kiêu đang lái xe.
Phát hiện ra cô thức giấc, Lục Kiêu vừa lái xe, vừa nhìn vào gương chiếu hậu, hỏi cô:
Em dậy rồi à?
Mặt trời buổi trưa khá chói ch9ang, từ góc độ này, ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu thẳng vào mắt cô trong lúc Lục Kiêu đang dừng xe chờ đèn đỏ.
Cô không khỏi nhíu mày lại6, giơ cổ tay lên che mắt rồi quay mặt đi.
Sao anh lại không biết cô nghĩ gì chứ? Nhưng đối với cô, có lẽ đó không phải là tạm hoãn, mà là từ bỏ.
Anh muốn cưới cô, không liên quan đến chuyện sức khỏe của cô như thế nào. Không khỏe thì có thể cẩn thận bồi bổ, cho dù đến cuối cùng thật sự không có con cũng không sao.
Chiếc xe lái thẳng tới điểm đến.
Khi sắp tới nơi, Ôn Huyền vẫn đang nằm ngủ ở hàng ghế sau.
Bởi vì thể hàn khó thụ thai, cô lựa chọn tạm hoãn đăng
kết hôn.
Khi nhìn thấy mấy chữ đó, Ôn Huyền ngừng thở, chỉ cảm thấy ù hết cả đầu, tự nhiên thấy càng choáng váng hơn.
Anh, anh không đùa đấy chứ?
Thứ anh cần là bản thân cô, không phải điều gì khác.
Nghe anh nói vậy, trái tim Ôn Huyền rung động, bờ môi mấp máy, muốn nói rồi lại thôi.
Ôn Huyền nhìn lên trần xe, ngơ ngác trong thoáng chốc.
Đợi, đợi đã, đây là nơi nào?
Nhưng cô vẫn không nhúc nhích gì. Mấy giây sau, dường như đã cảm thấy điều gì đó là lạ, cô bỏ tay 5xuống, lông mi run run, từ từ mở mắt ra.
?
Ôn Huyền chống người ngồi dậy, tay còn lại day trán, ngạc nhiên hỏi:
Em đang nằm mơ à? Chúng ta ra viện rồi sao?
Chuyện gì thế này?
Cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa đó, lên tiếng hỏi.
Cuối cùng Lục Kiêu cũng mở miệng, anh trầm giọng nói:
Ôn Huyền, chưa có lúc nào anh nghiêm túc bằng lúc này hết.
Cục Dân chính đang ở ngay trước mắt. Sau khi bước vào cánh cửa này, cầm quyển sổ chứng nhận ấy là bọn họ sẽ trở thành vợ chồng được pháp luật công nhận.
Nói thật, bảo cô không mong chờ thì là giả, dù sao Lục Kiêu cũng là người mà cô yêu tha thiết.
Ôn Huyền nắm chặt tay, đây chính là Cục Dân chính!
Anh nghiêm túc hả?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.