Chương 1086: Đột biến
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1128 chữ
- 2022-02-09 03:22:11
Ban đầu, sau khi các chuyên gia loại trừ khả năng là mạch máu và mạch bạch huyết, bọn họ nghi ngờ đó là kinh mạch của cơ thể ngườ8i, nhưng khi họ phân tích hình ảnh toàn thân của Viên Mục Dã thì họ đã bác bỏ lập luận này, bởi vì thứ kỳ quái kia chỉ tồn tại t3rong cánh tay phải của Viên Mục Dã mà thôi.
Trong phòng họp, vẻ mặt của một số chuyên gia y học trẻ đều tỏ ra nghiêm trọ9ng, bởi vì bọn họ vừa bị Thạch Lỗi đưa ra một yêu cầu khó, đó chính là làm thế nào để loại bỏ thứ ở trong tay Viên Mục Dã...
Các chuyên gia y học đưa ra ý kiến là căn cứ vào vị trí của thứ đó, nó đã đan xen vào cơ bắp và dây thần kinh trong cánh ta5y, nếu cố gắng phẫu thuật để loại bỏ nó, rất có thể cánh tay phải sẽ mất đi toàn bộ công năng.
Lúc đó, thời gian phẫu thuật ước tính là hai tiếng, nhưng Thạch Lỗi chờ hơn ba tiếng đồng hồ vẫn chưa thấy kết thúc nên vội vàng gọi điện thoại vào trong phòng phẫu thuật, nhưng một lúc lâu vẫn không có ai nghe máy.
Thạch Lỗi cảm thấy có điều gì đó không ổn, vì vậy gã gọi A Triết và vài đồng nghiệp khác đi phá cửa từ bên ngoài, kết quả là ngay khi họ bước vào thì phát hiện cảnh tượng bên trong giống như địa ngục, máu tươi văng tung tóe khắp mặt đất và trên tường.
Viên Mục Dã không có ấn tượng gì về những gì xảy ra trong phòng phẫu thuật, trí nhớ của cậu vẫn dừng lại ở khoảng thời gian trước khi thuốc mê có hiệu lực, vì vậy trong nhất thời Viên Mục Dã không thể nào chấp nhận được những gì xảy ra trước mắt...
Để tìm hiểu xem đã có chuyện gì xảy ra trong phòng phẫu thuật, Thạch Lỗi đã dẫn Viên Mục Dã đi xem camera giám sát. Ban đầu Viên Mục Dã vẫn nằm yên trên bàn phẫu thuật và mọi thứ trông rất bình thường... Nhưng khi một bác sĩ chuẩn bị dùng dao rạch da trên tay phải Viên Mục Dã, thì Viên Mục Dã đang hôn mê bỗng nhiên mở mắt.
Một lát sau, Viên Mục Dã mới ngập ngừng hỏi Thạch Lỗi:
Tôi đã giết những người này à?
Thạch Lỗi lắc đầu:
Là do thứ trong cơ thể cậu làm việc đó... Tôi đã chủ quan, tôi không nên gây mê toàn thân cho cậu.
A Triết cau mày nhìn vết máu rải đầy mặt đất và trên tường, gã hỏi:
Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ? Chẳng phải phẫu thuật à? Tại sao giống như mổ heo vậy?
Lúc này Thạch Lỗi không có tâm trạng đùa giỡn, thật ra trước đó gã cũng không có ý định gây mê toàn thân cho Viên Mục Dã. Nhưng sau này có một chuyên gia y tế đã đề nghị rằng, nếu thứ trong cơ thể Viên Mục Dã có ý thức tự chủ, vậy họ nhất định phải gây mê toàn thân, bởi vì chỉ có như vậy mới đảm bảo rằng vật kia hoàn toàn mất đi ý thức...
Những thứ kia cũng được miễn cưỡng gọi là thi thể, nếu không phải đám chuyên gia y tế đều mặc quần xanh và áo khoác trắng... thì thật sự khó mà nhìn ra hình dạng hoàn chỉnh của họ khi còn sống.
Mặc dù không ai biết có chuyện gì đã xảy ra trong phòng phẫu thuật, nhưng người tinh mắt là có thể nhận ra chuyện này chắc chắn có liên quan đến Viên Mục Dã đang nằm trên bàn mổ, vì vậy trong nhất thời không người nào dám tiến đến kiểm tra tình trạng của cậu... Cuối cùng, vẫn là Thạch Lỗi và A Triết đi đến trước mặt Viên Mục Dã, và họ nhìn thấy trên tay cậu dính đầy vết máu đã sắp khô.
Dù sao Viên Mục Dã cũng không phải là chuyên gia về phương diện này, cuối cùng cậu chỉ đành chấp nhận sự sắp đặt của họ và tiến hành một cuộc kiểm tra y tế. Nhưng trước đó Viên Mục Dã vẫn cảnh cáo mọi người rằng nếu phát hiện điều gì bất thường trong quá trình phẫu thuật... bọn họ phải rút khỏi phòng phẫu thuật ngay lập tức.
Ý định ban đầu của Viên Mục Dã chỉ là gây tê cục bộ, nhưng bọn họ lại tự ý quyết định thành gây mê toàn thân, điều này khiến chuyện tiếp đó trở nên không thể nào giải quyết được...
Lúc này, Viên Mục Dã ngơ ngác mở mắt, khi cậu thấy người trước mặt là Thạch Lỗi thì ngạc nhiên hỏi:
Phẫu thuật xong rồi à?
Vẻ mặt của Thạch Lỗi vô cùng nghiêm trọng, gã không biết phải trả lời câu hỏi này thế nào, dường như Viên Mục Dã cũng nhận ra vấn đề, cậu miễn cưỡng ngồi dậy nhìn xung quanh... Và lập tức sững sờ tại chỗ.
Viên Mục Dã?
Thạch Lỗi gọi thử.
Viên Mục Dã nằm trên bàn mổ dường như nghe thấy tiếng gọi của Thạch Lỗi, lông mày của cậu hơi cau lại, có vẻ là có dấu hiệu muốn tỉnh dậy. Tuy nhiên, do tình trạng quá mức kinh hoàng trong phòng phẫu thuật, mà A Triết vẫn theo bản năng kéo Thạch Lỗi lùi lại vài bước...
Thật ra đây không phải là vấn đề lớn đối với Viên Mục Dã, dù sao cậu đã chuẩn bị cùng chết với
yêu tinh dây leo
, bây giờ bỏ một cánh tay thì có đáng gì? Nhưng Viên Mục Dã lại cảm thấy nghi ngờ trước khả năng thành công của cuộc phẫu thuật.
Sau đó Viên Mục Dã cũng đưa ra nghi vấn của mình, đó là cánh tay phải này có thể sẽ biến đổi khi bị tổn thương... Nhưng các chuyên gia y học lại cho rằng những tình huống như vậy sẽ không thể xuất hiện khi đã gây mê.
Nhưng bây giờ Thạch Lỗi đột nhiên nhận ra rằng có thể gã đã phạm một sai lầm chết người, bởi vì nếu Viên Mục Dã bị gây mê, vậy chẳng phải cơ thể của cậu sẽ hoàn toàn giao cho thứ đó sao?
Khi thấy Viên Mục Dã vẫn nằm yên trên bàn mổ, Thạch Lỗi và A Triết đều thở phào, nhưng khi bọn họ nhìn thấy vài thi thể trên mặt đất thì trong lòng đều cảm thấy rùng mình...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.