• 2,961

Chương 1033: Trung tâm chăm sóc sức khỏe


Lúc này, những người xung quanh dường như cảm thấy có gì đó không ổn, bọn họ tò mò nhìn về phía sân nhà họ Lý, Viên Mục Dã thấy vậy bèn nói với đôi v8ợ chồng già:
Không mời tôi vào nhà ngồi một chút sao? Có một số việc nếu nói ở ngoài này thì người xấu mặt không phải là tôi đâu.


Khóe miệ3ng của bác trai Lý giật giật, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, nhưng cuối cùng ông ta vẫn yếu ớt nói:
Vào nhà đi.
Sau đó, ông ta dìu bác gái 9Lý vào trước, Viên Mục Dã thấy vậy cũng nhanh chóng vào theo...

Hoàn cảnh trong phòng có vẻ tốt hơn ngoài sân, dù sao cũng từng là một gia đ6ình danh giá, cho dù nghèo đến mức nào thì cũng phải ngăn nắp... Sau khi bước vào Viên Mục Dã cũng không hề khách sáo, cậu tìm đại một cái ghế rồi n5gồi xuống.

Trước tiên hãy nói một chút xem tại sao lúc trước hai người không cho Tử Y ra tòa?
Viên Mục Dã hỏi thẳng.
Bác trai Lý đỏ mặt trả lời:
Năm đó... Tôi vì lòng tham nhất thời nên đã tham ô công quỹ để chơi chứng khoán, kết quả là đã bị thua lỗ. Vào lúc tôi không biết phải làm gì, có một người đàn ông trẻ đã đến tìm tôi, cậu ta nói chỉ cần tôi ngăn cản Tử Y ra tòa làm chứng, bọn họ sẽ cho tôi một khoản tiền để bù vào chỗ bị thiếu hụt.


Chẳng lẽ ông hy sinh con gái ruột của mình vì điều đó?
Viên Mục Dã phẫn nộ hỏi.
Còn về phần cha của Cung Siêu là Cung Trạch Đào, ông ta bị đột quỵ và bị liệt lửa người cách đây hai năm, sau khi đứa con trai yêu quý của ông ta tiếp nhận hoàn toàn việc kinh doanh của gia tộc, gã đã rất hiếu thảo mà đưa ông ta vào trung tâm chăm sóc sức khỏe.
Viên Mục Dã cuối cùng cũng nhìn vào địa chỉ của trung tâm chăm sóc sức khỏe mà Cung Trạch Đào đang nằm, xem ra trước tiên cậu nên đến nhìn một chút xem vị đầu sỏ kinh doanh có thể hô mưa gọi gió ở nước M năm đó bây giờ thê thảm đến mức nào...
Trung tâm chăm sóc sức khỏe Good Life mà Cung Trạch Đào đang được chăm sóc nằm ở một nơi tuyệt đẹp ở ngoại ô thủ đô, nhìn cơ sở vật chất của nó thì có thể nhận thấy những người cao tuổi ở trong này đều là người giàu có.
Viên Mục Dã nói xong bèn đặt toàn bộ chỗ tiền mặt trong người lên bàn rồi đứng dậy rời đi, cậu biết rằng cả đời này sẽ không gặp lại đối phương nữa, nhưng dù sao họ cũng là cha mẹ của Lý Tử Y nên Viên Mục Dã đã để lại chút tiền cho họ... Coi như đền đáp tình cảm mà năm đó Lý Tử Y đã dành cho cậu.
Khi bước ra khỏi ngôi nhà xập xệ của hai vợ chồng họ Lý, Viên Mục Dã bật điện thoại rồi đăng nhập một trang web, trong đó có một số thông tin bí mật mà cậu đã tìm thấy trong vài năm qua, nó bao gồm tình trạng gần đây của Cung Siêu và Vương Tiêu Tiêu...
Năm đó, sau khi Lý Tử Y xảy ra chuyện, mấy người đã nhận tội cuối cùng cũng chỉ bị trừng phạt với hình thức nhẹ nhất là lao động công ích... Bởi vì cái chết đột ngột của nhân chứng chính Lý Tử Y, cho nên vụ án khó giải quyết năm xưa đã hoàn toàn biến mất.
Viên Mục Dã cười lạnh:
Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy một người có thể hùng hồn nói về sự hèn nhát của mình như vậy! Lý Tử Y không phải một người qua đường, cô ấy là con gái của các người, chẳng lẽ các người không cảm thấy cô ấy không đáng phải chết sớm à?


Vậy thì sao? Người cũng đã chết, cách làm chính xác nhất lúc đó là đừng để bị thiệt thòi...
Bác trai Lý nói năng rất hùng hồn.
Viên Mục Dã nghe xong bèn hiểu mình có nói nữa cũng vô ích, cậu thở dài:
Đã như vậy, tôi cũng không còn gì để nói, hai ông bà già các người hãy cố sống thật lâu đi, đừng để sau này chết rồi lại không có mặt mũi nào mà đi gặp Lý Tử Y...

Giờ đây sau nhiều năm, cuộc sống của một số người trong vụ án này đã ổn định trở lại, bọn họ thậm chí còn không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, nhất là Cung Siêu và Vương Tiêu Tiêu, hai người họ thậm chí còn nắm tay nhau đi vào lễ đường...
Viên Mục Dã không biết khi bọn họ tỉnh dậy vào giữa đêm thì liệu có mơ đến Tôn Lôi Lôi đã từng bị mình hại chết hay không? Hoặc là mơ thấy Lý Tử Y đã vì bọn họ mà chết.
Thông tin trong tay Viên Mục Dã khá kỹ càng, bao gồm cả địa chỉ, nơi làm việc, hoàn cảnh gia đình và những sự kiện lớn đã xảy ra với họ trong những năm gần đây...
Không ngờ bác trai Lý lại bất ngờ hét lên:
Tất cả đều do cậu! Nếu không phải Tử Y thích cậu thì tại sao con bé lại cãi lời tôi rồi nhất định phải ra làm chứng? Tôi đã nhốt nó trong nhà và không cho ra ngoài rồi, nhưng cuối cùng nó vẫn lén chạy đi! Nhưng tôi không ngờ... Không ngờ những người đó lại tàn nhẫn đến thế, bọn họ đã thẳng tay giết chết Tử Y.

Viên Mục Dã trừng mắt nhìn bác trai Lý rồi chất vấn:
Nếu các người đều biết ai đã giết Tử Y, vậy tại sao không nói rõ với cảnh sát?


Cậu cũng biết Tử Y chết như thế nào mà, sau khi con bé chết, người đàn ông trẻ đó đã đến cảnh cáo chúng tôi, gã nói rằng nếu dám nói chuyện đó ra thì cả hai chúng tôi cũng không thể sống nổi. Tử Y đã chết, dù có đấu tranh thế nào... con bé cũng không thể sống lại, chúng tôi không thể chọc đến những người đó, chúng tôi chỉ muốn sống mà cũng có lỗi sao?
Bác trai Lý nức nở.
Nghĩ lại thì cũng hợp lý, với khối tài sản hiện tại của Cung Siêu, dù nói thế nào, gã cũng phải bố trí cho cha mình ở một nơi rất có thể diện dành cho người cao tuổi! Còn về phần Cung Trạch Đào có thoải mái hay không thì chỉ có ông ta biết mà thôi.

Khi Viên Mục Dã đến nơi, cậu bảo mình là bạn của Cung Siêu, vì biết cha Cung Siêu ở đây nên muốn đến thăm một chút... Cô y tá ở quầy lễ tân thấy Viên Mục Dã cười rất chân thành, trong tay còn cầm theo một giỏ hoa quả rất to, vì vậy cô ta cũng không nghĩ nhiều mà trực tiếp dẫn Viên Mục Dã đến phòng bệnh của Cung Trạch Đào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.