• 307

Chương 9: Mài đao sắc để chuẩn bị kế hoạch tác chiến (4)


Anh ta nghĩ nghĩ một chút nói:
Cũng đúng, vậy thì Hiểu Hiểu, chúng ta đi thôi.
Tôi vui tới mức muốn bay lên, đi theo phía sau anh ta ngoài
<8br>Những ánh mắt xung quanh nhìn chúng tôi nóng rực, một đôi gian tình, các người chắc chắn đang có gian tình.

Tôi làm lơ những ánh nhìn 3ấy, tiếp tục đi theo anh ta vào một chiếc thang máy khác vì phòng Nhân sự của công ty nằm ở tầng hầm lầu hai, bãi gửi xe công ty ở tầng hầm lầu m9ột, thang máy riêng của Tô Thường Thụy không dừng ở tầng hầm lầu hai

Cô ấy là vợ chưa cưới của Tô Tổng, cũng là Trưởng phòng Kinh doanh của công ty chúng ta, Hiểu Hiểu, cô không biết cô ấy sao?
Cô gái bên cạnh dùng giọng điệu trêu chọc nói
Xem ra Trương Diệp này cần học thêm về cách đối nhân xử thế rồi.
Ánh mắt Trưởng phòng Nhân sự nhìn tôi có chút không đúng bởi đây là 6lần đầu tiên có nhân viên mới vào công ty lại được Tô Thường Thụy đích thân đưa xuống
Có điều như vậy bạn uống cho tôi quá, Tô Thường Thụ5y đi xuống đây còn có mục đích khác nữa, nên sau khi giao tôi cho Trưởng phòng Nhân sự thì anh ta đi tìm giám đốc Nhân sự nói chuyện rồi.

Hai người trước đây chưa từng quen biết?
Cô ta rõ ràng không tin tối
Cũng đúng, cô ta thành công đẩy Hà Vũ Phi ra để thượng vị rồi, đương nhiên bây giờ phải đề phòng người khác tới thế chỗ của cô ta.
Tôi vội quay qua giữ cô ta lại nói:
Trương tiểu thư, hôm nay là ngày đầu tôi đi làm, không biết cô hiểu nhầm chuyện gì, nếu như chuyện Tô Tổng giúp tôi và đi cùng tôi xuống phòng Nhân sự làm có hiểu lầm thì tôi xin lỗi
Nhưng tôi với Tô Tổng thực sự không có gì cả, tôi không hiểu tại sao cô lại nói tôi đừng có tâm tư gì khác.

quỷ.

Tôi nghẹn ngào nhìn cô ta, đợi đến khi nhìn thấy người từ cửa căn tin bước vào thì khóc càng nức nở động lòng người, tôi vừa khóc vừa nói:
Trường tiểu thư, tôi chỉ quan tâm đến tôn nghiêm của bản thân, tôi thật sự không thể
Đợi tôi hoàn tất xong thủ tục nhận chức dưới con mắt như ghim chặt của Trưởng phòng Nhân sự thì Tô Thường Thụy cũng ra ngoài
Tôi lại theo anh ta vào thang máy cùng lên văn phòng, xung quanh những tiếng xì xào bàn tán cũng rộ hẳn lên.

Tôi nghe nói trước đây Tô Tổng cũng có bạn gái...
Bên tại tôi bỗng nghe thấy có người trong đám đông nói.

Còn không phải sao, chính là thư ký tiền nhiệm chứ ai.

Tính toán rất nhanh, cô ta sẽ tìm Tô Thường Thụy để anh ta loại tôi ra khỏi phòng thư ký, tôi còn sợ cô ta không đến tìm tôi
Cô ta nói xong liền bỏ đi, tôi làm sao có thể bỏ qua cơ hội này
Tô Tổng là người tốt, anh ấy giúp tôi nên tôi định mời anh ấy đi ăn cơm để cảm ơn thôi
Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng biết thân phận của anh ấy và quan hệ của hai người rồi nên chuyện mời ăn cơm coi như chưa từng phát sinh đi.

Tôi sẽ không nói gì đâu, cứ yên tâm.

Trạng thái này cứ tiếp diễn đến giờ ăn trưa, tuy tôi là người mới nhưng vô tình tạo ra một sự phân cực rõ rệt
Cô đừng có áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác, tôi không phải loại người đó.

Trương Diệp cứ nghĩ sẽ chế trụ được tôi không ngờ lại bị tôi gây khó dễ như vậy tự nhiên cũng không biết phải nói sao.

Chẳng trách cô ta lại lo sợ thư ký của Tô tổng như vậy.
Một người khác lại nói bóng nói gió

Câm miệng hết cho tôi.
Trương Diệp quát lên một tiếng, lại chỉ tay vào mặt tôi nói:
Thật không thể chịu nổi, tôi nói cô vài câu thì đã sao, nếu trong lòng cô không có quỷ thì không để ý là được, cô để ý chứng tỏ trong lòng cô có
Xung quanh tôi vẫn còn rất nhiều chỗ trống, cô ta lại chọn ngồi đó chứng tỏ cô ta đã biết đến sự tồn tại của tôi
Những người ngồi xung quanh tôi nhìn thấy Trương Diệp đến thì cố ý nâng cao giọng hơn nói:
Hey, Hiểu Hiểu à, nghe nói cô mới từ Hàn Quốc về à, bên đó chơi vui không?
Tôi nhịn cười, dùng thanh âm tạm ổn của mình trả lời:
Thật ra cũng không có gì đặc biệt, lần sau nếu các cô muốn đi tôi sẽ dẫn các cô cùng đi, tôi biết nhiều chỗ hay ho lắm.
Nhìn sắc mặt của Trương Diệp càng lúc càng không tốt, tâm tình tôi càng lúc lại càng vui vẻ.
Tôi với Tổ Tổng không có quan hệ gì cả, các cô phải tin tôi.
Nhiều khi không giải thích còn tốt, một khi đã giải thích thì tự nhiên không có gian tình cũng thành có gian tình.
Trong mắt cô ta một chút cũng không tin nhưng vẫn miệng vẫn nói liên tục:
Rồi, rồi, tôi biết rồi mà
Trương Diệp cũng không nghĩ tới cục diện lại biến thành như vậy, ngẩn ra,
Tôi..
tôi đã làm cái gì chứ?

Chúng tôi đều nhìn thấy, là cô đẩy Hiểu Hiểu.
Cô gái vừa nói chuyện ban nãy tỏ ra vui vẻ khi thấy Trương Diệp gặp rắc rối, hưng phấn châm ngòi thêm:
Trưởng phòng Trương, cho dù thế nào thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên Hiểu Hiểu đi làm, nếu có mắc lỗi thì từ từ nói là được, việc gì phải đóng tay động chân thế.
Nước mắt tôi không ngừng tuôn rơi, đáng thương nằm dưới đất, Trương Diệp cường thể bức người

Ồ, hóa ra là phu nhân tương lai của Tổng giám đốc.
Tôi vội đứng dậy chào hỏi,
Thật xin lỗi, không biết cô tìm tôi có việc gì?
Trương Diệp lạnh lùng liếc tôi một cái nói:
Nghe nói cô đi dùng thang máy cá nhân của Tô Tổng đi làm? Tôi còn nghe nói cô mời Tô Tổng ăn cơm?

Ai ôi, tin tức linh thông thật, tôi nhìn cô ta với vẻ
ngây thơ vô tội
nói:
Xin lỗi, lúc đó tôi cũng không biết đó là Tô Tổng, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, ở dưới tầng hầm tìm thang máy lên phòng Nhân sự mãi mà không thấy
Một bộ phận người ngồi cùng tôi, một bộ phận người khác thì cách xa tôi càng xa càng tốt.
Mà những người cách xa tối này chẳng cần nói cũng biết là người của Trương Diệp đi
Con người luôn có một thói quen đó là đồng tình với kẻ yếu, mà tôi hiện tại trong yếu đuối đến mức không thể yếu đuối hơn được nữa, khiến con mắt của những người xung quanh nhìn Trương Diệp có chút khinh thường, chế nhạo.
Trương Diệp bỗng phát giận, chỉ tay vào mặt tôi nói:
Tôi đẩy cô ta thì sao chứ, ai bảo cô ta quyến rũ Tô Tổng! Cô đừng tưởng tôi không biết cô muốn làm gì, tôi nói cho cô nghe, nằm mơ đi!
Tôi ấm ức nức nở:
Tôi không quyến rũ Tô Tổng, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, cái gì cũng không biết
Tôi..
tôi còn chưa có bạn trai, Trường tiểu thư, cô nói như vậy mọi người sẽ hiểu lầm tôi là tiểu tam, sau này tôi làm sao có mặt mũi gặp người khác, làm sao có bạn trai được nữa chứ.

Cô ta cuối cùng không chịu được đi đến bên cạnh tôi nói:
Cô chắc hẳn là Phương tiểu thư, tôi có vài điều muốn nói với cô.
Tôi chớp chớp mắt vô tội nhìn cô ta hỏi:
Vị tiểu thư này..
cô là?


Cô với Tô Tổng của chúng tôi có quan hệ gì vậy?
Cuối cùng cũng có người không nhịn được tò mò tìm tôi hóng chuyện
Tôi nhìn quanh một chút liền lập tức nói với cô ta:
Không có quan hệ gì hết, cô đừng nói linh tinh

Không quen biết.
Tôi lắc đầu, thanh âm nhỏ hơn nhiều:
Trường tiểu thư, chúng tôi trước đây thực sự không quen biết.

Cô ta bỗng đứng dậy nói,
Tốt nhất là như vậy, nhưng cô cũng đừng có tâm tư gì khác, tôi nói cho cô biết, không có tác dụng gì đâu.

Đúng là ngoài suy đoán của tôi, làm sao mà hôm nay vợ chưa cưới của Tổng giám đốc lại hạ cố xuống nhà ăn nhân viên thế này, hơn nữa theo như thông tin mà Hà Vũ Phi cho tôi thì cô ta đâu có ăn cơm ở căng tin công ty.
Hơn nữa, cô ta đang có vẻ rất tức giận, đi lấy cơm xong trực tiếp tới chỗ phía sau tôi ngồi xuống

Hiểu Hiểu cô đứng lên trước đã.
Có người đến bên cạnh tôi định đỡ tôi đứng dậy, tôi đẩy tay cô ta ra ngồi dưới đất, hai tay ôm ấy hai cánh tay của mình úp mặt xuống đầu gối, nói:
Thật quá đáng mà, tuy tôi chỉ là một nhân viên nhỏ nhoi, nhưng tôi cũng có tôn nghiêm, từ trước tới nay tôi chưa bao giờ đoạt bạn trai của người khác
Trường tiểu thư, sao có thể nói tôi như vậy được
Còn những người ngồi gần tôi chắc hẳn bình thường có quan hệ không tốt với Trương Diệp, hiện tại thấy có người mới đến, người này lại cùng Tô Tổng có quan hệ không rõ ràng, đương nhiên là muốn tranh thủ lôi kéo một chút.
Tôi lịch sự nói chuyện với những người ngồi xung quanh mình, sau đó tôi thấy Trương Diệp đi cùng một đám người xuống nhà ăn của nhân viên
Nước mắt của tôi từ từ chảy ra, cái ngã này là thật, không những thể còn vô cùng đau, chắc có mấy chỗ bị tróc da rồi, tôi đáng thương nức nở nói:
Trường tiểu thư, cô tại sao lại như vậy? Tôi rốt cuộc đã làm sai chỗ nào chứ?

Cứ như vậy, một lúc đã có rất nhiều người vây xung quanh chúng tôi rồi, bọn họ chụm đầu lại kể tai bàn tán, ánh mắt của bọn họ nhìn tôi và Trương Diệp không biết đã nghĩ xiên nghĩ xẹo đến đâu rồi.
Cô ta mất kiên nhẫn đẩy tôi một cái, trong lòng tôi chợt vui vẻ vô cùng, mượn lực hướng về phía bàn ăn ngã xuống, bất chợt tiếng bàn ghế đổ vang lên
Tôi ngã trên mặt đất, toàn bộ đồ ăn trên bàn đổ vào người tôi, bộ quần áo trên người tôi cũng vì thế mà bẩn hết.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Văn Phòng Phấn Hồng.