• 4,016

Chương 1052: Biệt thự trong núi


Viên Mục Dã không biết những lời này của Thạch Lỗi là khen hay chê bọn họ nữa, vì vậy cậu dở khóc dở cười, nói:
Cái này thì có gì để tự hào ch8ứ?
Viên Mục Dã nói xong bèn ném điện thoại cho Thạch Lỗi và bảo:
Tôi chuẩn bị một chút vật dụng cá nhân, khi nào đi hãy gọi tôi!


Sa3u khi Viên Mục Dã rời đi, Thạch Lỗi trầm ngâm nhìn thông tin của gia đình bốn người này, bối cảnh dường như rất quen thuộc đó khiến Thạch Lỗi 9nhớ đến vụ đầu tiên mà mình nhận khi bắt đầu công việc bẩn thỉu này... Bây giờ nghĩ đến, cứ như thể nó vừa xảy ra hôm qua vậy.
Lúc này, chiếc xe của đám người Viên Mục Dã đã tiến vào vùng núi phía bắc, mặc dù bây giờ đã là
cuối xuân đầu hè
, nhưng nhiệt độ trên núi vẫn rất lạnh, vì vậy đây không phải thời điểm thích hợp để lên núi chơi...
Chiếc xe vừa chạy vào vùng núi không bao lâu, xung quanh đã bị bao phủ bởi một lớp sương mù, Viên Mục Dã nhìn đám sương mù lượn lờ ở rừng cây hai bên đường mà nhíu mày, hỏi:
Tại sao lại chọn cái mùa này để đến đây nghĩ dưỡng nhỉ? Với điều kiện của gia đình Đặng Vĩnh Huy, bọn họ hoàn toàn có thể lựa chọn một số chỗ thoải mái và ấm áp hơn mà?

Sau đó, Viên Mục Dã cẩn thận phân tích thông tin bốn người nhà họ Đặng, cậu phát hiện Đặng Vĩnh Huy là một nhà văn, cầm bút viết, xoay xoay cổ tay một chút còn được... Người như vậy đừng nói là gặp sát thủ hàng đầu như Vệ Tĩnh, cho dù anh ta có gặp một tên cướp bình thường thì cũng ngỏm củ tỏi.
Còn về phần Liễu Mân, cô ta là một bà nội trợ điển hình, từ khi kết hôn với Đặng Vĩnh Huy, Liễu Mân không hề ra ngoài làm việc mà chỉ ở nhà chăm sóc chồng con. Hai đứa con của họ là Đặng Khiết Nhi và Đặng Tử Thiên, một đứa 17 tuổi và một đứa 14 tuổi, cả hai đứa trẻ này vẫn chưa đến tuổi đảm đương được việc gì lớn, bọn chúng càng không có tác dụng lật ngược thế cờ trong vụ ám sát này.
Vì đây không phải mùa cao điểm du lịch nên không có nhiều khách du lịch, nơi đó có thể coi là một chỗ phong cảnh đẹp và yên tĩnh... Vệ Tĩnh cũng nhắm vào điểm này nên mới quyết định âm thầm giết toàn bộ gia đình bốn người này sau khi họ vào biệt thự.
Không có gì lạ khi cấp trên của Thạch Lỗi cho rằng Vệ Tĩnh rất có khả năng đã phản bội rồi chạy trốn, bởi vì với phong cách làm việc của cô ta, gia đình Đặng Vĩnh Huy rất khó sống sót nếu không có cao thủ giúp đỡ... Hơn nữa địa điểm mà bọn họ lựa chọn để ám sát lần này rất bí mật, đây là nơi tuyệt vời để
giết người chôn xác
, làm sao Vệ Tĩnh có thể thất bại được?
Chiều hôm đó, sau khi sắp xếp đủ nhân viên, Thạch Lỗi lập tức khởi hành. Trên đường đi, Viên Mục Dã ngồi nghiên cứu thông tin của đối tượng mà người thuê cung cấp, nhưng cậu luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Theo thông tin biểu hiện trên tài liệu, Đặng Vĩnh Huy đưa gia đình đến một khu nghỉ dưỡng nổi tiếng ở vùng núi phía bắc nước M, bọn họ đã đặt trước một homestay trên mạng, đó là một căn biệt thự độc lập nằm trên núi.
A Triết vừa lái xe vừa nhìn ngó xung quanh, gã nói:
Có nhầm địa chỉ không vậy? Đây mà là khu nghỉ dưỡng à?

Viên Mục Dã cũng thấy lạ:
Đúng là có một chút... không giống.

Đó là một tòa nhà ba tầng nhỏ màu xám, từ những vết lốm đốm trên tường cùng với vài cánh cửa sổ bị vỡ, không khó để nhận ra rằng nơi này đã rất lâu không có ai chăm sóc, cho dù gia đình Đặng Vĩnh Huy không có yêu cầu cao nhưng họ cũng không thể đi đến nơi quỷ quái này để nghỉ mát được!
A Triết đứng ở cổng biệt thự, nhìn lên trên và nói với giọng không thể tin được:
Nhà họ Đặng không có đầu óc à? Tự nhiên lại đến cái nhà ma này nghỉ mát?

Mấy người Viên Mục Dã xuống xe nhìn một vòng xung quanh và phát hiện ba chiếc xe đều không có vấn đề gì, những chiếc xe đó đỗ ở chỗ này là vì không thể lái vào đoạn đường phía trước, chính vì vậy mà đám người Vệ Tĩnh chỉ có thể đi bộ xuyên qua rừng cây trước mặt... Nhưng nhìn vào đám lá cây phủ kín trên xe thì có thể nhận thấy, những chiếc xe này đã dừng ở đây ít nhất hai ngày rồi.
Lúc này, A Triết ngồi xuống kiểm tra gầm một chiếc xe địa hình, sau đó đứng dậy nói:
Thiết bị định vị trên xe vẫn còn, chắc mấy người Vệ Tĩnh đỗ xe ở đây rồi từ đó đến giờ không trở lại nữa...

A Triết6 thấy Thạch Lỗi ngẩn người nhìn chằm chằm vào điện thoại thì lo lắng hỏi:
Sao thế? Có chỗ nào không ổn à?

Thạch Lỗi lắc đầu cười nói5:
Không có gì, tôi chỉ nhớ đến một chuyện ngu ngốc mà mình làm khi mới vào nghề thôi...

Viên Mục Dã xoay người hỏi Thạch Lỗi:
Đến bây giờ anh vẫn nghĩ rằng Vệ Tĩnh đã phản bội rồi chạy trốn sao?


Ai mà biết được? Nhỡ ông chủ mới tặng cho bọn họ một chiếc xe mới tinh thì sao?
Thạch Lỗi vẫn còn mạnh miệng.
Thạch Lỗi liếc nhìn hướng dẫn chỉ đường trên điện thoại:
Đúng mà! Đây chính là địa chỉ mà người thuê cung cấp cho Vệ Tĩnh, hơn nữa vị trí cuối cùng trên định vị của mấy người Vệ Tĩnh cũng là ở gần đây...

Sau đó đoàn xe lại đi thêm một đoạn nữa, cho đến khi họ nhìn thấy ba chiếc xe địa hình màu đen giống hệt chiếc xe của họ thì mọi người mới dừng lại...
Thạch Lỗi nhìn phong cảnh bên ngoài rồi nói với vẻ nghiêm trọng:
Chuyện này quả thực rất đáng ngờ... Nhưng tình huống của Đặng Vĩnh Huy bây giờ khá đặc biệt, chính hắn đắc tội với người ta, chẳng lẽ trong lòng lại không thấy nhột? Vì vậy hắn ta chọn một chỗ yên tĩnh cho người nhà nghỉ mát cũng là bình thường mà.

Nhưng khi đoàn xe tiến vào sâu hơn, con đường núi cũng trở nên ngày càng khó đi, có rất nhiều đoạn đường bị đứt gãy, xem ra nó đã bị bỏ hoang từ rất lâu...
Viên Mục Dã nhìn con đường nhỏ dẫn vào rừng sâu rồi trầm ngâm nói:
Có phải là phản bội chạy trốn hay không, chúng ta sẽ biết đáp án nhanh thôi...

Sau đó bọn họ đi vào trong rừng và đi theo những biển chỉ đường xiêu xiêu vẹo vẹo ở bên đường, họ thật sự tìm thấy một căn biệt thự trong rừng, nhưng căn biệt thự này khác quá xa so với hình ảnh đặt phòng trên mạng!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.