• 4,015

Chương 1140: Thay đổi kế hoạch


Có lẽ vì thực lực của hai bên chênh lệch nhau quá xa nên đối phương không hề lo lắng Viên Mục Dã sẽ giở trò… Mà Bạch Văn Duyệt đang trốn p8hía sau tấm rèm dường như cũng không lo lắng viên tinh thể đen sẽ bị thả vào trong túi, chỉ cần Viên Mục Dã dựa theo lời nói của mình mà 3làm là được rồi.

Nhưng cả hai bên đều không ngờ Viên Mục Dã lại có tính toán của riêng mình. Từ trong trí nhớ của Từ Ánh Huy, Viê9n Mục Dã đã biết sau khi ném thứ này xuống đất sẽ khiến cho đám người áo đen ở phía đối diện mất đi năng lực phản kháng trong thời gian n6gắn, mặc dù cuối cùng Từ Ánh Huy vẫn bị chết rất thảm, nhưng Viên Mục Dã cậu không phải là Từ Ánh Huy.

Ngay tại thời điểm mà tất5 cả mọi người đều cho rằng Viên Mục Dã sẽ bỏ viên tinh thể đen vào trong chiếc túi màu xám bạc, cậu lại đột nhiên
trượt tay
cố ý làm viên tinh thể đen rơi xuống đất… Vào khoảnh khắc viên tinh thể đen rơi xuống đất, nó bỗng tỏa ra một thứ ánh sáng màu lam kỳ quái.

Gã cầm đầu đeo kính râm biến sắc, vội quay người muốn trốn ra ngoài, đáng tiếc tốc độ của hắn không nhanh bằng tốc độ rơi của viên tinh thể màu đen. Thế là cả một đám người vừa rồi còn sinh long hoạt hổ, trong nháy mắt lại giống hệt đám tôm chân mềm ngã nhào trên mặt đất…

Viên Mục Dã biết thời gian có hạn nên không dám chần chừ quá nhiều, cậu vội vàng dùng năng lực điều khiển đồ vật kéo tấm rèm nhung vàng ở bên cạnh xuống, rồi trùm lên trên đám người kia, tạm thời che đi tầm mắt của chúng

Bạch Văn Duyệt cũng không ngờ Viên Mục Dã lại ném viên tinh thể đen xuống đất, cô ta sửng sốt mất mấy giây rồi lập tức nhanh chân chạy ra nhặt viên tinh thể đen trên đất lên. Mà Viên Mục Dã và Thạch Lỗi đã nhân cơ hội này mang theo mấy người Đoàn Phong đi ra từ một cái cửa khác, xuống lầu, bỏ lại đám người nhân tạo và cả Bạch Văn Duyệt ở tầng 11, để bọn họ tự chơi với nhau đi!

Sau một thời gian dài ở bên cạnh Thạch Lỗi, Viên Mục Dã đã học được một điều, đó là không bao giờ được dễ dàng tin tưởng vào người mà mình không hiểu rõ. Mặc dù cho tới nay Bạch Văn Duyệt vẫn luôn cho Viên Mục Dã ấn tượng là một người nghĩ gì nói nấy, nhưng nếu có chuyện cô ta không muốn nhắc tới… cô ta sẽ trực tiếp xem nhẹ vấn đề của người khác.

Và nếu đã không thể tin tưởng 100%, Viên Mục Dã chỉ có thể nghĩ cách tự bảo vệ mình trước. Mà hiện tại cậu làm như vậy cũng không được tính là đang chơi Bạch Văn Duyệt, cậu chỉ sửa đổi một chút kế hoạch mà họ đã bàn bạc trước đấy thôi.

Theo lý mà nói, cho dù ai thắng ai thua thì trong thời gian ngắn hai phe ở trên lầu đều không nên tiếp tục quấy rầy bọn họ. Nhưng Viên Mục Dã cảm thấy để cho an toàn, tốt nhất vẫn nên đưa mấy người Đoàn Phong đi trước…

Do thời gian có hạn nên Viên Mục Dã không kịp hỏi thăm tình hình của mấy người Đoàn Phong, sau khi ra khỏi tòa nhà khách sạn, cậu đưa họ đến thẳng nơi Đầu To và lão Lâm đang ẩn náu… Tụ họp với hai người kia rồi, Viên Mục Dã mới đỡ Đoàn Phong vào ngồi trong góc, sau đó vội vàng kêu Lão Lâm đến kiểm tra vết thương của Đoàn Phong.

Đoàn Phong nghe vậy yếu ớt nói:
Sao cậu biết tôi bị thương?



Nếu không bị thương, sao anh có thể rơi vào tay đám người kia?
Viên Mục Dã cười bất đắc dĩ.

Lúc này, lão Lâm đi tới xốc áo của Đoàn Phong lên kiểm tra, sắc mặt anh ta ngay lập tức sầm xuống… Viên Mục Dã biết, nếu chỉ là ngoại thương bình thường, sắc mặt lão Lâm sẽ không khó coi như vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.